Lúc này, Lâm ném bóng hướng Hà, Hà vừa
tiếp nhận được thì chậm rãi di chuyển bóng, chỉ còn 60 giây là kết thúc
trận đấu, chỉ cần giữ bóng không để cho cầu thủ nào lấy được bóng thì
tốt rồi. Nhận ra ý đồ của Hà, các cầu thủ phía bên Ý Yên cũng chạy lại
tranh giành bóng với Hà, Hà truyền bóng tới Hoàng, Hoàng thấy vị trí của mình cách khung thành của đội bạn không có mấy rào cản thì tăng tốc giữ bóng hướng tới khung thành đội bạn. Ba hậu vệ của Ý Yên ngay lúc này từ sau lưng Hoàng đuổi theo Hoàng. Hà vừa thoát được những người khác thì
đã chạy lên phía trên Hoàng. Hoàng nhìn thấy Hà thì dứt điểm một đường
truyền cho Hà. “Vâng, giờ hãy quay lại với trận bóng, hiện bóng đang
thuộc về các cầu thủ trường VN-BL, bóng đang được dẫn bởi đội trưởng đội bóng là cầu thủ số 11. Cầu thủ số 11 của đội bóng trường Việt Nam – Ba
Lan đang bị ba hậu vệ của đội Ý Yên bao vây, bóng được chuyền về phía
sau tới số 10 trường Việt Nam – Ba Lan. Đó là một đường chuyền dài và
không có cầu thủ nào của Ý Yên đang kèm cầu thủ này. Cầu thủ số 10 của
VN-BL đang thực một cú sút, liệu cú sút này có thành công như cú sút đầu tiên ở phút thứ 26 không? Bóng đang bay thẳng về phía thủ môn.” Tiếng
bình luận tiếp tục vang lên cùng với những giây đồng hồ đếm ngược trên
sân bóng.
Nhận thấy khoảng cách trống có thể thực hiện được cú sút, Hà tiến hành
một cú sút nhưng cũng lúc này, khi bóng vừa sắp chạm vạch khung thành
thì cũng là đúng tiếng còi của trọng tài vang lên báo hiệu hết giờ.
“Thật sự là đáng tiếc cho đội bóng trường THPT Việt Nam – Ba Lan, chỉ
cần 10 giây nữa thôi thì bàn thắng thứ 2 đã được ghi thêm cho các cầu
thủ đội bóng trường THPT Việt Nam – Ba Lan.
Vâng, thưa các bạn, vậy là trận đầu tiên thuộc bảng A giải bóng đá các
trường THPT Quốc gia khu vực Đồng Bằng sông Hồng đã kết thúc với thắng
lợi thuộc về đội bóng trường THPT Việt Nam – Ba Lan. …” Tiếng bình luận
viên vang lên cùng tiếng hò hét của bốn người bạn trên khán đài, những
người xung quanh nhìn bốn nữ sinh đang vui vẻ ôm nhau hò hét. Nhìn số
lượng cổ động viên ít đến đáng thương nhưng đội bóng đã khiến người xem
hài lòng. Nhiều người lại gần bắt tay và chúc mừng các cô gái trẻ. Ngay
lúc này, Bảo Ngân – quản lý đội bóng lại gần bốn cô gái nói:
“Các chị có cần về nhà không? Các bạn trong đội bóng tính đi Quất Lâm,
nếu các chị có thể xin phép gia đình thì cùng đi đi.” Bảo Ngân hướng bốn người cười nói.
“Thiệt hả, mình có thể đi hả?” Lan Hương là người đầu tiên sửng sốt.
“Nhi bảo nếu các bạn có thể xin phép gia đình thì đi cùng, trong đội chỉ có mình em và bạn Nhi là nữ thôi, nếu bốn chị có thể tham gia thì tí
nữa qua thành phố mua ít đồ dùng cá nhân rồi đi Quất Lâm luôn.”
Vì vậy, hành trình đi Quất Lâm của đội bóng có thêm bốn cổ động viên nhiệt tình tham gia.
….
Ngay sau khi kết thúc hiệp hai, cả hai đội gặp nhau và chào hỏi. Sơn
nhìn số 10 và thủ môn của Ý Yên nói. “Hê hê… đội anh bạn thua rồi. Thực
hiện lời hứa chứ.”
“Lời hứa gì vậy?” Đội trưởng đội Ý Yên ngạc nhiên nhìn cả hai thành viên đội mình rồi nhìn hậu vệ số 2 của đội trường Việt Nam – Ba Lan.
“Cậu ta đã hứa, nếu đội Ý Yên thua sẽ tuỳ ý bọn tôi quyết định.” Sơn háo hức kể lại vụ cá độ trước giờ thi đấu, đội trưởng đội bóng trường Ý Yên vừa nghe xong thì đen hết mặt mày. Chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy Sơn nói tiếp. “Chúng ta nên quyết định làm gì nhỉ? Hay bắt họ cởi trần chạy quanh sân vận động nhỉ?” Sơn vừa vui vẻ vừa nói ra những việc có thể
làm người khác mất mặt. Mọi người đội bóng Ý Yên trừng mắt nhìn hai kẻ
hứa hẹn với kẻ kia là Hùng và Bách. Hùng lắc đầu tỏ vẻ không phải tôi mà hướng ánh mắt đổ tội về Bách, Bách ngại ngùng nhìn mọi người cười cười
xấu hổ.
Đúng lúc Nhi bước tới, tiện tay Nhi củng đầu Sơn: “Có thôi ngay trò đùa đó đi không hả?”
“Đau đó, không thấy mình quá đáng với ngôi sao bóng đá là tôi sao?” Sơn
xoa đầu mình nhìn Nhi với ánh mắt cún con. Nhi trừng mắt đập thêm vài
cái lên đầu Sơn.
“Haha, đáng đời.” Hoàng và mọi người không tiếc tiếng cười chế nhạo Sơn.
“Các bạn đã có một trận đấu rất hay.” Sau khi đánh Sơn thêm vài cái lên
đầu Sơn, Nhi hướng mọi người trong đội Ý Yên và dừng ánh nhìn trước
Bách và Hùng. “Chuyện lúc trước trận đấu hãy coi như chưa có nhé.”
“Sao có thể thế được, lời đã nói thì không được thay đổi.” Sơn vừa xoa đầu vừa chen ngang lời Nhi nói.
“Bạn muốn trò gì đây?” Nhi vòng hai tay đan vào nhau để trước ngực nhìn
Sơn. Sơn rùng mình một cái nhưng vẫn nói to: “Mình muốn một bữa no say,
đội đó phải chịu chơi chứ.”
“Được rồi, quân tử nhất ngôn. Đã nói là thực hiện. Mình sẽ mời cả đội
bạn một bữa ăn.” Hùng và Bách nhìn nhau rồi hướng Sơn và Nhi nói. “Thật là tiếc vì bạn không thể trở thành bạn gái của mình rồi. Nhưng mình hy
vọng chúng ta sẽ làm bạn với nhau. Mình tên Bách, năm nay 16 tuổi, đang là học sinh lớp 11 trường Ý Yên”. Bách chỉ tay về Hùng và giới thiệu.
“Còn tên này là Hùng, bạn thân của mình và cũng là học sinh lớp 11”
“Xin chào.” Nhi hướng Hùng mỉm cười. “Mình tên Nhi đang là học sinh lớp
11 trường THPT Việt Nam – Ba Lan, tên trường mình có thể gọi tắt là Việt Ba. Rất vui khi được làm quen với tất cả các bạn.” Sau đó Nhi nhìn cả
đội Ý Yên cười giới thiệu.
“Bạn là quản lý đội bóng sao?” Đội trưởng đội Ý Yên nhìn Nhi. Lúc đúng đó, huấn luyện viên trường Ý Yên cũng tới gần hai đội.
“Xin chào các bạn trẻ. Thật bất ngờ về sự lớn mạnh rất nhanh của đội
bóng trường Việt Ba. Ta đã tới xem trận Chung kết thành phố Hà Nội của
năm trước và năm nay. So với lúc bấy giờ, đội các bạn đã có sự vượt rào
quá lớn.” Huấn luyện viên đội Ý Yên bắt tay Hoàng và các thành viên khác trong đội. Lời huấn luyện viên vừa nói xong, tất cả thành viên trong
đội bóng trường Ý Yên đều nói thầm trong lòng một câu: “Thầy lại nói
phết rồi, rõ ràng là còn không biết họ là ai, giờ lại nói như vậy”,
nhưng tất cả đều rất khôn ngoan không tỏ rõ ra mặt.
“Đồ ngốc, đó là lời nhận xét đó.” Phước nói. Tất cả mọi người nhìn Hoàng và cười.
“Cậu cũng tiến bộ rất nhanh. Khi chưa bắt đầu trận đấu tôi đã tin chắc
là đội tôi sẽ thắng, không dè các cậu lại thay đổi chiến thuật liên tục
khiến tôi cũng bất ngờ. Những thành viên mới trong đội bóng cũng rất
giỏi.” Đây là lời chân thành của huấn luyện viên. Ông không ngờ nhìn
những người trẻ tuổi này lại có thể chuyên nghiệp như vậy.
“Vâng, cũng nhờ huấn luyện viên của đội ạ.” Hoàng vui vẻ nói ra công lao lớn của Nhi.
“Huấn luyện viên?” Huấn luyện viên đội Ý Yên và cả đội Ý Yên vô cùng
ngạc nhiên. Theo tin tức của mọi người nhận được, đội bóng đá trường
Việt Ba vốn không hề được coi trọng nên không có huấn luyện viên, mọi
người nhìn về phía thầy giáo đi cùng đội bóng.
“Có phải là thầy giáo trẻ kia không?” Đội trưởng đội Ý Yên chỉ tay về phía thầy Trung, tất cả cùng nhìn theo hướng thầy ấy.
“Dạ, không phải là thầy Trung đâu. Đó là thầy giáo dạy thể dục của bọn
em, thầy ấy chỉ là trợ lý huấn luyện viên thôi ạ. Huấn luyện viên của
bọn em là…”, Hoàng ngừng lời rồi mỉm cười và chỉ tay mình về hướng Nhi.
“Vâng thưa thầy, là bạn gái này ạ. Đó là huấn luyện viên của đội bóng
trường em đó ạ.” Tất cả thành viên đội bóng đá trường Ý Yên đều kinh
ngạc nhìn Nhi.
“Thầy thật bất ngờ về đội bóng trường em và về em nữa đó.” Huấn luyện viên sau khi kinh ngạc bèn nhìn về Nhi và nói.
“Cảm ơn thầy đã khen. Nhưng chúng ta vẫn sẽ còn gặp lại nhau ở vòng
trong mà.” Nhi mỉm cười. “Em nghĩ đội bóng trường Ý Yên cũng có thể đi
vào vòng trong ạ.”
“Đúng vậy. Lần sau gặp lại các em, thầy hy vọng sẽ thấy những lớn mạnh
của đội bóng.” Huấn luyện viên đội bóng trường Ý Yên gật đầu. Lúc này,
năm bạn nữ cũng đang dần bước tới chia sẻ niềm vui với mọi người.
Mọi người không biết rằng đây cũng là lần gặp gỡ đầu tiên và kết thúc
đối với thành viên đội bóng trường Ý Yên vì họ không lọt vào bán kết.
Trận đấu đầu tiên thuộc vòng loại quốc gia đã kết thúc, mỗi thành viên
của đội bóng cũng đã học hỏi thêm những kinh nghiệm, những trải nghiệm
mới. Sau khi kết thúc trận đấu đầu tiên đầy khó khăn, cả đội đã tiếp tục tiến sâu hơn và đã lọt vào vòng bán kết của vòng thi đấu khu vực đồng
bằng sông Hồng. Cùng tiến vào vòng bán kết còn có các đội khác là trường THPT Lê Hồng Phong - Thái Nguyên, trường THPT Đinh Tiên Hoàng – Ninh
Bình, trường THPT Chuyên Thái Bình.