Lá Bài Cuối Cùng

Chương 111: Ngoại truyện 11 Đặc điểm: Lá bài cuối cùng



Nơi có người thì sẽ có quy tắc ngầm.

Trầm mặc, yên tĩnh.

Đại sảnh đặc biệt của JA, trước bàn đấu màu xanh phủ khăn nhung, hai người đối diện, bọn họ đều mặc y phục chính thức, thắt cà vạt phẳng phiu nhất, bên tay một người đặt xì gà, mà bên tay một người khác, lại đặt kẹo que, trên bàn, là ba lá bài chung cực kỳ nhỏ, là 7 chuồn, 4 rô và 2 bích.

Bài tạp, bài tạp cực nhỏ, nhưng, bài tạp thế này lại có khả năng rất lớn tạo ra sảnh, đặc biệt là khi trong tay hai người đều có con 5.

Trong tay một người là con 5 rô, người còn lại là 5 bích, đương nhiên cơ rô chuồn bích ở đây không có tác dụng gì lớn, quan trọng vẫn là lá bài còn lại của họ, bài của Caesar là một con 3 bích, mà của Lâm Dược, lại là một con 6 chuồn!

Khi bài chung đã phát ra, các cao thủ quan sát ở dưới đều xao động, bài oan gia!

Tuy bài rất nhỏ, nhưng lại là bài oan gia khiến người ta đau đầu, bình thường mà nói, trừ khi cướp gà, nếu không rất ít có người khi trong tay ngay cả một con 10 cũng không có lại muốn xem bài chung, mà hai người này không chỉ đều xem, còn đều có bài tạp, mà khi bài chung được phát, lại khác bình thường như thế.

Ba lá bài nhỏ, lại phù hợp với bài riêng trong tay họ, chuyện này nếu xảy ra ở người khác, có lẽ sẽ bị nói là trùng hợp, nhưng lại ở trên hai vị này.

“Không hổ là đại đế…”

“Không thẹn là Kẹo que…”

Caesar thì không cần nói, đệ nhất thế giới được công nhận, gần hai mươi năm, không ai có thể chân chính dao động địa vị của hắn, mà Lâm Dược tuy chiến tích thắng không nổi bật, sau khi trở thành cao thủ cũng rất ít khi tham gia thi đấu, nhưng lần đấu xếp hạng mỗi năm, người ta đều có thể giành được vị trí không tồi, nhìn thái độ đó của y, rõ ràng chỉ là ứng phó, nếu không phải có quy định liên tục ba lần không tham gia thì sẽ bị xóa bỏ tư cách, nói không chừng y ngay cả thi đấu này cũng sẽ không tham gia.

Thái độ này, tự nhiên cũng khiến một vài cao thủ có ý kiến, nhưng, cũng không ai thật sự đi tìm y gây phiền, đừng nói y vẫn nể mặt mỗi năm tham gia, cho dù ba năm tham gia một lần, có Caesar đứng đó, ai có thể nói gì?

Mà lần này, y lại đột nhiên nhảy ra muốn tham gia đấu khiêu chiến!

Cho dù trong tập đoàn cao thủ, đấu khiêu chiến cũng không phải tùy tiện có thể tham gia nếu bạn ở trong mười hạng đầu, thì đương nhiên có thể tùy ý chọn đối thủ, cho dù là Caesar đứng hạng đầu, khi nhận được thư khiêu chiến, cũng phải ứng chiến, nhưng nếu là trong ba mươi hạng đầu, thì nhiều nhất chỉ có thể khiêu chiến trong hai mươi hạng đầu, Lâm Dược vì không có tâm tư trên mặt này, cũng rất ít khi tham gia thi đấu, cho nên vẫn luôn luẩn quẩn giữa mấy hạng ba mươi tới bốn mươi, năm ngoái thứ hạng của y là ba mươi sáu, nói thế, y nhiều nhất chỉ có thể khiêu chiến với Hùng ưng Roberts ở hạng hai mươi lăm.

Nhưng, nếu y lấy thứ hạng của mình để làm tiền cược, cũng có thể khiêu chiến vượt cấp, thứ bậc này cũng giống như người cũ loại bỏ người mới, thành công, có thể đẩy người mới đi, thất bại, thì lại khiến bản thân bị trục xuất.

Lâm Dược muốn khiêu chiến Caesar, thành công rồi, thứ hạng sẽ có bước tiến nhảy vọt, thất bại, thì sẽ bị tập đoàn cao thủ đá ra ngoài.

Đương nhiên, đối với y mà nói, cho dù bị đá ra cũng không phải là chuyện to tát gì, nhưng nhìn y trước đó mỗi năm đều tham gia, cũng là có để ý vị trí này đi.

“Vua sư tử, quan hệ của anh và Kẹo que khá tốt, có biết cậu ta và đại đế rốt cuộc là chuyện gì không?”

Người khổng lồ nghiêng đầu, nhỏ giọng nói, mấy cao thủ nghe câu này đều dỏng tai lên, Vua sư tử mù mờ lắc đầu: “Tôi cũng không biết.”

“Thật sự không biết? Anh nhìn ánh mắt của hai người đó đi, hình như không phải là chuyện nhỏ.”

“Phí lời, chuyện nhỏ thì sẽ tới đây giải quyết sao?”

Người khổng lộ bị giáo huấn sờ sờ mũi, không thể không thừa nhận quả thật là thế, nhưng trong lòng thì lại càng thêm hiếu kỳ, hôn lễ của Lâm Dược và Caesar năm đó, có thể nói là cực kỳ thu hút, sau đó bọn họ tuy không còn cao điệu xuất hiện trước mặt mọi người nữa, nhưng cũng chưa từng lẩn tránh quan hệ này, mà tình cảm của hai người… đương nhiên, người ta đóng cửa rốt cuộc thế nào bọn họ không biết, nhưng nhìn từ tình cảm bên ngoài, thì không có lừa dối cũng không có ngoại tình, thỉnh thoảng hai người cùng xuất hiện trong câu lạc bộ cao thủ, cảm giác trong tôi có anh trong anh có tôi cũng khiến người ta tê tê.

“Hai ngày trước tôi còn thấy họ trong nhà hàng.” Dã thú sáp lại, nhỏ giọng nói: “Lúc đó trông cũng không có gì cả, mấy hôm nay, các anh có nghe được tin tức gì không?”

Một đám cao thủ xôn xao lắc đầu, đều có một dự cảm không tốt lắm, không sợ ba ngày một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn, chỉ sợ đột nhiên bạo phát, đương nhiên, phu… phu người ta bùng nổ, thật ra cũng không quan hệ với họ, nhưng trong đó còn dính tới Caesar… vậy thì có chút quan hệ.

Có Caesar, cái vòng của họ tuy máu tanh không ngừng, nhưng dù sao cũng có trật tự, nếu Caesar đột nhiên có vấn đề… đương nhiên, ở đây không phải nói Caesar đột nhiên phải đi gặp thượng đế, mà là nếu đột nhiên thất thường, thì rất có khả năng sẽ liên lụy cả cái vòng này, bọn họ đã đạt được lợi ích, luôn rất ghét hỗn loạn.

Năm đó Caesar có thể ngay tại cuộc đấu đối diện với ống kính camera cầu hôn, sau đó lại có thể cử hành hôn lễ như thế, tình yêu đó đối với Lâm Dược__ Tuy nói như thế có chút buồn nôn, nhưng nghĩ lại cũng là thật sự rất chân thành, rất sâu đậm, hiện tại tuy đã qua tám năm rồi, nhưng nếu có vấn đề, cũng sẽ không phải là vấn đề nhỏ.

Nhà cái nhắc nhở hai người, Lâm Dược híp mắt: “Lạc Lạc, anh nói xem tôi có nên theo bài không?”

“Vậy thì phải xem, cậu có cảm thấy nắm chắc phần thắng không.”

“Tôi cảm thấy, ván này rất có hy vọng.”

Caesar nhún vai, ra vẻ cậu cứ xem rồi làm đi, Lâm Dược hồ nghi nhìn hắn, tuy những cao thủ như Vua sư tử cảm thấy sự việc nghiêm trọng, nhưng thật ra, không giống như bọn họ đã nghĩ, hiện tại họ sỡ dĩ ngồi trên bàn đấu, chỉ là vì y muốn thử, muốn thử về vấn đề trên dưới của họ.

Thật ra, đối với vấn đề này, Lâm Dược mới đầu thật sự không phải rất để ý, tuy có lúc cũng muốn thử cảm giác ở trên một chút, nhưng, Caesar vẫn luôn rất chú ý tới cảm thụ của y, lại vẫn luôn rất nhường nhịn y__ Cho dù là y, cũng biết, bản thân có chút khiến người rất đau đầu, điểm này, từ mỗi lần Carlos gặp y khóe miệng đều sẽ co giật theo phản xạ là biết rồi.

Mấy năm nay, y và Caesar tuy không thể nói là dầu trong mật, nhưng ở chung vẫn luôn rất vui vẻ, còn về mặt mũi đàn ông gì đó, tôn nghiêm gì đó, à, Lâm Dược rất ít khi suy nghĩ, chỉ là, chuyện cứ chiến là bại lại khiến y rất xoắn xuýt, ban đầu y cũng không mấy để tâm, kỹ thuật bài của y đều học từ Caesar, Caesar lại được công nhận là hàng đầu thế giới, thua hắn, thật sự là chuyện rất bình thường.

Nhưng nếu thua liên tục gần tám năm… điều này có chút khác thường rồi!

Tám năm, hai trăm chín mươi hai ngày, trừ lúc y ra ngoài, có chuyện, hoặc hai người thân thể không khỏe… bọn họ ít nhất cũng đã đấu hai ngàn lần, hai ngàn lần, y lại không thắng một lần nào, xét về tỷ lệ cũng rất khác thường!

Nếu nói trước kia y không bùng lên lòng tin trăm phần trăm, nhưng sau khi được Caesar chỉ điểm, y lại rất cố gắng, rất cố gắng, rất cố gắng rồi! Đặc biệt là sau giấc mơ đó, y cảm thấy mình thật sự có nguyện vọng trăm phần trăm, cũng nắm chắc trăm phần trăm.

Kỹ thuật không vấn đề, tâm lý không vấn đề, Lâm Dược sau khi suy nghĩ cả trăm lần cũng không hiểu, liền nghĩ tới phong thủy. Sau đó, y còn thật sự tìm được nền tảng lý luận__ JA là địa bàn của Caesar, tuy người nước ngoài không như TQ, nhưng mở sòng bài, cũng có thể nói là một bố cục, bố cục sắp xếp thế nào càng lợi cho mình, thì ngay từ bản vẽ xây dựng đã có chuẩn bị rồi, bố cục, thiết kế sau đó đương nhiên cũng làm theo tiêu chuẩn, y đấu với Caesar ở đây, vậy không phải giống như khách chơi đấu với nhà cái sao?

Cho dù khách chơi thỉnh thoảng cũng thắng, nhưng thắng cuối cùng, vẫn là nhà cái!

Không thể đấu với Caesar ở đây, ít nhất không thể ở trong phòng này.

“Chúng ta cũng từng đấu ở chỗ khác mà.”

Nghe y nói thế, Caesar không ngẩng mắt lên, Lâm Dược bắt đầu sờ cằm, Caesar tiếp tục nói: “Hơn nữa có rất nhiều lần là đấu trong nhà mà cậu mua, phong thủy đó cũng là hướng về tôi sao?”

“Ô…”

“Nhưng nếu cậu cảm thấy là vấn đề địa điểm, chúng ta cũng có thể đổi chỗ.” Caesar cuối cùng ngẩng mặt lên khỏi tờ báo, “Thượng Hải? Trên máy bay? Đều có thể.”

“Anh có thể không nghĩ tới những chuyện kỳ quái không?”

“Tôi đã nói gì kỳ quái sao?”

Lâm Dược ngoắc đầu, sau đó trừng hắn một cái: “Lạc Lạc, anh thật sự quá xấu.”

Caesar cúi đầu, tiếp tục xem báo, trải qua tàn hại nhiều năm, hắn cũng coi như đã thích ứng Lâm Dược, nhưng hắn cũng không tiến hóa tới mức độ có thể so mắt với Lâm Dược.

Không phải vấn đề địa điểm, vậy đó là vấn đề gì chứ? Trùng hợp Kẹo que Lâm không cần tiếp tục chạy bản thảo liền chống cằm trầm tư, y nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nghĩ tới trận đấu chính thức trở thành cao thủ kia! Trận đó, lần đầu tiên y ngồi đấu với Caesar, trận đó, y chân chính được người đời biết tới, cũng chính là trận đó, y không trải qua khảo nghiệm gì được các cao thủ tiếp nhận, sau đó thăng lên vị trí ở giữa, trận đó, cũng là lần đầu tiên y thắng Caesar, đương nhiên, cũng là lần cuối cùng!

Đương nhiên cho dù là lần đó, nói không chừng cũng là do Caesar cố ý nhường y, nhưng, bất kể nói sao, y cũng đã thắng!

Một lần thắng lợi duy nhất, nhất định có nguyên nhân đặc thù, cho nên, Lâm Dược cảm thấy mình nhất định phải tái diễn trận đấu đó một lần!

Trực tiếp phát sóng toàn nước Mỹ thì có hơi phô trương quá, nhưng trong nội bộ cao thủ, vẫn mỗi năm đều có một cơ hội, nghe y muốn khiêu chiến mình, Caesar cũng không có phản ứng đặc biệt gì, chỉ dùng một ánh mắt thương hại nhìn y: “Tôi không biết cậu lại để ý việc này như thế.”

Lâm Dược nhìn hắn, qua một lúc sâu mới thở dài: “Trùng mùa hạ không thể sống vào mùa đông, cổ nhân nói quả nhiên đúng đắn, người vĩnh viễn ở trên, quả thật không thể lý giải cảm nhận của người ở dưới.”



Caesar lặng lẽ quay đầu, không nói nữa. Lâm Dược lại phiền muộn một lúc, chuyện này, cứ định thế này.

Nhà cái lại nhắc nhở, Lâm Dược đẩy một nửa chip của mình ra: “Tuy bài của tôi rất nhỏ, nhưng lần này, tôi lại muốn cược một lần, lần này, tôi nắm chắc trăm phần trăm!”

Caesar cười, cũng theo, lá Turn thứ tư, 3 rô!

Cao thủ nhìn lên âm thầm hít hơi, sau lá bài này, Lâm Dược đã có sảnh! Tuy là một sảnh rất tạp rất nhỏ, nhưng trong ván bài này, đã chiếm được phần thắng trên chín mươi phần trăm!

8!

Chỉ có xuất hiện một con 8 Caesar mới có thể thắng! Nếu không cho dù lại xuất hiện một con A bích thì cũng là bài tạp, trừ khi hắn nhận thua tại đây!

“Tỷ lệ đại khái là giữa sáu tới bảy.”

Người khổng lồ mở miệng, Vua sư tử gật đầu, đối với bọn họ mà nói, cho dù không cần máy tính, cũng có thể ước tính tỷ lệ đại khái, tuy 8 còn bốn con, nhưng trong số bài còn lại, khả năng xuất hiện cũng không lớn, dù sao, chỉ còn lại một con bài River cuối cùng.

“Lạc Lạc, tôi cảm thấy lần này, thật sự là tôi thắng.”

Lâm Dược nhướng mắt chậm rãi mở miệng, Caesar lấy một điếu xì gà còn chưa đốt: “Vậy sao? Nhưng vẫn còn một con bài cuối cùng.”

“Tôi khuyên anh, ván này, nên bỏ đi, ô, hiện tại anh còn cỡ một nửa số chip, cho dù bỏ cũng có thể tiếp tục, nếu lại đặt cược, thì cơ hội lật ngược sẽ không có.”

Các cao thủ bên dưới lũ lượt gật đầu, tuy có lúc cướp gà có thể kiên trì tới cùng, nhưng từ mặt bài hiện tại, cho dù không biết bài riêng của Lâm Dược, cũng nên tính ra được khả năng thắng của mình, thật sự ngay cả một con bài lớn cũng không có!

Caesar quẹt diêm, đốt xì gà, sau đó, đẩy ra toàn bộ chip! Mắt đám người Vua sư tử lập tức trừng to mắt, xì gà! Xì gà! Đã bao nhiêu năm rồi, bọn họ không thấy Caesar đốt xì gà! Điều này đại biểu cái gì?

Đây là đang cướp gà? Đang áp bách? Hay là đang muốn thành toàn khiêu chiến của người yêu mình? Hay là, hắn thật sự nắm chắc, lá bài tiếp theo, chính là con 8?!

Lâm Dược dường như cũng bị chấn động, y không phản ứng cả lúc, cho tới khi nhà cái nhắc nhở, y mới nghiêng đầu: “Lạc Lạc, không phải anh… đã cai thuốc rất lâu rồi sao?”

“… Có lúc, tôi cũng cần một điếu.”

Lâm Dược lại ngừng một chút: “Vậy thì, anh đây là đang dọa tôi sao?”

Caesar cười cười, không nói gì, Lâm Dược nhìn hắn, lại nhìn bài riêng của mình, sau đó hít một hơi, đẩy tất cả chip ra, nhà cái không nhanh không chậm phát lá bài cuối cùng, một con, 8 bích…

“Lạc Lạc, anh không yêu tôi nữa sao?”

Tối hôm đó, trong phòng ở tầng cao nhất JA, Lâm Dược để trần thân trên, đáng thương nhìn Caesar đang chậm rãi bước tới nói, bước chân Caesar hơi ngừng lại, nhưng vẫn không chút biểu tình bước qua: “Chấp nhận cược chấp nhận thua, hay là, cậu thật sự muốn tôi nhường cậu?”

“Tôi tuyệt đối sẽ không cảm thấy tổn thất về mặt mũi tôn nghiêm gì!”

“Chuyện không muốn làm, thì đừng làm, mỗi năm đều phải tới đấu một lần, cũng rất khó xử đúng không.”

Caesar nói, nhẹ hôn lên trán y một cái, Lâm Dược ngẩng đầu: “Lạc Lạc…”

“Nếu cậu thật sự chấp nhất với chuyện vị trí như thế, tôi cũng không phải không thể nhường cậu…”

“Lạc Lạc!”

Lâm Dược lập tức trở nên kích động, nhưng Caesar lại nói tiếp: “Nhưng đã ước định rồi, thì không thể hối hận, lần sau, cậu tiếp tục nỗ lực đi.”

Hắn nói, rồi hôn lên môi Lâm Dược, không cho y cơ hội mở miệng nữa, thật ra có lúc, cho dù thiên thời địa lợi đều có, cũng còn cần phải có nhân hòa, nơi có người, thì sẽ có quy tắc ngầm.

Toàn văn hoàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.