La Bàn Vận Mệnh

Chương 497: Ngươi họ Khương?



" Nhị công tử, chúng ta thất bại rồi". Trung niên nhân vừa rút lui vừa báo cáo, giải thích chuyện một lần.

"Cái gì? Thất bại? Ngươi không bại lộ chứ?" Nhị công tử nhịn tức cẩn thận hỏi.

"Không ạ, thuộc hạ thấy chuyện không ổn, từ trước lúc khai chiến đã lui ra ngoài ngàn dặm quan sát thế cục". Trung niên nhân lắc đầu nói.

"Thôi, ngươi trở về đi. Không thể tưởng được, trong bọn họ không ngờ ẩn tàng năm thượng vị thần, kì quái, thương đội cấp dưới của Long Phượng Thương Minh sao lại liên hợp nhiều thương đội cỡ, vừa nhỏ như vậy chứ?" Nhị công tử lẩm bẩm. Text được lấy tại Truyện FULL

" Nhị công tử, ngài là nói Long Phượng Thương Minh - thương minh đệ nhất Hành Dương sao? Điều này sao có thể?" Trung niên nhân kinh ngạc nói.

"Trừ bọn họ ra, ta tìm không ra đại thương đội nào có thể lấy ra được đại thủ bút như vậy, chúng ta tính sai rồi, ta sẽ gọi nhân thủ trợ giúp rút về hết. Ngươi sau khi trở về, thanh lý sạch dấu vết, ngàn vạn lần không nên để người ta tra được lên người chúng ta, Long Phượng Thương Minh cùng Khương gia chúng ta tốt xấu gì cũng có quan hệ hợp tác, nếu như bị người ta tra được, là ta đã hạ thủ, sẽ rất phiền toái". Nhị Công là một quái vật khổng lồ so với Khương gia Thuận Dương còn thế lớn hơn, suy nghĩ một chút liền cảm giác hơi kinh hãi.

" Nhị công tử yên tâm, huynh đệ họ Giản ta sẽ an bài bọn họ đi chỗ khác hiệu lực, người còn lại cũng sẽ an bài thỏa đáng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ thiên cơ, chỉ là nếu như vậy, lực lượng tích lũy của Nhị công tử ngươi mấy năm nay đã bị mất một phần tư. Tổn thất này có phải hơi lớn không". Trung niên nhân trung thành hỏi.

"Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, được rồi, cậu ba, có bỏ mới có được. Lần này nhân viên phụ trách thu thập tin tức đều xử tử hết, đồ vô dụng, không ngờ ngay cả tin tức trọng yếu như vậy cũng bỏ sót". Nhị công tử trút tức giận lên đầu nhân viên tình báo, có điều, ai biết thương đội cấp dưới của Long Phượng Thương Minh lại tổ chức loại thương đội liên hợp này chứ? Phải biết rằng Long Phượng Thương Minh trong phạm vi Hành Dương lĩnh, còn chưa có thế lực nổi danh nào dám cướp bóc, ngoại trừ những thế lực ở thôn quên cái gì cũng không hiểu ra. Cho dù là ở cả đại lục Thiên Nguyên, Long Phượng Thương Minh cũng là đại thương minhh thông hành tự nhiên. Thế lực cường đại như vậy, ở trong địa bàn của mình, còn muốn tổ chức loại thương đội liên hợp này, cho dù là ai cũng nghĩ không thông.

Dần dần không còn kịch tính gì nữa, những người còn lại kẻ chết thì đã chết, kẻ trốn thì đã trốn, hết thảy lại khôi phục bình tĩnh, kiểm kê chút tổn thất, ba nghìn người phe ta cũng đồng dạng giảm quân số gần một ngàn người. Có điều chiến quả lớn chính là xử lý một Thượng Vị Thần của đối phương.

Đem chiến lợi phẩm chia ra, tất cả mọi người đều vui vẻ.

Hán Điển tự mình cầm một viên thần hạch thượng vị thần đi tới trước người Dương Thiên Vấn, giao cho Dương Thiên Vấn nói: "Đây là đạo hữu nên được".

"Ha ha, đa tạ". Dương Thiên Vấn cũng không từ chối, thản nhiên thu lấy.

" Đạo hữu pháp thuật thật giỏi, tại hạ bội phục! Nếu đạo hữu muốn hành thương áp tải, thương đội chúng ta sẽ hết sức hoan nghênh". Hán Điển thân là thượng vị thần, cùng ngồi cùng ăn với một Hạ Vị Thần như Dương Thiên Vấn, hiển nhiên là tự đáy lòng kính nể pháp thuật của Dương Thiên Vấn, pháp lực thấp, có thể từ từ tăng lên, nhưng có nhiều thứ lại không phải là thời gian có thể quyết định. Vào Nam ra Bắc nhiều năm như vậy, trong một đoàn đội, có nhiều cao thủ tinh thông pháp thuật, vậy sẽ mang đến biến hóa và đề cao thực lực thập phần cường đại, điểm này thì chớ hoài nghi.

"Khụ khụ khụ, xem ta không tồn tại sao? Muốn đào người cũng phải chờ đến mục tiêu, sau khi thương đội giải tán, lại đào chứ". Tên mập ho khan hai tiếng nhắc nhở.

"Tại hạ lỗ mãng". Hán Điển cũng không làm cao chút nào, cáo từ rời đi.

" Thiên Vấn huynh, xem ra ngươi nổi danh rồi, một Thượng Vị Thần tự mình đến mời một Hạ Vị Thần như ngươi, chậc chậc chậc, thật có mặt mũi". Dư Nguyên Đông cảm thán nói.

Dương Thiên Vấn mở trừng hai mắt, cũng không nói lời nào, vẻ mặt vô tội.

Thật ra, trong lòng Dương Thiên Vấn đang suy nghĩ, trận hãm không gian kia là do ai bố trí ra. Còn nữa, lần tập kích này luôn cảm giác hơi quỷ dị, nhưng lại không rõ rốt cuộc là quỷ dị ở chỗ nào.

Kiểm kê tổn thất, phân phối chiến lợi phẩm, mất thời gian một ngày, thương đội liên hợp lại lần nữa lên đường.

Mặc dù nói thương đội liên hợp giảm bớt một phần ba, nhưng thực lực vẫn như cũ bảo lưu lại trên tám phần, cao thủ cấp trụ cột chân chính chưa mất đi người nào. Nơi này cách Thuận Dương phủ đã rất gần, cho nên trên đường đi đều bình an vô sự, trải qua một trận chiến lần này, tính cảnh giác của mọi người đề lên cao nhất, không dám chủ quan chút nào.

Thuận Dương phủ, có thể nói đã gần ngay trước mắt, qua hai ba ngày nữa là có thể tới.

Tên mập vẫn như cũ, nhìn không ra vui buồn, nhưng Dư Nguyên Đông một bên thì vẻ mặt lại có chút cổ quái.

Dương Thiên Vấn cũng không để ý, chỉ cho là Dư Nguyên Đông vì sắp tới nơi muốn đến, có thể gia nhập hội liên minh đánh thuê, trở thành thần chức giả chính thức, có chút hưng phấn mà thôi. Dương Thiên Vấn cũng không hỏi nhiều, nhập định nghỉ ngơi.

Chỉ có tên mập mới phát giác được vẻ mặt Dư Nguyên Đông có hơi không bình thường, nhưng nhiều người như vậy ở trên pháp khí phi hành, tên mập cũng không thể hỏi rõ, suy nghĩ một chút, truyền âm hỏi: "Ngươi có tâm sự?"

Dư Nguyên Đông nghe xong cả kinh, giương mắt nhìn mập mạp, khẽ lắc đầu.

" Ngươi đã không muốn nói, ta đây sẽ không hỏi ". Tên mập không có để ý, bí mật của người ta không nhất định phải nói rõ.

Dư Nguyên Đông muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn truyền âm trả lời: "Ta thật ra không phải họ Dư".

"Vậy họ gì?" Tên mập khó hiểu hỏi.

"Ta họ Khương". Dư Nguyên Đông truyền âm trả lời.

"Cái gì? Ngươi họ Khương? Chính là Khương gia Thuận Dương?" Tên mập kinh ngạc mà truyền âm hỏi. May là chỉ kinh ngạc còn chưa mất đi lý trí, nếu không sẽ rống thành tiếng.

"Phải. Ta là Đại thiếu gia của Khương gia". Dư Nguyên Đông gật đầu nói.

"Vậy ngươi sao lại..." Tên mập khó có thể tin.

" Con người của ta trời sinh tính lười nhác, yêu thích đi đông đi tây, thật sự không thích để ý tới việc trong gia tộc, nhiều năm trước kia, ta mượn danh du lịch, sau khi ra khỏi gia tộc, cũng chưa trở về". Dư Nguyên Đông truyền âm trả lời.

"Khó trách..." Tên mập đã sớm hoài nghi Dư Nguyên Đông không đơn giản, nhưng chỉ là từ mặt thực lực để phân tích, cũng không suy nghĩ từ mặt thân phận. Trong đó còn có nhân tố Dương Thiên Vấn, tên mập mới không suy nghĩ về phương diện này.

"Chỉ sợ lão huynh ngươi cũng không đơn giản đi?" Dư Nguyên Đông mang theo vài phần hiếu kỳ hỏi, tên mập có thể lấy ra được thần điện, từ điểm này mà xem, nếu không phải là tên mập vận khí tốt, ngẫu nhiên đoạt được, vậy thì từ thân phận mà nói, sợ là còn cao quý hơn Đại thiếu gia Khương gia hắn nhiều lắm!

"ha ha... Cũng vậy, vị Dương huynh đệ này của chúng ta mới gọi là không đơn giản chân chính đó!" Tên mập không chút che dấu đánh giá và bội phục với Dương Thiên Vấn.

Dư Nguyên Đông liếc nhìn Dương Thiên Vấn nằm ở trên ghế nhắm mắt nhập định, nhẹ gật đầu, truyền âm trả lời: "Chưa tới vạn năm, ta và ngươi đều không phải là đối thủ của hắn! Qua một thời gian ngắn nữa, cả Hành Dương lĩnh sợ là sẽ xuất hiện một cường giả cấp bậc tuyệt thế".

"Chủ đề giữa chúng ta dừng ở đây đi, đợi đến sau này có cơ hội, chúng ta kéo cả Dương huynh đệ, cùng tiếp tục đề tài này, thế nào?" Tên mập kịp thời dừng lại.

"Rất tốt, thân phận, danh lợi chỉ là mây bay mà thôi, ta chưa bao giờ để ý". Dư Nguyên Đông khẽ cười, gật đầu đáp.

"Ồ? Ngươi lần này tới Thuận Dương phủ không phải vì về nhà sao?" Tên mập kỳ quái hỏi.

"Không phải, ta là tới đăng kí thần chức giả, trước kia lúc rời nhà, cái gì cũng không hiểu, hối hận thiệt, vì sao trước kia lúc ở nhà không biết mà đăng kí một cái chứ? Nếu có chứng minh thần chức giả, ta cũng không cần một mực du đãng giữa mấy chục quận dưới quản hạt của Thuận Dương phủ". Dư Nguyên Đông cảm thán, thiếu niên vô tri!

Vẻ mặt tên mập lập tức trở nên hết sức đặc sắc, khóc không giống khóc, cười không giống cười.

Thuận Dương phủ là do Thuận Dương thành cộng thêm bốn thành xung quanh tạo thành, phồn hoa vô cùng, người đến người đi, rất náo nhiệt.

Thương đội siêu cấp dùng số lượng ngàn người, ở chỗ này cũng không kỳ lạ quý hiếm, Thuận Dương phủ xa xa không phải là mấy quận thành có thể sánh bằng. Cho dù là các phương diện như kích thước, phồn hoa, vân vân. Ở trong phạm vi Hành Dương lĩnh, cũng chỉ có mười mấy phủ thành có thể so bằng phồn hoa của Thuận Dương phủ. Thương đội trải qua lộ trình mấy tháng, xem như tương đối thoải mái mà đạt tới mục tiêu.

"Các người định đi nơi nào?" Dương Thiên Vấn từ trên pháp khí phi hành nhảy xuống hỏi.

Tên mập đang kết toán phí tổn cho những người khác trong đội, còn Dư Nguyên Đông lắc đầu trả lời: "Tạm thời không có tính toán gì".

"Tốt lắm, chúng ta chia tay ở chỗ này, có hoạt động tùy thời cho ta biết". Dương Thiên Vấn khẽ cười mở miệng nói.

"Ừm, cũng tốt". Dư Nguyên Đông nhẹ gật đầu, "Có điều, mấy ngày nữa ta định đi hội liên minh đánh thuê, ngươi đi không?"

"Đi, đương nhiên đi, ngươi cho ta biết một tiếng, chỉ cần ta không bế quan, tùy thời đều có thể". Dương Thiên Vấn gật đầu đáp.

Vào lúc này, tên mập đi tới, "Nhanh như vậy đã đi? Không tìm một chỗ uống vài chén đã?"

" Ngày khác đi, hôm nay trời sắp tối rồi, ta phải tìm chỗ ở, dàn xếp trước, nghỉ ngơi một chút rồi nói sau". Dương Thiên Vấn lắc đầu đáp, lòng có chút ngộ, định bế quan tu hành một thời gian ngắn.

" Được rồi, ngày khác, dù sao ta cũng phải nán lại ở đây một thời gian ngắn". Tên mập cũng không để ý, gật đầu đáp, "À, đúng rồi, tiền thuê lần này..."

"Không cần, ngươi xem ta giống thiếu tiền lắm sao? Ừm, không thể nói trước sau này ta còn phải mua hàng của ngươi ấy chứ, đến lúc đó chiết khấu cho ta là được". Dương Thiên Vấn biết dù anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, cho nên chuyển khẩu nói.

"Được, ta đây cái gì cũng có thể mua, cái gì cũng có thể bán. Tùy thời hoan nghênh". Dương Thiên Vấn thiếu chút nữa mắc nghẹn, lắc đầu bó tay, quảng cáo này cũng hơi khoa trương đó.

"Đi thôi, mập mạp". Dư Nguyên Đông cũng cáo từ rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.