Wim: OK. Tôi đến đây bằng xe taxi. Tên người lái xe là Ronald Cherestie. Biển số xe 30271, giấy phép lái xe lưu hành số 3070. Trên đường đến đây, chúng tôi đã gặp 37 xe hiệu Rovers, một cái hiệu Bantley, mười cái hiệu Jaguars sáu cái hiệu Austins, và một cái Rolls-Royce, hai mươi bẩy xe gắn máy và sáu xe đạp.
Alan: Anh sống với mọi người ở cơ quan thế nào, Wim?
Wim: Ông biết rồi.
Alan: Nói cho tôi nghe đi.
Wim: Tôi thù ghét những người ở đó.
Alan: Còn về Catherine Alexander thì sao, Wim?
Wim: Ồ, cô ta ấy à. Cô ấy chẳng còn làm ở đó nữa đâu.
Alan: Ý anh nói thế là thế nào?
Wim: Cô ấy sẽ bị giết chết.
Alan: Sao? Sao anh lại nói vậy?
Wim: Bà ấy nói cho tôi.
Alan: Catherine nói với anh cô ấy sẽ bị ghết chết?
Wim: Người khác cơ.
Alan: Người khác là ai?
Wim: Vợ ông ấy.
Alan: Vợ ai, Wim?
Wim: Constantin Denmiris.
Alan: Ông ta nói với anh Catherine Alexander sẽ bị giết chết?
Wim: Bà Denmiris. Vợ ông ta. Bà ta gọi điện cho tôi từ Hy Lạp.
Alan: Ai sẽ giết Catherine?
Wim: Một trong các người đàn ông.
Alan: Ý anh là một trong các người đàn ông từ Anthens bay đến.
Wim: Phải.
Alan: Wim, chúng ta chấm dứt buổi gặp gỡ hôm nay ở đây Tôi phải đi.