La Bàn Vận Mệnh

Chương 595: Xuống biển



Mạnh Tiểu Kiếm đang liều mạng chạy như điên, nhưng sau một lúc chạy như điên, Mạnh Tiểu Kiếm đột nhiên quay đầu lại mới phát hiện ra, tất cả bốn cao thủ đang tìm mình đều không thấy đâu nữa.

Bản thân Mạnh Tiểu Kiếm không hiểu được, sao bọn họ không đuổi theo nữa? Chẳng lẽ bị bỏ lại rồi? Không có khả năng nhỉ?

Lúc này một khoảng không bị la sát huyết khí sở bao trùm, nhìn không thấy mặt trời.

Một lát sau, bóng người của Dương Thiên Vấn từ xa xa mau chóng bay tới, "Mạnh huynh, huynh không sao chứ?".

Mạnh Tiểu Kiếm cũng mờ mịt, lắc lắc đầu hỏi: "Ta không sao, chỉ là không thấy bọn hắn đâu?".

Dương Thiên Vấn lắc lắc đầu nói: "Ta nào biết. Bọn người kia vốn là tìm ta, nhưng ai ngờ được sức quyển rũ của ngươi xa xa so với ta lớn hơn, ta bay nhanh một lúc mới phát hiện không ai đuổi theo, sợ ngươi gặp chuyện không may nên trở về tìm ngươi, nhưng thời điểm ta chạy tới, thì ngươi đã ở chỗ này".

Mạnh Tiểu Kiếm nghe xong, càng thêm hồ đồ, suy nghĩ trong chốc lát, nghĩ cũng không ra nguyên cớ, nhẹ giọng thở dài: "Bọn họ.."

"Quên đi, mặc kệ bọn họ đi nơi nào" Thiên Vấn đem đề tài dời đi nói, "Không phải ngươi nói đưa ta đi tìm Hồn Châu La Sát sao? Không bằng bây giờ chúng ta đi thôi".

Mạnh Kiếm cũng khôi phục lại, gật gật đầu nói: "Cũng được, chúng ta đi" Nói xong liền tung người nhảy xuống, bùm một tiếng, nhảy vào biển.

Dương Thiên Vấn cũng học bộ dạng nhảy xuống biển. Thoáng cái, một cỗ băng lạnh thấu xương truyền đến.

"Cẩn thận một chút. Hiện tại địa La Sát hải so với bình thường thấu xương hơn nhiều. Càng sâu dưới đáy biển lại càng như thế. cẩn thận đừng để hàn khí gây thương tích. La sát hàn khí đối với thần thể ăn mòn đáng sợ phi thường,nếu không chú ý cho dù là Thiên Thần cũng sẽ mất mạng" Mạnh Tiểu Kiếm bổ sung một câu.

Dương Thiên Vấn không còn gì để nói. Ngươi nên nói sớm một chút. Tuy rằng may mắn tiên thể của ta không so được với thần nhân dốc lòng luyện thể mạnh như vậy, nhưng không kém là bao nhiêu. Dưới Tiên nguyên lưu chuyển, khí lạnh vào cơ thể nhất thời bị chuyển hóa làm tiên nguyên lực tinh thuần. So với hấp thu linh khí bình thường chuyển hóa thành địa còn càng thêm tinh thuần một ít.

Dương Thiên Vấn trong lòng vui vẻ. La Sát hải này thật đúng là một vùng đất quý báu. La sát hàn khí này tuy rằng phi thường đáng sợ nhưng để tu luyện lại thuần túy phi thường. Ngược lại phi thường không tồi.

Mạnh Tiểu Kiếm làm hạ giai Thiên Thần, la sát hàn khí của biển cũng không tính là cái gì.

Chỉ chốc lát sau hai người đã lặn xuống sâu gần ngàn thước. Áp lực nước biển mang đến so với khí lạnh La Sát hải khí của biển càng thêm lợi hại.

Hơn nữa sau khi xuống biển năm trăm thước, liền xuất hiện một tầng sự vật giống như sương mù như nước, ở nơi này thần thức không có tác dụng mà mắt thường có thể nhìn thấy vẻn vẹn là phạm vi khoảng mười thước chung quanh, muốn ở dưới tình trạng này tìm được Hồn Châu La Sát khó khăn xác thực không phải lớn bình thường.

Dù sao, Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm xuống sâu đến ngàn mét, cũng chưa gặp một viên Hồn Châu La Sát nào.

***

Tiểu Bạch ấn thần trong trận pháp không gian, tứ đạo tặc vương bị nhốt ở trong đó, Tiểu Bạch cố ý tiến vào trong không gian, giúp Dương Thiên Vấn trông bọn người kia. Bởi vì đây dù sao cũng là lần đầu tiên Tiểu Bạch thần ấn đem đỉnh phong Thiên Thần thu vào trong đó, hơn nữa vừa thu chính là bốn người,Thiên Vấn cũng có chút lo lắng xảy ra chuyện, nên Dương Thiên Vấn liền để cho Tiểu Bạch tự tiến vào đối phó với những người này.

Người thứ nhất Tiểu Bạch chọn chính là Phương Lan.

Chẳng qua, hiện tại Phương Lan đang bận đến ốc còn không mang nổi mình ốc. Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận cắn nuốt tinh hoa máu thịt của vô số mãnh thú vì Cửu U Sát Khí biến hóa ra, không ngừng tấn công Phương Lan. Mãnh thú mà hóa thành từ Cửu U sát khí này, bất tử bất diệt, sức lực lớn vô cùng, chỉ cần trận pháp không phá, mãnh thú liền vô cùng vô tận. Hơn nữa mãnh thú biến hóa này so với mãnh thú của hạ giới lợi hại hơn nhiều.

Phương Lan cũng chỉ có thể dựa vào Nhu thủy lĩnh vực miễn cưỡng phòng ngự, trong khoảng thời gian ngắn chỉ có chống đỡ, mà không có sức đáp trả.

Tiểu Bạch có chút ngoài ý muốn, nhẹ giọng thở dài: "Lão đại còn lo lắng trận pháp này không trấn được bọn họ, không nghĩ được trận pháp này vậy mà đã trở nên lợi hại như vậy".

Tiểu Bạch nhìn thoáng qua Nhu thủy lĩnh vực kia của Phương Lan, lắc lắc đầu thở dài: "Bị áp chế ba phần thực lực còn có thể kiên trì lâu như vậy, bọn người kia cũng không phải là hạng người hư danh" Cũng khó trách, lúc trước Dương Thiên Vấn ở dưới tình huống không dùng Kim Long Tiễn cũng không làm gì được hắn.

Chẳng qua, Tiểu Bạch cũng biết đây chỉ là cái biến hóa thứ nhất của trận pháp này mà thôi, kim nhận thật sự tước pháp lực cảnh giới kia của người ta xuất hiện, cho dù là Thần Hoàng cũng bị tước xuống thành người phàm. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể vây được tên Thần Hoàng này.

Chẳng qua tiên thiên linh khí của Tiểu Bạch thần ấn khống chế kim nhận cũng lấy Hỗn Nguyên Kim Đấu là trụ cột, vô cùng vô tận, lúc nào cũng có thể vận dụng. Kim nhận trong Tiểu Bạch thần ấn chính là hỗn nguyên tinh khí lấy từ trong Hư Vô Lao Tù, luyện hóa mà thành. Vận dụng kim nhận bậc này, phải do Dương Thiên Vấn tự mình chủ trận mới có thể làm được. Hơn nữa cái này cũng sẽ tiêu hao tu vi và năng lượng của linh khí.

Tiểu Bạch suy nghĩ một chút, rõ ràng liền ẩn ở một bên xem nổi lên trò hay, dù sao nhiệm vụ của Dương Thiên Vấn giao cho là muốn nó nhìn bổn đỉnh phong Thiên Thần này, vạn nhất trận pháp không áp được bọn họ, liền ra tay liên hợp trận pháp oai, tiêu diệt bọn họ.

***

Theo Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm chìm xuống, dọc theo đường đi gặp được người sống càng ngày càng ít, nhưng tu vi lại càng ngày càng cao. Lúc đến chỗ năm ngàn thước, Mạnh Tiểu Kiếm chỉ dựa vào vòng bảo hộ thần lực cũng có chút không trấn được khí lạnh xâm nhập. Text được lấy tại Truyện FULL

Dương Thiên Vấn thì tốt hơn một ít, tốc độ vận chuyển tiên nguyên lực càng lúc càng nhanh, hàn khí không ngừng xâm nhập hóa thành tiên nguyên lực vô cùng tinh thuần trong cơ thể, nhét vào bên trong đan điền khí hải.

"Được rồi, chúng ta liền ở độ sâu này tìm kiểm một chút đi, xuống nữa không chỉ là hàn khí đơn giản như vậy. Trước kia ta từng nghe qua trưởng bổi trong nhà cảnh cáo, nếu không có tu vi Thiên Thần đỉnh phong trở lên tuyệt đối không thể xâm nhập sáu ngàn thước trở xuống, đừng nghĩ tới trở về. Mà nơi này gần mặt biển khoảng năm ngàn thước, chúng ta từ từ tìm phương hướng hướng nội hải, vận khí tốt sẽ có thu hoạch" Mạnh Tiểu Kiếm lý trí nói rõ, cũng không cậy mạnh.

Dương Thiên Vấn tự nhiên không có ý kiến, Hồn Châu La Sát này rốt cuộc là dạng thiên tài địa bảo gì ăn vào giống như thượng cổ tiên đan gia tăng tu vi cảnh giới của người tu hành.

"Dương huynh, trong chốc lát tìm được hồn châu, ai tìm được thì thuộc người đó, thế nào?" Mạnh Tiểu Kiếm thản nhiên trực tiếp hỏi.

"Rất công bằng" Dương Thiên Vấn gật gật đầu, như vậy tốt nhất, ngược lại bản thân Dương Thiên Vấn không sao cả. Hắn cũng không muốn phát sinh chuyện không thoải mái với Mạnh Tiểu Kiếm, khó ở chung được cùng Mạnh Tiểu Kiếm.

Lúc tìm được một đoạn, không có thu hoạch, điều này thật ra không khác biệt lắm với tìm kim biển rộng. Thiên Vấn dần dần hỏi: "Mạnh huynh, ta có một chuyện không rõ".

"Dương huynh xin hỏi" Mạnh Tiểu Kiếm ứng tiếng nói.

"Tìm tiếp như vậy, căn bản không thể có kết quả gì, chẳng lẽ Hồn Châu La Sát này xuất hiện, không có một chút quy luật gì sao?" Dương Thiên Vấn hoặc hỏi.

"Quy luật trăm phần trăm này, chắc chắn không có. Chỉ là ngươi cũng biết La Sát hải lớn như nào. Trên lý luận, bất luận là nơi nào Hồn Châu La Sát đã xuất hiện, chẳng qua thật muốn nói nơi nào nhiều nơi nào ít vẫn là có quy luật nhất định, ví dụ như đáy biển càng sâu thì càng có nhiều một ít nơi đặc biệt chính là La Sát hải, nếu so với chúng ta tìm lung tung tùy tiện như vậy tốt hơn rất nhiều" Mạnh Tiểu Kiếm thành thực trả lời.

"ừm" Địa điểm rõ ràng, Dương Thiên Vấn gật đầu, trong lòng thầm nghĩ La Sát hải lớn như vậy luôn luôn phải có một ít địa phương đặc thù. Sở dĩ phải biết địa phương đặc thù này, bởi vì một chút nguyên nhân không biết nào đó, nên phải mượn một ít nhân tổ thiên thời địa lợi, Hồn Châu La Sát sẽ yếu hơn so với bên ngoài rất nhiều."Vậy vì cái gì mà ngươi không đi?".

"A... Không phải ta không muốn. Địa phương này cũng không tốt như trong suy nghĩ, hầu như tất cả địa phương này đều là nơi tinh thú ở đáy biển tụ tập. Đến lúc này, nguy hiểm phi thường, nếu chỉ có tinh thú cũng không có gì. Thật ra có đôi khi, người so với tinh thú càng đáng sợ hơn" Mạnh Tiểu Kiếm cười khổ thở dài nói.

Dương Thiên Vấn chớp chớp mắt, không có gì.

Nhưng vào lúc này, một cái bóng rất lớn đột nhiên đi lên từ đáy biển. Ngay sau đó, một âm thanh truyền lên, "Đừng chạy!".

Ở nơi này, tuy thần thức dò xét rất xa, nhưng làm Thiên Thần, trước tiên Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm có thể xông lên do thám biết phía dưới là một con bát sí hổ kình, tám cấp hạ vị tinh thú có thực lực vượt xa Thiên Thần đỉnh phong, người có thể đuổi nó cuống quít chạy trốn, tu vi người này liền miêu tả sinh động.

Thần!

Tuy Dương Thiên Vấn từng gặp Thần Vương vài lần, nhưng là từng kiến thức qua thực lực thật sự của bọn họ.

"Chạy nhanh" Mạnh Tiểu Kiếm vừa kêu vừa kéo người vội vàng rút lui.

Dương Thiên Vấn đã sớm rút lui về một bên, con quái vật lớn này căn bản không để ý tới Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm, chạy trốn bằng tốc độ nhanh nhất. Nếu thay đổi bình thường, cho dù cách xa trăm ngàn dặm cũng không hữu dụng, nhưng hiện tại khác, ma vụ tồn tại ở đáy biển, thần thức Thần Vương ở trong này có hạn. Chỉ cần chạy ra phạm vi nhất định, cho dù là Thần Vương cũng không tìm được.

"Giúp bổn vương ngăn nó lại, có thưởng lớn!" Âm thanh kia từ phía sau truyền tới.

Căn bản Dương Thiên Vấn không đem lời này coi là gì, ngăn lại nó. Lấy cái gì ngăn đón? Có mạng nhỏ đi ngăn cản sao? Đây chính là bát sí hổ kình, tuyệt đối không phải Thiên Thần có thể ngăn được. Cho dù Dương Thiên Vấn có bản lĩnh này cũng sẽ không ngu đến biểu lộ ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.