La Bàn Vận Mệnh

Chương 498: Thoải mái mà khảo hạch



Dương Thiên Vấn tất nhiên là tùy tiện tìm một khách điếm để ở, hắn là nhàn vân dã hạc, tùy tiện nghỉ ngơi ở đâu cũng giống nhau. Sau khi trở lại phòng của mình, Dương Thiên Vấn cẩn thận bố trí một phen liền vào trong bảo tháp.

Chuyện đầu tiên chính là bế quan, chỉnh lý thu hoạch dọc theo con đường này một phen, đầu tiên là đặc hiệu có thể không đếm xỉa lĩnh vực của Lôi pháp, điều này làm cho Dương Thiên Vấn rất khó hiểu, đến tột cùng là từ lúc nào có hiệu quả như vậy?

Chuyện thứ hai chính là về luyện chế Khổn Tiên Thằng, đây không phải là Dương Thiên Vấn nhất thời nóng đầu, mà là chân chính muốn luyện chế nó.

Kể từ sau khi công pháp hoàn thiện, Dương Thiên Vấn có thể cảm giác được rõ ràng pháp lực tăng lên, tấn tốc tương đối nhanh, chỉ cần cảnh giới của Dương Thiên Vấn nhích lên một chút, tùy thời có thể đột phá đến trung vị thần. Có điều, Dương Thiên Vấn luôn luôn cẩn thận vẫn quyết định tạo nền tảng trước, tích dày phóng mỏng.

Thu thập tài liệu mặc dù rất quan trọng, nhưng tu luyện đan hỏa luyện tâm cũng không thể bỏ xuống, muốn luyện chế pháp bảo cấp bậc kia, chỉ có tu luyện đan hỏa luyện tâm tới đỉnh phong mới có theher bảo đảm thành công.

Tu luyện một buổi tối (thời gian bên ngoài), Dương Thiên Vấn mới từ trong bảo tháp đi ra. Một ngày mới, quang cảnh mới. Khởi động thân thể, Dương Thiên Vấn thu thập dấu vết một chút, lúc này mới đi ra khỏi gian phòng. Ra khỏi khách điếm, liền bắt đầu đi dạo trên đường cái.

Thật ra, cũng không hoàn toàn là đi dạo, mà là đang thu thập tài liệu, ở bên trong bảo tháp, Dương Thiên Vấn chỉnh lý lại bản thân một chút, phát hiện tài liệu luyện chế Khổn Tiên Thằng còn thiếu mười mấy loại, trong đó tài liệu chính như Nhuyễn Ngân Thần Sa, Ngũ Hành Long Cân càng không có loại nào. Ồ, Ngũ Hành Long Cân ngược lại có hai loại thuộc tính thủy và hỏa, còn thiếu ba loại kim mộc thổ. Ở đây không phải là Long giới, muốn săn giết ba loại long này phải chạy tới Thú thần giới, thật sự quá...

Cho nên, chỉ đành mua.

Hỏi thăm xung quanh, cũng mua được không ít thứ tốt, nhưng tám loại tài liệu chính liền khó rồi, cũng may mấy ngày nay, Dương Thiên Vấn ngoại trừ tài liệu chính thì tài liệu phối hợp đều mua đủ, tiêu phí mấy chục vạn thần thạch thượng phẩm vẫn có hiệu quả. Cũng may là Thuận Dương phủ này đủ phồn hoa, thứ buôn bán cũng nhiều.

Lại qua hai ngày, Dương Thiên Vấn vẫn định tiếp tục đi dạo phố tìm tài liệu, nhưng nhận được tin của Dư Nguyên Đông, Dương Thiên Vấn tiếp nhận, hỏi: "Dư huynh, tìm ta có chuyện gì?"

"Ta ở chỗ hội liên minh đánh thuê, ngươi tới được không?" Thanh âm của Dư Nguyên Đông truyền tới.

"Ừm, sao không tới chứ?" Dương Thiên Vấn một ngụm đáp ứng, có lúc, một thân phận cần thiết có thể tránh được rất nhiều phiền toái.

"Tốt lắm, ta ở cửa hội liên minh đánh thuê chờ ngươi, biết hội liên minh đánh thuê ở đâu không?" Dư Nguyên Đông lại hỏi một câu.

"Nói nhảm, ta đây lần đầu tiên tới Thuận Dương phủ, phương viên trăm dặm cũng chưa đi dạo xong đó, biết ở đâu mới là lạ". Dương Thiên Vấn không khỏi trợn trắng mắt, trả lời.

"Vậy ngươi nhìn thấy xe ngựa trên đường không?" Dư Nguyên Đông hỏi một câu ngoài lề. Dương Thiên Vấn đã sớm kỳ quái, trả lời: "Thấy, xe ngựa này sẽ không phải là..." Xe taxi phiên bản Thần giới sao? Có ý tứ, dùng giác mã để kéo xe ngựa, ha ha, đúng là mới mẻ.

"Chính xác, ngươi ngồi nó, nói cho phu xe, hắn sẽ kéo ngươi tới". Dư Nguyên Đông khẳng định suy đoán của Dương Thiên Vấn.

"Hiểu rồi". Dương Thiên Vấn kết thúc cuộc nói chuyện, cản một chiếc xe ngựa trống lại.

"Vị đại nhân này, hoan nghênh chiếu cố, xin hỏi đi đâu?" Phu xe là một linh thần, mặt mỉm cười, giọng nói cung kính hỏi. Sau đó bổ sung một chút: "Cứ ngàn dặm một trăm thần hạch hạ phẩm, tuyệt đối công bằng".

"Được rồi, ta muốn đi hội liên minh đánh thuê". Dương Thiên Vấn mới không quan tâm chút thần thạch.

"Đại nhân ngồi vững". Phu xe vội đánh xe ngựa tới mục tiêu.

Xe ngựa chạy như điên một lát sau đã tới đích, toàn bộ hành trình tổng cộng hơn sáu ngàn dặm, Dương Thiên Vấn ném ra bảy khỏa thần thạch trung phẩm cho phu xe, còn lại liền xem là tiền boa. Sau khi xuống xe, Dương Thiên Vấn cảm thán, quả nhiên vẫn là ngồi xe nhanh, thành thị này quá lớn, nếu đi, phải đi tới khi nào? Nếu chạy, lại cực mất hình tượng.

Vừa xuống xe đã thấy một kiến trúc thức cung điện to lớn, cẩn thận nhìn vào, tòa kiến trúc này chia làm năm tầng, rất cao rất bắt mắt. Trên biển hiệu viết "Hội liên minh đánh thuê".

Đứng trước cửa chính không phải là Dư Nguyên Đông sao?

"Thật nhanh". Dư Nguyên Đông khẽ cười nói.

"Đi, chúng ta vào đi thôi". Dư Nguyên Đông kéo Dương Thiên Vấn vào cửa chính.

Bước vào cửa chính, đập vào mắt chính là một quầy lớn, có mười cô gái xinh đẹp đứng ở trước quầy, phía sau quầy là mấy cái kệ, trên kệ bày vô số ngọc giản, ít nhất cũng số lượng hơn vạn. Bên trái là cầu thang, đại sảnh bên phải thì là một quán rượu. Dương Thiên Vấn ngửi được mùi rượu và mùi thịt, còn nghe được tiềng ồn ào, nhưng nếu không cẩn thận nghe kỹ, thì không nghe được. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Dư Nguyên Đông kéo Dương Thiên Vấn đi tới trước quầy, dò hỏi: "Cho hỏi một chút, hai chúng ta muốn đăng kí, thì phải làm những thủ tục gì?"

"Xin các người chờ một chút". Cô gái tiếp đãi kia rất khách khí mà gật đầu nói, sau đó lấy ra ngọc phù dùng thần thức truyền âm, cũng không biết nói gì đó, ngẩng đầu lên, nói với Dư Nguyên Đông và Dương Thiên Vấn: "Các người xin cầm cái này lên tầng hai, tất có người tiếp đãi các người đi tham gia khảo hạch". Nói xong thay hai khối ngọc bài hình chữ nhật.

Dương Thiên Vấn cầm vào trong tay, cẩn thận quan sát, là dùng tinh kim Ngũ hành dung hợp một số tài liệu cổ quái chế tạo thành, có khắc trận pháp phân biệt nhận chủ.

Dương Thiên Vấn và Dư Nguyên Đông cầm đồ lên tầng hai, một trung niên nhân đã đợi ở đầu cầu thang, nhìn thấy hai người đi lên, chào hỏi: "Nhị vị là định lựa chọn loại thần chức nào?"

Tầng hai không ngờ cũng có không ít người, thấy trước ngực bọn họ đều đeo một khối ngọc bài.

"Tiêu vệ". Dư Nguyên Đông trả lời, mở miệng đáp.

"Tốt". Trung niên nhân dẫn hai người tới một gian tĩnh thất, mở tĩnh thất ra, đi vào.

Dương Thiên Vấn và Dư Nguyên Đông cũng đi theo vào. Sau khi đi vào, mới phát hiện ở đây không ngờ lớn hơn trong tưởng tượng gấp trăm lần, điều này rất rõ ràng, là một loại pháp trận trong chốc lát nạp giới tử rất cao minh, mở rộng không gian bên trong phòng gấp trăm lần.

Ở đây cũng có không ít người, Dương Thiên Vấn nhìn chung quanh một chút, có người đang đánh nhau, có người đang luyện chế đồ, còn có người đang diễn luyện trận pháp.

Trung niên nhân mang theo Dương Thiên Vấn và Dư Nguyên Đông tới trước đài tỷ thí, phía trên đang có hai người đánh nhau chết sống. Ồ, phải nói là một trong số đó đang công, một người khác đang thủ.

Người công chỉ có tu vi hạ vị thần, còn người thủ thì là một Thượng Vị Thần, cao lớn thô kệch, giống như một con mãnh hổ xổ chuồng, rất uy vũ.

"Đông ca, hai vị này cũng tới tham gia khảo hạch". Trung niên nhân lớn tiếng nói với người trên đài.

Thượng Vị Thần kia giương mắt nhìn hai người Dư Nguyên Đông và Dương Thiên Vấn, nhẹ gật đầu đáp: "Ta biết rồi".

Dương Thiên Vấn đánh giá tử đài tỷ thí này, ở phía đối diện có hai cô gái bộ dạng có chút thanh tú đang cầm ngọc giản ghi chép gì đó. Nhìn chung quanh thử, địa phương còn lại cũng không khác là bao.

Thượng Vị Thần trên đài kia, đột nhiên hét lớn một tiếng: "Ngừng!" Hạ vị thần đang điên cuồng tiến công theo lời ngừng lại, lộ vẻ bất đắc dĩ.

" Tiểu Thanh, dẫn hắn đi xuống, không hợp cách!" Hạ vị thần khảo hạch kia mặt đầy uể oải lui xuống.

Một cô gái trong đó đi tới, mặt mỉm cười nói: "Mời mỗi người nộp năm viên thần thạch thượng phẩm, chỉ cần ngươi có thể trong vòng một nén hương, đạt được sự tán thành của vị đại nhân trên kia, thì có thể thông qua".

"Vậy phải làm sao mới tính là đạt được tán thành chứ?" Dư Nguyên Đông mỉm cười hỏi. Dư Nguyên Đông lấy ra mười viên thần thạch thượng phẩm, đưa tới.

Dương Thiên Vấn nghĩ thầm, chỉ kiểm tra một chút đã muốn năm khối thần thạch thượng phẩm, thật đúng là đủ đen, linh thần, hạ vị thần mới tới Thần giới muốn gom đủ năm viên thần thạch thượng phẩm, rất không dễ nha. Chỉ điểm phí tổn này đã ngăn cản sạch hơn phân nửa người không biết tự lượng sức mình.

"Các người đi lên sẽ biết, bởi vì đề mục khảo hạch là do vị đại nhân kia quyết định". Cô gái nhìn qua thần thạch, gật đầu đáp, "Tốt lắm, các người có thể lên rồi, từng người một lên trên".

Dư Nguyên Đông nhìn Dương Thiên Vấn một cái, hỏi: "Ai lên trước?"

"Tùy tiện". Dương Thiên Vấn khẽ cười, thoải mái mà nói: "Nếu là ngươi mời khách, vậy thì ngươi trước đi".

Dư Nguyên Đông nhảy lên đài, ôm quyền thi lễ nói: "Xin chỉ giáo thêm".

Ánh mắt thượng vị thần kia hiện lên một đạo thần quang, cẩn thận đánh giá Dư Nguyên Đông một phen, qua một hồi lâu mới mở miệng nói: "Không cần so, Tiểu Nguyệt, thông qua!"

"Hả?" Cô gái còn lại vẫn đứng ở dưới đài kinh ngạc lên tiếng, có điều lập tức phản ứng lại, ghi chép xuống. Sau đó, vẫy vẫy tay, một tên cấp linh thần tới, nhận lấy ngọc giản trong tay cô gái, hô: "Vị đại nhân này, mời đi theo ta".

Dư Nguyên Đông sửng sốt một chút, sau khi kịp phản ứng, nhìn thoáng qua đại hán khảo hạch, nhẹ nhàng gật đầu, nhảy xuống đài tỷ thí, có điều chưa đi cùng người trẻ tuổi, mở miệng nói: "Chờ bằng hữu của ta cùng đi".

Người trẻ tuổi gật đầu, lui xuống.

Dương Thiên Vấn cũng không có bất kỳ kỳ quái gì, thực lực của Dư Nguyên Đông tuyệt đối không chỉ là đơn giản hiển lộ ở mặt ngoài, điểm này Dương Thiên Vấn vô cùng tin tưởng ánh mắt của mình, chỉ là có chút hiếu kỳ mà nhìn về phía thượng vị thần trên đài kia, người mà ngay cả mình cũng nhìn không thấu hư thật, chẳng lẽ vị này có thể nhìn thấu?

Dương Thiên Vấn cũng nhảy lên, đồng dạng ôm quyền thi lễ, khẽ cười nói: "Xin chỉ giáo thêm".

" Một nén hương, ngươi có thể gây tổn thương ta liền coi như ngươi thông qua". Đại hán mở miệng nói.

" Mặc kệ dùng phương pháp gì?" Dương Thiên Vấn mở trừng hai mắt hỏi.

"Không sai". Đại hán gật đầu đáp.

"Mời". Dương Thiên Vấn vung tay thấp giọng quát: "Lôi Thuật Thiên Hàng!"

Một đạo thiên lôi đột ngột xuất hiện ở đỉnh đầu đại hán, lôi điện xuất hiện hơn nữa tốc độ hạ xuống quá nhanh, đại hán không kịp né tránh đã tiếp mở lĩnh vực của đối phương, nện xuống đầu.

Thượng vị thần, năng lực khống chế lĩnh vực đã vô cùng tinh tế, bọn họ có thể co rút lĩnh vực giống như khoác quần áo lên người, điểm này thì trung hạ vị thần không làm được.

Đại hán bị đánh cho choáng váng, một kích này mặc dù không chịu tổn thương gì, nhưng vẫn như cũ bị mặt xám mày tro, sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng lại. "Thông, thông qua". Nhìn Dương Thiên Vấn giống như nhìn quái vật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.