La Bàn Vận Mệnh

Chương 469: Thành Xa Trì



Thành Xa Trì là quận thành của quận Xa Trì, rất lớn rất lớn. Dương Thiên Vấn ngồi pháp khí bay trên không trung, ở ngoài ngàn dặm đã bị quy mô của thành Xa Trì này dọa sợ. Với tạo nghệ trận pháp của Dương Thiên Vấn, liếc mắt liền nhìn ra cả quận Xa Trì bố cục chỉnh thể, căn bản chính là một trận pháp cực lớn, chia làm chín bộ phận, tọa lạc ở trên một bình nguyên cực lớn, chiếm phương viên diện tích lớn tới trăm vạn dặm!

Cẩn thận hỏi thử, quận Xa Trì này cụ thể chiếm diện tích là hơn một trăm mười vạn dặm!! Dương Thiên Vấn một hồi chết lặng, đây nếu là ở thế gian, đất một thành này liền tương đương với đất của một quốc gia.

Nhưng ngay sau đó Dương Thiên Vấn lại nghĩ, giống như tình hình hiện giờ, đoàn người thoạt nhìn cũng không có gì khác với người phàm, không thể phi hành, cần nhờ hai cái chân để đi đến tòa thành Xa Trì vậy thì thật khó!

Tường thành cao lớn, còn làm người ta chấn động hơn so với tường thành thấy ở Long giới.

Hết thảy thủ tục đều do Xa Đồ hoàn thành, sau đó từ trong tay người gác cổng cầm sáu khối hình thức lệnh bài đi tới đưa cho Dương Thiên Vấn nói: "Dương huynh, tác dụng của khối lệnh bài này, có thể khiến các người không cần bị phí tu hành như thần thạch làm khó ở trong vòng mười năm, có nó, các người có thể đi bất kỳ cửa hàng bán khoáng thạch nào ở trong thành, lĩnh số thần thạch định mức trong mười năm".

Dương Thiên Vấn khẽ gật đầu, mặc dù trong lòng có nhiều thắc mắc, nhưng Dương Thiên Vấn vẫn lựa chọn trầm mặc.

"Nếu sử dụng hết thần thạch, ngươi có thể tới gia tộc bọn ta lấy, báo tên của ta, liền không thành vấn đề. Xa gia chúng ta ở quận Xa Trì chính là một trong năm đại gia tộc, sinh ý chủ yếu phân bố ở khu thành tây này. Thành đông là địa bàn của Mã gia, thành bắc là địa bàn của Trần gia, thành nam thì là địa bàn của Trịnh gia, mà trong thành thì là địa bàn của thành chủ đại nhân, nếu ngươi không có chuyện gì, ngàn vạn lần không nên đi gây chuyện thị phi, thành chủ đại nhân là đệ nhất cao thủ của quận Xa Trì, thực lực cường đại, nắm giữ gần nửa binh lực của quận Xa Trì". Xa Đồ vui vẻ giới thiệu cho Dương Thiên Vấn, trên đường đi, chỉ vào mấy cửa hàng trên đường, giới thiệu thứ mà các cửa hàng bán.

Dương Thiên Vấn có chút minh bạch, tại sao Xa gia là một trong năm đại gia tộc của thành Xa Trì, mà Xa Đồ là Lục thiếu gia của Xa gia to lớn kia lại trở thành một nhân viên trông coi đầm thăng trì. Hóa ra là có ý lôi kéo người? Dù sao thứ nhân tài này, cho dù là gia tộc nào cũng đều thích, so ra mà nói, tiềm lực của người từ hạ giới phi thăng lên nếu so với người trong thần giới thì mạnh hơn nhiều. Không phải nói người sinh ra ở Thần giới thì chắc chắn sẽ kém cỏi, mà là phần lớn bọn họ đều thiếu khuyết một loại nghị lực, một loại nghị lực dũng cảm tiến tới.

"Ha ha..". Dương Thiên Vấn mỉm cười, không đáp lại câu nào, chỉ đi theo Xa Đồ đi đông dạo tây tìm hiểm thử một số khu vực phía thành tây của thành Xa Đồ.

Đoàn người Bạo Viên, Bích Nhi, hiếu kỳ nhìn đông nhìn tây, nhìn người đi đường lui tới cùng với một ít cảnh tượng chưa từng thấy.

Xa Đồ cũng không nói nhiều tới chuyện mời chào, giống như cũng không để chuyện này vào trong mắt, cuối cùng khi thấy trời sắp tối, lúc này mới dẫn một nhóm sáu người Dương Thiên Vấn đi tới trước một gian khách điếm, nói với chưởng quầy muốn thuê sáu gian phòng.

"Dương huynh, hôm nay liền đến đây thôi, Xa mỗ còn có nhiệm vụ trong người, ngày mai phải chạy về đầm thăng trì, đây là cấm chế bài của sáu gian phòng này, đưa thần lực vào, nó sẽ chỉ dẫn tới gian phòng của các ngươi, ở đây ban đêm giới nghiêm, kính xin Dương huynh không nên xuất môn đi dạo vào buổi tối". Xa Đồ nói tỉ mỉ, sau đó lại lấy ra một khối thần ngọc, phía trên có khắc một chữ "Xa", "Nếu có vấn đề cần giải quyết, có thể cầm lệnh bài này tìm kiếm trợ giúp ở bất kỳ cửa hàng Xa gia nào ở trong thành tây". Nói xong nhét thần ngọc vào tay Dương Thiên Vấn, không đợi Dương Thiên Vấn cự tuyệt liền xoay người rời đi.

Dương Thiên Vấn cầm thần ngọc trong tay, nhìn thử, nhìn ra trong ngọc bài này có cấm chế nào đó, rất khó nhái hàng. Trong lòng lại đang thầm than, Xa Đồ này nhìn bề ngoài thì chất phác hàm hậu, thật ra thông minh cực kỳ nha. Dương Thiên Vấn thu thứ kia, mặc dù không chắc là sẽ dùng, nhưng có khi sẽ dùng tới. Có điều, nếu thật dùng nó, liền tương đương với thiếu một cái nhân tình lớn rồi!

Có thể người từ hạ giới phi thăng, ai mà không phải là dạng anh hùng cái thế, tâm khí cao ngạo? Nếu thật dùng nó, nhân tình thiếu người ta có thể không trả sao? Lại không nói tới càng dùng càng ỷ lại, sau đó từ từ bị những gia tộc này chiêu dụ. Có lẽ, Mai Ngạn chính là một trong số đó, nếu không hắn làm sao lại nhậm chức ở trong thành Xa Trì?

Xa Đồ an bài ngược lại đúng là chu đáo, không ngờ là một cái viện độc lập, có sáu gian phòng.

"Mọi người nghỉ ngơi đi, có lời gì, chúng ta ngày mai lại thương lượng. Ừm, Bích Nhi, Thấm Lan, các người ở với ta là được". Dương Thiên Vấn đuổi mọi người, ôm hai mỹ nữ sắc mặt đỏ bừng vào gian phòng của mình.

Một đêm tĩnh lặng...

Sáng sớm hôm sau, Dương Thiên Vấn gọi mọi người vào trong phòng của mình, bày ra một cấm chế, triệu hồi ra một con rối, lách mình vào bảo tháp. Bây giờ thương lượng nên làm gì, đầu tiên không hề nghi ngờ chính là tu luyện, chuyên tâm tu luyện.

"Chư vị, đây là thứ dùng trong tu hành". Dương Thiên Vấn ở đình viện trong phủ đệ của mình, phất tay đổ ra một đống lớn Thần tinh, không sai, là Thần tinh, chứ không phải là thần thạch, nếu như muốn hấp thu luyện hóa thần lực tinh thuần, thần lực trong thần thạch tuyệt đối không sánh bằng Thần tinh, chỉ có điều, thần thạch thì không có thuộc tính, mà Thần tinh thì có thuộc tính, đương nhiên cũng có Thần tinh không có thuộc tính, về mặt giá trị, Thần tinh không có thuộc tính cao hơn Thần tinh có thuộc tính. Từ trong tài sản riêng mà Lôi Áo tàng trữ, Dương Thiên Vấn ngoại trừ thần khí, thần thạch, thì tìm được nhiều nhất chính là Thần tinh.

Dương Thiên Vấn đều cho mỗi người mấy trăm thần thạch, mà mấy khỏa Thần tinh thì chất trong sân, muốn dùng bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.

"Lĩnh vực mà các người lĩnh ngộ thế nào?" Dương Thiên Vấn hiếu kỳ hỏi, thật ra đã sớm muốn hỏi, chỉ là chưa tìm ra cơ hội.

"Lĩnh vực phong nhận cùng lĩnh vực cuồng lôi". Bạo Viên hưng phấn trả lời, nhưng lại có chút tiếc nuối nói: "Ta đã thử qua, mỗi lần chỉ có thể sử dụng một lĩnh vực, xem ra chỉ có sau khi dung hợp hai lĩnh vực, mới có thể phóng ra lĩnh vực song thuộc tính lôi phong chân chính".

"Đại ca, ta cũng đã lĩnh ngộ lĩnh vực trọng lực của lực lượng pháp tắc". Dương Vệ trả lời thật thà.

Dương Thiên Vấn nghe xong có hơi bất ngờ, nhưng ngay sau đó lại bình thường trở lại, Dương Vệ mặc dù là luyện hóa thần hạch mới thành thần, nhưng vậy không có nghĩa là luyện hóa thần hạch thì không thể lĩnh ngộ lĩnh vực khác.

Thanh âm của đại pháp sư U minh hơi có vẻ khô khốc, mở miệng nói: "Lĩnh vực khống chế linh hồn, có điều ta cũng có hiểu biết nhất định với loại lĩnh vực thứ hai, đây phần lớn là nhờ thần phù của ngươi".

Dương Thiên Vấn nghe xong, trong lòng có chỗ hiểu ra, vô số ý niệm lập tức nảy lên trong đầu, liền hỏi hai nàng: "các người thì sao?"

"Lĩnh vực giam cầm không gian. Ở trong lĩnh vực của ta, bất kỳ cao thủ đồng cấp nào chỉ cần bị lĩnh vực của ta bao phủ, như vậy có thể hoàn toàn giam cầm hắn. Cho dù là cao thủ linh thần trung kỳ cũng khó có thể đào thoát". Bích Nhi vui vẻ giải thích.

Thủy Thấm Lan cười hiền, trả lời: "Lĩnh vực hồi xuân của pháp tắc sinh mệnh, có thể hồi sinh người thịt đã thối rữa lộ xương trắng".

Dương Thiên Vấn sửng sốt một chút, phá lên cười ha hả, những thứ này chính là nền tảng nha! "Tốt lắm, chuyện mọi người cần phải làm bây giờ chính là tu luyện, không phải là chú trọng ở mặt đề thăng cảnh giới, mà ở mặt tìm hiểu đề cao pháp tắc. Bởi vì có câu, pháp lực dễ tu, cảnh giới khó tăng, nếu mọi người có thể lĩnh ngộ được ba đại lĩnh vực của chỉ một pháp tắc ở cảnh giới linh thần, hơn nữa thử dung hợp, như vậy sau này tiền đồ tất bằng phẳng, chúng ta không cần vội vã, chúng ta có Thời không bảo tháp trong tay, có rất nhiều thời gian, hơn nữa ngoại trừ Dương Vệ, trong tay các vị đều có được thần phù ta cho, có nó, ở mặt tìm hiểu pháp tắc hẳn sẽ không chậm hơn những thần nhân bình thường kia.

Tất cả mọi người nghe lời Dương Thiên Vấn răm rắp, đều trở về gian phòng của mình để tu luyện.

"Thấm Lan, ngươi ở lại, mở lĩnh vực hồi xuân của ngươi ra cho ta nhìn thử". Dương Thiên Vấn khẽ căn dặn.

"Được, Vấn ca". Thủy Thấm Lan tất nhiên sẽ không trì hoãn, trong nháy mắt mở ra lĩnh vực hồi xuân, Dương Thiên Vấn cảm thụ một chút, khí tức sinh mệnh rất mạnh, lĩnh vực này không có chút năng lực công kích, nhưng nếu như bị thương, cho dù là nội thương hay là ngoại thương, chỉ cần còn một hơi thở, vậy trong phạm vi thần lực của Thủy Thấm Lan cho phép đều có thể trị khỏi. nguồn TruyenFull.vn

Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, thận trọng nói với Thủy Thấm Lan: "Lĩnh vực hồi xuân của ngươi, sợ là còn công hiệu hơn so với đan dược của ta, có thể nói là hậu cần chi viện lớn nhất của chúng ta, ngươi phải cố gắng mà tu luyện, trong thời gian sắp tới cứ tìm hiểu nhiều về pháp tắc sinh mệnh trước đã, tin tưởng sau này lĩnh vực của ngươi chính là hậu thuẫn cường đại nhất của chúng ta". Đối mặt với con đường mờ mịt phía trước, Dương Thiên Vấn tất không tính thắng, mà phải tính bại trước. Dương Thiên Vấn không phải chỉ có một mình, trên vai hắn gánh mấy mạng người, hắn nên phụ trách an toàn cho những người này, hắn không thể khiến người mà mình quan tâm bị bất kỳ kẻ nào tổn thương.

"Ừm, ta hiểu". Thủy Thấm Lan gật mạnh đầu, trong lòng có thêm một phần trọng trách, nhưng lại rất cao hứng, bởi vì nàng rốt cuộc có thể nổi lên trợ giúp rồi, cho tới nay Thủy Thấm Lan cảm giác mình luôn kéo chân sau của Dương Thiên Vấn, không giúp được gì cả. Trong mắt có hơi ươn ướt.

"Không nên tạo áp lực cho mình, chúng ta mới vừa tới Thần giới chưa tới một tháng, chúng ta có rất nhiều thời gian, từ từ sẽ đến, từ từ mà tìm hiểu thần phù sinh mệnh, dày tích mà mỏng phát, xây vững nền tảng cho mình, tin tưởng ta, ta sẽ bảo vệ ngươi". Dương Thiên Vấn đem Thủy Thấm Lan ôm vào trong lòng, khẽ lên tiếng.

Dương Thiên Vấn thầm nghĩ trong lòng, đi tới Thần giới, cơ bản quan trọng nhất chính là cho mình một thời gian tích lũy giảm xóc, bản thân không như những người mới phi thăng lên kia, một kẻ nghèo đáng thương, mặc dù cũng phải bắt đầu lại từ đầu, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nhưng ít ra không cần đi phí tâm vì tu hành, có thần thạch đầy đủ, cũng không cần quan tâm cho trụ sở của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.