Ký Ức Bị Hoán Đổi

Chương 49: 49: Người Hạng Nhất




Tiếng trống trường còn chưa vang lên, các giáo viên đã bước vào lớp hết rồi.

Tất cả học sinh đều bỏ cặp sách ra ngoài hành lang.

Đa số học sinh ngồi giữa sân đều là các bạn nam, các bạn ấy cũng tập hợp hết cặp sách ra một góc.

Ngoài bút thước, máy tính và 1 chai nước đi kèm ra thì tất cả các đồ dùng khác như mũ hay áo khoác đều không được giữ lại.

Trước giờ vào thi, mọi người còn xem xét xung quanh chỗ ngồi của mình xem còn có thứ gì khả nghi không rồi mới an tâm thi cử.

Đề vừa được phát, Lâm Yên Nhiên đã kiểm tra và xem xét nội dung chính một lượt rồi mới làm bài.

Đề thi tháng này không khó, cô và Chương Tuyết Trình đều đã ôn qua hết, rất giống với mấy dạng đề mô phỏng mà anh Tất Hành đã giảng cho hai người.

Thời gian thi là 90 phút.

Bài thi có 21 câu, chia làm 5 phần, lần lượt là 6 câu điền vào chỗ trống, 8 câu trắc nghiệm, 2 câu vẽ hình, 3 câu thí nghiệm và 2 câu tổng hợp.

Lâm Yên Nhiên ngay lập tức cúi đầu vào làm bài, bắt đầu từ trên xuống dưới, câu nào còn thắc mắc thì bỏ qua đi làm câu khác dễ ăn điểm khác ngay.


Lúc cô làm bài xong hết, ngẩng đầu lên thì đã có 1 bạn khác đã làm xong trước.

Cô kiểm tra một lần bài thi và chắc chắn không vấn đề gì thì mới thở ra.

Thời gian còn mười phút.

Dần dần số lượng người làm xong bài cũng tăng lên, nhưng không phải tất cả đều làm xong.

Lâm Yên Nhiên không nộp bài trước mà đợi đến khi tiếng chuông hết giờ reo lên mới theo thứ tự nộp bài.

Sau khi nộp bài có 5 phút giải lao để học sinh có thể thả lỏng tinh thần và đi vệ sinh, cũng là thời gian để các thầy cô nộp bài thi lên trên và lấy đề thi môn khác.

Lâm Yên Nhiên không đi vệ sinh, cô đi rót đầy bình nước rồi về nghỉ ngơi tại chỗ.

Buổi sáng hôm nay sẽ thi các môn tự nhiên, bây giờ thi các môn tự nhiên không giống như sau này là làm bài kiểm tra trắc nghiệm chung mà là thi riêng từng môn một.

Sau vật lí thì còn có hoá học và sinh học.

Hoá học 60 phút và sinh học 50 phút.

Buổi chiều sẽ thi Ngữ văn, toán và tiếng Anh.

Sang ngày mùng 5 sẽ thi ba môn còn lại là lịch sử, địa lý và chính trị vào buổi sáng và được nghỉ buổi chiều.

Lâm Yên Nhiên và Chương Tuyết Trình đều làm bài rất tốt.

Theo đã hẹn thì xếp hạng thi tháng của người nào thấp hơn sẽ phải mời người kia ăn sáng một tuần.

Cả hai đương nhiên không muốn thua.

Mà cả hai gia đình cũng thống nhất là sẽ tăng tiền tiêu vặt hàng tháng nếu bất kỳ một trong hai người đứng đầu khối.

Chương Tuyết Trình và Lâm Yên Nhiên đã từng thắng, cũng từng thua đối phương.

Hai người và lớp trưởng Vu Ứng Hải đều là ba người cạnh tranh cho vị trí nhất hạng nhất.


Thành tích thi tháng sau ba ngày đã được công bố và đều làm mọi người nhạc nhiên, người đứng đầu không phải là Lâm Yên Nhiên, cũng không phải là Chương Tuyết Trình hay Vu Ứng Hải mà là Tống Tranh.

Tuy thời gian Tống Tranh chuyển đến không lâu, nhưng với vẻ ngoài của mình thì Tống Tranh đã trở nên nổi tiếng với danh xưng giáo thảo* (校草:nam sinh đẹp trai nhất trường, đồng hạng với giáo thảo là giáo hoa 校花, nghĩa là nữ sinh xinh đẹp nhất trường, từ giáo hoa này dịch về tiếng Việt thì có thể dịch là hoa khôi trường nhưng vì nó đồng hạng với giáo thảo mà cái từ 校草 này không có nghĩa chuẩn trong tiếng Việt nên t lấy âm Hán Việt luôn), cũng tạo nên 1 hiện tượng bình thường của 9A1 sau khi có nhiều bạn cùng khối hoặc là mấy em khoá dưới liên tục vô tình đi dạo qua lớp tiện thể ngắm nghía Tống Tranh.

Tuy những biểu hiện trong lớp của Tống Tranh khá tốt nhưng mọi người đều không ngờ nó tốt như vậy.

Thành tích thi tháng được dán trên bảng, với nội dung rõ ràng:
Hạng nhất: Tống Tranh, 9A1 với điểm tổng là 747.

Hạng nhì: Lâm Yên Nhiên, 9A1 với 742.

Hạng ba: Chương Tuyết Trình, 9A1 với 741.

Hạng tư: Vu Ứng Hải, 9A1 với 739.

Hạng năm: Triệu Ngôn Mặc, 9A1 với 735.

Hạng sáu: Trần Thanh Lễ, 9A1 với 733.


Hạng chín: Đổng Tuệ Tâm, 9A2 với 725.

Hạng mười: Kỷ Cẩm Mặc, 9A1 với 724…
Trong top 10 của trường, ngoài Đổng Tuệ Tâm của 9A2 bất ngờ đột phá vào thì cái tên Tống Tranh gây xôn xao nhất.


Điểm thành phần các môn của Tống Tranh ngoại trừ Ngữ văn bị trừ 3 điểm viết văn thì tất cả các môn còn lại đều là điểm tối đa.

Lúc thấy được kết quả, ba người luôn tranh hạng nhất lúc trước là Chương Tuyết Trình, Lâm Yên Nhiên và Vu Ứng Hải đều kinh ngạc, đều có cảm giác khủng hoảng và lo sợ vì bị người khác đè bẹp.

Lúc trở về lớp, ba người bọn họ còn thấy khung cảnh mà Minh Trạch Dã hớn hở báo điểm cho Tống Tranh:
“Tống Tranh đại ca, cậu có biết cậu được hạng mấy không? Hạng nhất đấy ông nội Tống ạ! 747 điểm đấy trời ạ! Cậu có còn là người không vậy? Trời ơi, hơn hẳn hạng nhì 5 điểm lận! Tất cả các môn đều là điểm tối đa, chỉ có Ngữ văn thiếu mỗi 3 điểm thôi! Sao cậu làm được vậy?”
khi nghe được hạng nhất thì khuôn mặt Tống Tranh có vẻ bình thường, như thể dành được hạng nhất là một điều hết sức bình thường với hắn.

Nhưng khi Minh Trạch Dã nói hắn được 747, lông mày hắn nhíu lại.

Cuối cùng, trước sự sùng bái của Minh Trạch Dã, Tống Tranh thốt ra:
“Trừ 3 điểm cơ à, bình thường phần viết văn nghị luận chỉ bị trừ 2 điểm thôi”.

Quả nhiên!
Người bình thường sẽ không bâng khươ nói ra một câu như vậy!
Đỉnh!* (từ gốc t dùng là từ 牛逼, nghĩa là ngầu vãi, đỉnh vãi, lợi hại quá đi, trâu bò quá, giỏi thiệt sự hoặc tương đương vậy)
Nếu ánh mắt mà có thể giết chết người thì lúc này Tống Tranh đã bị ánh mắt của những người trong lớp bắn thành cái tổ ong rồi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.