Là Em, Vẫn Luôn Là Em

Chương 20: Thế giới trong gow (4)



Tiểu Ngư thôn là một thôn nhỏ dưới núi, nơi đây chỉ có 30 hộ gia đình với 178 người. Khi Nhi được chuyển tiếp không gian tới đây đã được cung cấp câu chuyện về Tiểu Ngư thôn. Nhi gặp Tiểu Ngư muội đang ngồi khóc ở bên chân cầu, Nhi tới gần và tiếp chuyện cô bé. Hóa ra sáng nay cô bé mang theo một con chó nhỏ đi dạo quanh thôn, đến chân cầu thì con chó chạy đi mất.

”Ca ca xinh đẹp, huynh có thể tìm giúp muội cún con không?” Cô bé ngước khuôn mặt đầy nước mắt lên hỏi.

”Được, chúng ta cùng đi tìm“. Nhi nói.

”Không được, muội phải ở đây, cún con trở về không thấy muội thì sao?” Tiểu Ngư muội lắc đầu nói.

Vì vậy Nhi đành tìm con chó nhỏ một mình. Nhi hỏi nhà của cô bé hướng nào rồi theo hướng đó mà tìm, Nhi nghĩ loài chó rất trung thành, quan trọng là động vật thì theo bản năng nó sẽ trở về nơi nó thân thuộc nhất tức là ngôi nhà. Đúng như Nhi đã đoán, khi về tới ngôi nhà, Nhi nhìn thấy một con chó con đang sủa ăng ẳng, con chó nhỏ đang dùng hai chân trước cào cào mặt đất trước cổng tre. Nhi lại gần và ngồi xuống trước chú chó nhỏ cách một khoảng nhất định: “ Cún con theo chị đi gặp chị Tiểu Ngư muội nhé“. Con chó nhỏ nghe hiểu, kêu ẳng ẳng và chạy lại gần Nhi. Nhi vuốt ve bộ lông màu vàng của nó, đoạn ôm nó, đứng dậy hướng Tiểu Ngư muội tới.

Vật phẩm phần thưởng của nhiệm vụ này là chiếc chuông gió được đeo trên cổ của chú chó nhỏ. Nhi vui vẻ nhận. Tiếp đó, Nhi nghe Tiểu Ngư muội bảo ở nhà ông trưởng thôn đang rối lên vì đứa cháu đi lạc vào rừng mà chưa tìm thấy. Một nửa thanh niên trong thôn đã được huy động mà tới nay vẫn không có kết quả. Cô bé hỏi Nhi liệu có giúp được không, Nhi trả lời được. Tiểu Ngư muội vui vẻ kéo tay Nhi hướng nhà trưởng thôn đến.

Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ từ ông lão trưởng thôn, Nhi mở bản đồ hướng cánh rừng ven thôn đi tới. Đây là cánh rừng dưới núi Bạch Mã cao 1500 mét. Khi vừa bước chân vào khu rừng, hộp thoại nhiệm vụ bỗng xuất hiện trước mặt Nhi hỏi Nhi có tiếp nhận nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ không. Nhi nhấn nút “OK“. Giao diện hộp thoại xuất hiện nhiệm vụ chính có hai nhiệm vụ:

1. Tìm hái nấm vành nón. Gợi ý: Nấm có hình dáng vành nón. Có giá trị nấu ăn, được thỏ tinh yêu thích.

2. Bắt tôm đục khoét. Địa điểm sống: trong hang nhện sáu mắt tám càng

Tiếp nhận nhiệm vụ này được tặng Hồng Ngọc dùng trong trao đổi, rèn đúc vũ khí. Tiếp nhận nhiệm vụ và hoàn thành bạn đạt level 2.

Nhiệm vụ phụ bản bao gồm 3 nhiệm vụ:

1. Đánh 10 quái thảo. May mắn vật phẩm rơi ra là sách dược điền.

2. Tìm và đánh cắp được 2 quả trứng thiên ưng ở vách núi Bạch Mã

3. Thu phục một thú cưng. Gợi ý: Càng lên cao càng gặp được thú cao cấp trợ giúp nhân vật luyện cấp kỹ năng. Bạn có thể lựa chọn cùng một lúc thu phục nhiều loại thú cưng.

Nhi nhấn chọn tiếp nhận nhiệm vụ của trò chơi, sau khi tiếp nhận xong thì Nhi thấy xuất hiện bản đồ chỉ hướng địa phương những nhiệm vụ thường tập trung. Gần chỗ Nhi đứng đi về bên trái theo tọa độ bản đồ là nơi sinh sống của quái thảo. Đường đi vắng vẻ, thi thoảng còn có tiếng chim hót. Nơi quái thảo sống có số lượng hơn 30 con với hình thù là những cái cây, đặc điểm phân biệt là chúng có thể di chuyển vị trí.

Không phải Nhi tham lam, Nhi nhớ lời giáo sư nên Nhi quyết định đánh hết quái thảo, dù sao cũng chỉ là NPC, chết rồi nhà game còn nhiều con nữa mà. Ở quái thảo thứ 10 rơi ra một cuốn sổ dược điền, ở quái thảo cuối cùng rơi ra một cây thảo dược kỳ lạ. Nhi cầm cây dược thảo một hồi suy nghĩ mà không ra cái cây có hình dạng kỳ lạ tên gọi là gì, Nhi nghĩ sau khi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ sẽ trở về tư nhân không gian tìm hiểu cuốn dược điền mới được. Tùy tiện ném vào trong túi vật phẩm không gian thì một quái thảo to như gốc cây cổ thụ đánh tới Nhi.

”Đùa a. Hóa ra diệt hết quái thảo thì boss Quái thảo sẽ xuất hiện“. Nhi dở khóc dở cười né ngang né dọc và tìm cách đánh trả. Thấy cột HP sắp xám đen, Nhi tự dưng cảm thấy cơ thể như bạo phát. Trước mắt là một màu đỏ của máu, Nhi cảm thấy mọi cơ bắp trên cơ thể mình như tăng thêm sức mạnh xông tới Boss Quái thảo đánh tới. Mắt thấy HP của cả bản thân và Quái thảo đang thi nhau giảm còn 2% của Quái và 1% của bản thân, Nhi chỉ biết cười khổ, mình sắp gặp lại NPC Giáo sư rồi. Đúng lúc này trước mắt Nhi là một màu trắng xóa và Nhi lâm vào hôn mê.

...

Đang trong giấc ngủ thì Nhi cảm thấy bên tay mình nhột. Nhi đưa tay ném đi cái thứ gây nhột cho mình, Nhi nghe thấy bịch một tiếng. Tiếp theo Nhi lại thấy nhột nữa, Nhi lại đưa tay ném thứ gây rối kia đi, mỗi lần lại dùng lực lớn hơn, cuối cùng, Nhi bực mình mở mắt. Phía trên là bầu trời sắc tím trong GOW. Nhìn sang xung quanh là bãi đất sinh sống của Quái thảo. Nhi ngạc nhiên vì lý do gì mình chưa có chết. Chợt Nhi nhìn về vị trí boss Quái thảo, ở nơi đó không còn Boss quái thú mà là một cái cây nhìn như một bonsai dáng cây si, lá của nó màu hồng nhưng toàn thân lại phát ra ánh sáng trắng nhu hòa khiến cơ thể cảm thấy ấm áp. Nhi đứng dậy định hướng cây đó đi tới thì nhớ ra cái vật gây nhột cho mình. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn là Nhi muốn đập chết vật nhỏ nó luôn.

”Mẹ ơi“. Nhi hét lên và chạy ra xa cách cái vật đó một khoảng cách, đúng lúc Nhi ngã vào cái cây Bonsai đó. Không rõ va chạm vào đâu mà đầu ngón tay của Nhi bị đứt, một giọt máu từ tay Nhi rơi trên đỉnh đầu cái cấy. Nhi thấy màn hình thủy tinh xuất hiện trước mặt: “ Xin chúc mừng người chơi đã có được cây sinh mệnh và là chủ nhân của cây sinh mệnh.” Chưa kịp để Nhi tiêu hóa, màn hình thủy tinh lại hiện lên một dòng chữ khác ngay sau đó: “ Xin chúc mừng người chơi thu phục được một thú cưng. Đặc điểm thú cưng: không biết. Người chơi hay trao đổi với thú cưng để biết rõ đặc tính của thú cưng”

”Hả. Cây sinh mệnh, thú cưng“. Nhi cảm giác nguy hiểm, Nhi nghiêng người cúi đầu nhìn xuống vị trí cái cây thì thấy bên cạnh là một con vật có hình dáng con rắn nhưng da nó lại là màu trắng, đó chính là vật khiến Nhi vừa nhảy dựng. Lúc này nó đang híp mắt chờ máu của Nhi chảy xuống.

Nhi hoảng hốt lùi ra phía xa và không quên cầm máu: “Có ai giải thích cho cái kẻ sợ rắn là tôi đây tại sao lại nhận một con rắn làm thú cưng không?“.

Một giọng nói non nớt vang lên trong đầu Nhi: “ Chủ nhân, chủ nhân chê em ư?”

Nhi nhìn thấy con rắn nhỏ chảy nước mắt, thật sự là chảy nước mắt. Nhi nhìn lên trời thở dài. Sau đó Nhi dùng ý niệm thu cây Sinh mệnh vào túi vật phẩm không gian nhưng không thành công. Đang thắc mắc thì Nhi nghe được một giọng nói trung niên: “ Chủ nhân không thể thu tôi vào trong bất kỳ đồ vật chết được. Khi chủ nhân đạt cấp 25, chủ nhận có thể luyện ra không gian tùy thân, như vậy mới có thể thu lưu tôi được. Bây giờ Người hãy dùng ý niệm đưa tôi tới không gian tư nhân của Người. Ở nơi đó tôi có thể vẫn liên hệ với Người“. Nhi gật đầu trả lời cây sinh mệnh, sau đó Nhi dùng ý niệm đưa cây sinh mệnh tới không gian tư nhân, Nhi cũng định làm vậy nhưng con rắn nọ nhất quyết không đồng ý.

Nhi đành mặc kệ nó, Nhi xoay hướng đi tìm một con suối gần đó để rửa sặc vết máu trên người. Đang vũng vẫy trong nước thì Nhi nghe thấy tiếng kinh hô: “A, tại hạ không phải cố ý“.

Phía trước Nhi là một người nhìn lớn hơn Nhi một cái đầu, cậu ta có mái tóc đen dài quá vai được buộc cẩn thận ở phía sau. Cậu ta quay lưng về phía Nhi nhưng nhìn tai đỏ của cậu ta khiến Nhi cười cười. Nhi mặc lại quần áo và bước lên bờ, hướng cậu bé đi tới. Nhi đập vào vai cậu bé nói: “ Không sao, tôi cũng không phải là cô gái“.

Nhi thấy cậu bé quay lại, ánh mắt hiện rõ sự nghi hoặc. Nhi cười cười. Nhi thấy cậu bé thất thần nhìn mình, sau đó ngượng ngùng quay đi nơi khác nhìn, miệng nói lời xin lỗi. Hai người cùng tìm một chỗ nói chuyện. Theo lời cậu ta giới thiệu thì cậu ta tên Child. Theo hình thái nhân vật, cậu ta 8 tuổi, vậy là hơn hình thái của Nhi 2 tuổi.

Ở trong game thường không nói rõ hình thái nhân vật nhưng cậu bé này có lẽ là người thật thà, cậu ta bảo một trong những hình thái của cậu ta là phù thủy. Nhi gật đầu tiếp nhận. Cậu ta muốn kết bạn với Nhi vì Nhi là người chơi đầu tiên cậu ta gặp trong game, Nhi nhìn thấy ánh mắt thiết tha mong chờ của Nhi xen lẫn là sự lắng trên ngũ quan xinh xắn của cậu bé. Nhi nghĩ người này ngoài đời thực có lẽ là một người rụt rè ít bạn nên hào phóng đồng ý. Nhi thấy Child chọn bạn thân đặc biệt cho mình nên cũng lựa chọn như vậy.

Nhi thấy Child nở nụ cười rực rỡ như ánh ban mai kết hợp má lúm đồng tiền trên khuôn mặt bầu bĩnh có ngũ quan xinh xắn thật chói lóa. Tim Nhi lạc đi mất mấy giây. Nhi bối rối che dấu sự thất thố của mình. “Từ khi nào mình mê trai vậy.”

Không kịp suy nghĩ thì tiếng hệ thống lại vang lên: “Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ bản.” Nhi ngơ ngác nhìn chữ nhiệm vụ hoàn thành trên hộp thoại của mình. “Chúc mừng người chơi tăng cấp 2, người chơi đã được mở thêm chức năng luyện công”.

”Là huynh đã chia sẻ mục hoàn thành nhiệm vụ cho đệ“. Nhi nghe giọng nói con nít của Child bên cạnh. Nhi sửng sốt nhìn vật phẩm được chuyển sang cho mình. Rõ ràng là vật phẩm đều nhiều yêu cầu của chương trình từ 2 đến 3 thứ. Nhi nghe thấy Child nói có thể giữ lại vật phẩm dùng cho sau này trong giao dịch hoặc luyện dược. “Cái người này quá thật đi, nếu không gặp mình mà là người khác sẽ bị bán đi còn giúp người khác đếm tiền đi.” Nhi nhìn Child và nghĩ.

”Sẽ không, huynh chỉ đối tốt với đệ thôi“.Nhi nghe thấy Child giải thích. “Huynh xin lỗi, Huynh có khả năng nghe được suy nghĩ của người khác. Phải qua level 5 mới có thể tự điều chỉnh khả năng này“.Nhi giật mình khi biết được chức năng này.

Sau đó cả hai tiếp tục lên đường tìm kiếm cháu của trưởng thôn. Khi đi qua một gốc cây táo thì thấy cậu bé đang nằm dưới gốc cây, bên cạnh là con rắn nhỏ của Nhi và một con vật tròn vo màu trắng chỉ lộ đôi mắt màu đen.

” Thú cưng có khả năng phát hiện mục tiêu cho người chơi.” Bên tai Nhi là giọng nói non nớt của Child. Child cúi người đặt cậu bé lên lưng và cõng đứa bé lên hướng Tiểu Ngư thôn đi tới.

Lúc này gió thổi qua lá cây xào xạc, Nhi thấy một chiếc túi xuất hiện trước không trung, khoảng chục quả táo rơi xuống chiếc túi. Nhi lại nghe thấy Child nói: “Nếu đệ khát nước thì có thể ăn táo, đồ ăn ở đây không chỉ là mô phỏng từ thực tế, không biết nhà sản xuất game làm thế nào nhưng đồ ăn ở đây hoàn toàn là đồ thật”.

“A”. Nghe vậy Nhi cũng rất tò mò, Nhi cầm một quả táo và cắn, mùi thơm của táo, hương ngọt của táo và cả độ giòn đều cho thấy đây là thật không phải là giả, hai mắt Nhi sáng lên, chạy lại gần Child, Nhi cầm một quả táo khác lau lau trên áo mình và đưa tới gần miệng Child. Sau phút thẫn thờ vì hành động của Nhi, Child mỉm cười và cắn quả táo, đôi mắt híp lại vì cười. Hai người đi trên đường một người cắn một miếng, rồi lại đưa sang cho người bên cạnh cắn một miếng. Không khí thật vui vẻ hài hòa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.