Là Định Mệnh Của Nhau

Chương 1



1.

Từ khi chia tay Hà Thần, tôi nghĩ rằng có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ gặp lại thằng khứa tra nam ti tiện này!

Nhưng thế giới thật sự quá nhỏ, trái đất cũng thật sự là hình cầu, quanh đi quẩn lại tôi đã gặp lại thằng khứa chó má này trong buổi team building của công ty.

"Không được uống rượu, em chỉ được uống hoa quả ép thôi.” Boss bưng ly bia ra khỏi tầm tay của tôi và đưa cho tôi một ly cam ép nguyên chất.

TÔI:..... Cíu pé....

Tôi thẫn thờ thơ thẩn nhìn cốc bia trên tay các đồng nghiệp nam trong công ty và lon nước béo ngậy núng nính tròn vo trên tay các đồng nghiệp nữ. Trông chúng như đang vẫy tay chào mời tôi xơi chung nhưng lúc này tôi không thể nếm được một giọt từ chúng.

Ai lại đi ăn thịt nướng với nước ép cam chứ! Không một ai! Chỉ một mình tôi!

Người đàn ông ấy là Tịch Mục, Boss của tôi, đồng thời cũng là anh người yêu tương lai của tôi đấy quý dị!

Về lý do tại sao nó là tương lai……………… À thì... Tại...

Bởi vì tôi đuổi theo anh ấy ó nhưng mà tôi vẫn chưa theo đuổi anh ấy được chèn ơi, nhưng mà từ lúc đó anh ấy đã bắt đầu kiểm soát tôi! Không sao, chụy thích những người đàn ông yêu chièu và chăm lo cho bạn gái.

Hê hê.

Cả người anh ấy tỏa ra hương thơm “ Người đàn ông của Tô Mạn”.

Tôi đang cân nhắc xem có nên uống nước ép theo ý muốn của anh ấy hay là tự mình đứng dậy đi lấy cốc bia béo ngậy đang lắc lư mời chào mình thì đột nhiên tôi nghe thấy một giọng nói mà tôi không thể quên ngay cả khi tôi biến thành tro bụi.

"Yo? Đây không phải là bạn gái cũ của anh sao?"

Ly nước ép trong tay tôi ngay lập tức sắp bị tôi bóp cho bể ra, chất lỏng sóng sánh màu cam tươi tràn ra kẽ tay tôi theo sự rung lắc.

Những đồng nghiệp ăn thịt nướng cùng bàn với tôi đồng loạt im lặng.

Tôi ngơ ngác nhìn lên liền thấy một khuôn mặt đặc biệt quyến rũ đang ôm eo một cô gái xinh đẹp trong tay.

He he, càng mấy thằng khứa càng đê tiện thì bạn gái càng xinh.

Nhưng mà, cô bé nhỏ xinh này vì sao nhìn quen quen, ánh mắt cô bé tựa hồ càng ngày càng sợ hãi?

"Nếu đã hữu duyên gặp nhau thì để anh giới thiệu mọi người làm quen với nhau hen.”

Hà Thần đang cười toe toét, không biết rằng cô bạn gái bên cạnh đang lo lắng và bất an, cô bé nhỏ ấy bắt đầu dùng ngón tay nhéo hắn ta.

"Đây là Giai Giai, bạn gái hiện tại của anh, còn cái người ngồi ở kia là bạn gái cũ của anh, tên là Tô Mạn, một người phụ nữ bạo lực và có sức mạnh lực điền."

Hà Thần ôm Giai Giai trong tay, không chút do dự coi thường tôi trước mặt mọi người.

"Tô Mạn, bạn gái hiện tại của anh tốt hơn em rất nhiều, giàu có hơn em, và quan trọng nhất là...... Cô ấy dịu dàng hơn em rất nhiều! So với cô ấy, em chỉ đơn giản là một con quái vật kinh khủng! Một người phụ nữ nhưng lại cư xử như một thằng đàn ông!”

Tôi hơi nhướng mày, ánh mắt rơi vào cô gái với vẻ mặt lo lắng hiện rõ từ đầu đến cuối, tôi chợt nhận ra.

Hóa ra là cô ấy.

Thật là không may cho hai người này rồi. Há há há. Thắm nụ cười mệt ẻ ra.

Hà Thần vừa dứt lời giễu cợt, tôi còn chưa kịp nói chuyện, Tịch Mộc bên cạnh tôi đã chậm rãi ngẩng đầu lên.

"Giai Giai, bạn trai em nói chuyện với chị dâu em kiểu gì vậy?”

Tịch Giai: "......"

TÔI:"?"

Hà Thần: "???"

Tịch Giai mặt mũi tràn đầy chua xót: "Anh trai, Chị Tô Mạn ơi... Em thật sự không phải cố ý đâu mà.”

TÔI:....

Tình thế đã thay đổi nhanh chóng. Lần này chị mày ghi bàn nhé thằng chóa!

Nhưng mà khoan đã mấy má, tôi và Tịch Mộc đang quen nhau từ khi nào???

“Chẳng phải anh còn chưa chịu làm bạn trai em sao?” Tôi quay sang nhìn Tô Mộc, cảm thấy vô cùng khó hiểu người đàn ông đẹp trai lai láng này.

Mọi người ai cũng biết rằng tôi đang theo đuổi anh ấy... Nhưng tôi lại cảm thấy Tịch Mộc giống như đang chiều chuộng tôi hơn là để tôi theo đuổi anh ấy.

__________

Tôi chỉ chờ một câu của anh ấy mà thôi. Đó chính là “Anh đồng ý” đó đồ ngốc! Thế mà cũng làm boss! Thắm Nụ ứa gan thiệt!

Tịch Mộc cúi đầu nhìn tôi,trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ. "Anh nói chậm như vậy rồi mà sao em không nghe kịp? Chẳng phải anh đã nói với em rồi sao?"

"Nói hồi nào?" Tôi chết lặng.

Tịch Giai dường như không thể đứng yên nhìn chúng tôi rối rắm được nữa, cô ấy hất tay Hà Thần ra và tiến lại gần tôi.

"Chị dâu, trước đây không phải anh trai em đã tặng cho chị một chiếc đồng hồ sao? Đó là đồng hồ đôi được các cặp vợ chồng trẻ ưa chuộng nhất đó, nghe nói ai mua nó và đeo nó sẽ ở bên nhau cả đời đấy."

Tôi:......

「......」

Này đừng nói lớn như thế chứ, nói nhỏ nhỏ thì thầm mùa xuân thôi, tôi thế mà lại được tỏ tình mà chẳng hề hay biết! Mắc cỡ quá Hai ơi!!

2

Bây giờ thì Boss Tịch đã chuyển lên làm bạn trai chính thức của tôi rồi, bây giờ tôi mắng thằng khứa “em rể” một chút chắc cũng không sao đâu he.

Nghĩ đến việc này tôi cũng không còn đau đầu, mặt cũng đã bớt đỏ đi. Bắt đầu tích tụ nội công mà lấy sức đi luộc con gà chờ bị mần thịt kia.

Sống lưng tôi lập tức dựng thẳng.”Đứng thẳng lên mà làm người” luôn là câu nói mà người xưa chẳng phải vẫn thường hay dạy sao?

Trịch thượng mà liếc nhìn tên cặn bã Hà Thần chết dẫm, chậm rãi khoanh tay lại trước ngực, bắt đầu nói LỜI HAY Ý ĐẸP:

"Anh nghĩ chị đây dễ bắt nạt sao? Anh lừa dối cùng một lúc tám phụ nữ mà một trong số họ đã ngoài 60 mà không đi thú nhận đi, còn đứng ở đây sủa cho ai nghe hả?!"

Mọi người xung quanh bất ngờ bàn tán ồn ào, Hạ Thần sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi.

Tịch Giai ngồi cạnh tôi há hốc mồm như không thể tin được.

Tôi lại không chút lưu tình dựa người vào Tịch Mục, không có ý chiếm tiện nghi của anh yêu nhà mình đâu nhưng mà tôi sợ Hà Thần sẽ xông tới đánh tôi ngay lập tức đó nha, lỡ chuyện đó xảy ra thật thì tôi lại không kịp thời trách hay Tịch Mục không thể cứu tôi kịp thời thì nguy cho bạn gái yêu dấu của anh ấy quá!

"Tô Mạn! Cô ngậm máu phun người vừa phải thôi,cô có chứng cứ không mà dám nói!"

Tôi cười lạnh một tiếng, không chút do dự lấy điện thoại di động ra gõ phần ghi âm được tôi đặc biệt ghim trên cùng.

Giọng nói của Hà Trần xuyên qua điện thoại tôi đâm thẳng vào tai mọi người, giọng điệu của hắn nhất nhờn và ra vẻ ngon ngọt: "Chị Vương! Chị là chị gái duy nhất của em đó!"

Mọi người có mặt: "..."

Tịch Giai thì thào, ngữ khí tràn đầy mê hoặc: "Thật là một thằng đàn ông trải sự đời. Trẻ con thế mà thích chơi đồ cổ, lái máy bay kiểu này chắc là hạng nặng nhỉ."

Hà Thần:.....

Mặt anh ta đỏ bừng vì tức giận, lao đến giật lấy điện thoại di động của tôi.

Lúc này tôi cảm thấy thật may mắn vì có bạn trai thật là lợi hại. Thắm Nụ thật thông minh khi Nụ ngồi gần anh yêu ♡.

Tịch Mục phản ứng rất nhanh, vươn tay chặn lấy Hà Thần, ôm tôi vào lòng, hơi nhăn mắt lại.

"Anh Hà, nếu anh dám động vào bạn gái tôi, tôi cũng không ngại đến đồn cảnh sát giao lưu văn hóa và kinh tế với anh đâu "

Bàn tay đang vươn ra của Hà Thần bị đông cứng trong không trung.

Anh ta hung ác trừng mắt nhìn tôi, dù sao anh ta cũng không dám khiêu khích Tịch Mục,nghĩ sao dám chọc giận anh Boss quyền lực này. So về độ đẹp trai thì Tịch Mục bỏ xa thằng sở khanh này 10 con phố chứ nói gì về kinh tế:)))).

Tôi đảo mắt bày trò, ỷ thế có Tịch Mục chống lưng nên càng làm láo.

“Đồ thỏ đế! Đã nhỏ như trái ớt rồi mà gan còn bé hơn cả hạt cát! Plè”

"Tô Mạn, cô!"

Tịch Mục lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt cũng không hề xem hắn ra cái nghĩa địa gì.

Tôi phát điên khi nhìn hắn bây giờ. Nhất là khi nhớ lại cái cảnh hắn ta bắt cá gần cả 10 tay, miệng thì nói lời yêu ngon ngọt nhưng sau lưng lại có cả đống bà xã. Tôi ước gì lúc đó tôi có thể đâm cho thằng khứa này một xiên khi nó láo lếu thừa nhận rằng mình quen nhiều người cùng một lúc.

Tôi không muốn nhìn tên cặn bã này nữa chi cho bẩn mắt nên quay đầu sang người đẹp và bắt đầu nói chuyện một chua ngoa.

“Bé cưng à, nghe chị dâu nói nè, đàn ông thì có cái gì đâu mà tốt? Đàn ông chỉ tổ ngáng chân phụ nữ chúng ta kiếm tiền độc lập!”

“Em nhìn mấy người ngoài xã hội bây giờ đi! 60 tuổi còn có thể ra đường vẫy tay kiếm vài anh phi công tươi trẻ mọng nước đóng gói mang về dùng dần, mắc gì phải sống dựa vào họ? Nhân dân tệ không phải nên là chính cung của phụ nữ chúng ta sao?”

“Cho nên chúng ta tuyệt đối không thể để sắc đẹo lóa mắt mình được, sắc đẹp chỉ là nhất thời, tiền bạc mới là mãi mãi, trước hết ta phải kiếm tiền, không kiếm ra tiền thì không có đàn ông đâu mà yêu đương!”.

Tôi càng nói càng cao hứng, tôi thoát ra khỏi vòng tay của Tịch Mục mà nắm lấy tay Tịch Giai luyên thuyên. Con bé Giai Giai đã bật khóc khi nghe tôi nói.

Con bé nhìn tôi với vẻ mặt ngưỡng mộ như nhìn thấy Đấng Cứu Thế, tôi có thể thấy ngọn lửa khao khát kiếm tiền đang cháy hừng hực trong đôi mắt của nó.

"Chị dâu! Chị nói quá hay!"

Tôi gật đầu chắc nịch với cô ấy.

Cô ấy nhìn Hà Thần dưới ánh mắt khích lệ của tôi và nói móc nói xéo: "Đồ đê tiện!Thằng sở khanh kia, chị đây với anh chia tay, đường ai nấy đi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga hả? Biến cho khuất mắt chị!”.

Khuôn mặt của Hà Thần tái nhợt rồi chuyển sang đỏ bừng, thật tuyệt vời. Ai bảo thích đi cà khịa giờ nghiệp quật quá nhanh mà chẳng chờ đợi kiếp sau trả nghiệp!

Một lúc sau, anh ta dường như không thể chịu đựng được kiểu sỉ nhục này nữa, tức giận quay người bỏ đi.

3

Sau khi Hà Thần rời đi, bàn ăn yên tĩnh lại trở nên náo nhiệt.

Tịch Giai đã trở thành fan ruột của tôi bởi những đạo lí mà tôi vừa giảng. Trời mé, tui cũng khâm phục những lựa chọn quyết đoán và sáng suốt của cô ấy.

Chúng tôi ngồi cùng nhau mắng tên vô lại ấy từ lúc vũ trụ sinh ra cho đến thiên hà diệt vong.

Đến khi tôi nhận ra rằng mình đã không nghe "nó” trong một thời gian dài. Ồ vụ này căng à nha!

“Nó” ở đây là giọng nói của Tịch Mục.

Anh ấy ngồi bên cạnh tôi và Tịch Giai, dáng vẻ bình tĩnh cầm cốc nước với những ngón tay thon dài đung đưa qua lại ly nước trong tay.

Tôi bị thu hút bởi đôi bàn tay xinh đẹp của anh ấy, nước mắt của Thắm Nụ suýt trào ra khỏi khóe miệng. Nói nước mắt cho nó sang, thật ra là nước dãi á má.

Nhận thấy chiếc đồng hồ cùng mẫu với tôi trên tay anh, tôi nhớ ra và hỏi: "À mà boss ơi, sao anh lại đồng ý làm bạn trai của em dọ? Anh bị sắc đẹp trời ban của em hạ gục hay sao?”

Tịch Giai nghe vậy sặc một ngụm nước, ở một bên nén cười đến đỏ mặt.

Tịch Mục thần sắc không thay đổi, khẽ liếc tôi một cái, thản nhiên nói: "Ai nói tôi là bạn trai của em? Đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của em thôi nhỉ."

Hắn ưu nhã uống nước trà trong chén, sau đó quay đầu nhìn tôi cười nói: "Tháng sau sẽ cắt một nửa tiền lương, em đi chăm sóc tiểu thịt tươi của em đi ha."

TÔI:"......"

“Giai Giai, anh em bắt nạt chị!” Tôi ôm Giai Giai muốn khóc nhưng không nặn ra được tí nước mắt nào, nửa tháng lương bị trừ khiến tôi hiện giờ không muốn nhìn thấy bản mặt anh chút nào.

Tịch Giai vỗ vai tôi khó khăn nói: "Chị dâu... Chuyện này em thật sự không giúp được gì cho chị."

Khổ sở hồi lâu, Tịch Mục ăn xiên thịt cũng không thấy hó hé nói gì nữa.

Thấy những xiên thịt trước mặt tôi đang giảm dần, tôi bực bội giật lấy xiên thịt cừu cuối cùng từ tay Tịch Mục.

"Anh ác còn hơn con cá thác lác! Anh còn không cho em ăn xíu thịt nào, anh định hành hạ em đến chết đấy à?!"

Trong khi buộc tội anh ấy, tôi cắn miếng thịt cừu nướng. Mùi thơm của thì là và ớt lấp đầy miệng tôi ngay lập tức.

Vào lúc này, thức ăn đã thành công thay thế một người đàn ông và chữa lành trái tim bị tổn thương của tôi.

Tịch Mục bình tĩnh nhìn tôi, nói: “Cái xiên đó anh đã cắn rồi. Trả lại đây!. "

TÔI:"......"

Tôi sững người tại chỗ cầm xiên thịt cừu, đứng hình mất nửa phút.

Thế mà trong lúc tôi còn đang ngây người, Tịch Mục lại đoạt lấy xiên thịt trên tay tôi. Bất lực nhìn anh ăn sạch miếng thịt cừu cuối cùng, anh ấy cũng ăn luôn chỗ thịt tôi vừa cắn.

4

Tiệc tối cũng chóng tàn, Tịch Mục đến lúc này cũng không buông tha chuyện tôi đòi kiếm bạn trai nhỏ

Chỉ vì vài phút vạ miệng mà anh bạn trai vừa nhận nhiệm kì đã không cánh mà bay! Lòng đau như cắt.

Tôi ngồi trên ghế lái phụ của anh ấy, cảm thấy hơi chán nản và yêu cầu anh đưa tôi về nhà ngay lập tức.

Nhớ lại những lời nói với Tịch Giai lúc nãy, tôi đột nhiên cảm thấy hối hận muốn quay lại quá khứ tự cho mình hai cái tát.

Nói đi cũng phải nói lại, nếu có ma nào hỏi tôi - một quản lý nhỏ bé- của một tập đoàn đa quốc gia bự chà bá làm thế nào có thể cua được anh sếp của mình thì chắc chắn tôi sẽ kéo người đó xuống và kể hết 7749 ngày.

Kể sao ta? À thì cơ hội tôi theo đuổi Tịch Mục bắt đầu cũng vô cùng lãng mạn không thể chê vào đâu được. Đúng vậy, cơ hội ấy bắt nguồn từ trò chơi huyền thoại Truth Or Dare!

Nói đơn giản hơn thì là tôi đã thua trong một ván game lớn được tổ chức bởi các đồng nghiệp của tôi, họ đã chỉ định tôi phải theo đuổi Boss lớn.

Nói một cách phức tạp hơn thì là kẻ thù truyền kiếp không đội trời chung của tôi trong công ty đã cố tình muốn tôi trở nên ngu ngốc và bị sếp sa thải để trừng phạt tôi.

Tôi đã bị đối thủ của mình đặt vào tình thế khó xử ngay tại thời điểm đó!

Ngay cả khi tôi muốn hủy hợp đồng của mình và dừng cuộc chơi ngay tại đó thì tôi cũng không thể bỏ cái sỉ diện của mình xuống trước mặt nhiều ngưòi được.

Cứ như vậy, tôi chỉ còn cách cắn răng chịu đựng và bắt đầu theo đuổi Tịch Mục.

Ban đầu, tôi nghĩ rằng theo tính khí của Tịch Mục, tôi chắc chắc sẽ bị anh ấy đuổi ra ngoài vào ngày tôi vừa tỏ tình với anh ấy.

Nhưng sự thật là anh ấy không những không tức giận mà còn bằng lòng cho những hành vi cưa đổ anh ấy sau này của tôi.

Tôi không biết làm thế nào mọi thứ phát triển quá nhanh chóng cho đến thời điểm hiện hại.

Nhưng…..

Khi tôi nghe Tịch Giai nói với tôi rằng Tịch Mục thực sự thích tôi, trái tim tôi vẫn không thể kiểm soát được sự ngọt ngào.

Theo đuổi Tịch Mục lâu như vậy, cũng không biết chính mình rơi vào con đũy tình yêu từ lúc nào nữa.

Nhưng không khó để tôi thích anh ấy.

Dù sao anh ấy vừa đẹp trai lại giàu có, ở bên anh đã lâu nên bị sức hấp dẫn của anh thu hút cũng là chuyện bình thường. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.