Màu hồng hoa sen rực rỡ hồ nước, len lỏi xuất hiện vài bông sen trắng.Quanh quẩn quanh hồ nước là tiếng chim hót líu lo. Giữa hồ nước là một chiếc thuyền nhỏ. Trên chiếc thuyền thi thoảng vang lên vài tiếng hét a a. Chiếc thuyền này là của Thiên và Nhi. Nhi lúc này đang ngân nga một ca khúc thi thoảng không nhớ lời mà ưm a. Nếu có những người từng bị tiếng hát của Nhi sợ hãi lúc này có mặt trên thuyền chắc chắn sẽ rất khâm phục người con trai đang có ánh mắt si mê ngắm nhìn cô gái đang hát kia.
"Chán quá a." Nhi ngừng hát nằm dài người lên thành hướng cảnh sắc ven hồ nhìn. "Hát mãi cũng vẫn sai nhịp là sao." Thiên nhìn cô bé đang than ngắn than dài nói: "Đáng yêu quá!"
"Hử!?" Nhi ngạc nhiên quay lại nhìn Thiên. "Cái gì đáng yêu ạ?" Ngón tay Nhi đưa lên vuốt sợi tóc bên môi. Thiên ngẩn người rồi chồm tới bên Nhi, Nhi giật mình vì Thiên bất ngờ tới bên mình. Sự ngạc nhiên chưa qua đi thì Thiên đã nắm lấy ngón tay Nhi đưa lên môi mình và ngậm lấy. Nhi trừng mắt nhìn người đàn ông có hành động kỳ quặc là Thiên. Nhi rút tay mình về nhưng khôngthành công. Dường như có một nguồn điện khiến cơ thể Nhi giật nhẹ. Sau một hồi ngậm ngón tay Nhi, Thiên hướng đôi môi xinh xắn của Nhi. Sau một hồi triền miền Thiên mới hài lòng ôm Nhi đang mềm nhũn, ánh mắt một tầng sương mỏng vào lòng.
"Anh bị nghiện hôn à?" Một hồi sau, Nhi bất mãn trừng mắt với Thiên, lần nào gặp không nói mấy câu đều chỉ có hôn là sao. Nhìn cô bé phụng phịu trong lòng, Thiên vô cùng hài lòng, cô bé này là của riêng mình Thiên.
"Anh còn muốn nhiều hơn nữa kìa." Thiên mỉm cười, trong mắt không che giấu ngọn lửa ái tình. " Nếu không phải đây là thế giới ảo thì anh cũng không dám hôn em đâu." Nhi ngửng đầu nhìn Thiên. "Anh cũng chỉ dám hôn em ở đây chứ có dám hôn em khi ở thực thể đâu."Thiên xoa má vẫn còn phiến hồng.
"Anh là cầm thú, không là biến thái a." Nhi vừa nghe xong thì đỏ mặt, cái gì chứ, dù không muốn đầu óc đen tối nhưng thực tế cái não đọc nhiều truyện của Nhi tự động nghĩ tới những hình ảnh trên độ tuổi của Nhi.
"Có là cầm thú hay biến thái thì cũng chỉ có đối với em mà thôi." Thiên nhìn cô bé vì xấu hổ mà chiếc cổ lộ ra sắc hồng. "Hay chúng ta làm chuyện cầm thú, biến thái nhỉ." Thiên nói bên tai Nhi rồi vươnlưỡi liếm vành tai Nhi. Nhi giật mình nghiêng người tránh khỏi Thiên. Vì hành động bất ngờ của Nhi mà Thiên bị đẩy ra khiến chiếc thuyền nhỏ lao lao. Nhi vừa đứng lên chưa kịp giữ thăng bằng thì bị ngã xuống nước.
"Nhi!" Thiên hốt hoảng nhảy xuống nước kéo Nhi lên thuyền. Sau khi Nhi được vỗ hết nước khỏi miệng thì Thiên lấy ra một bộ quần áo cho Nhi thay. Nhi nhìn bộ quần áo rồi nhìn Thiên vẫn đang chăm chú nhìn mình.
"Em mau thay đồ đi, nếu để ướt không tốt đâu." Thiên lo lắng nhìn Nhi mà thúc giục.
"Đây là trong game đó." Nhi thật không hiểu anh Thiên vì sao lại có thể giục giã thay đồ trong khi dù có bị ướt thì cũng chỉ là sự mô phỏng thôi.
"A". Thiên gãi mũi, "Anh quên mất" Thiên cúi đầu, trong mắt lóe lên tia sáng rồi lại nhanh vụt tắt, không phải anh không biết đây là thế giới ảo, nhưng hơn năm nay không ở bên Nhi, cũng muốn ngắm nhìn cơ thể Nhi lắm chứ. Nghĩ tới đây, Thiên không nhịn được hai bờ vai run run nghĩ tới hình ảnh nào đó.
Nhi cảm nhận bờ vai Thiên run run, bước lại gần lắc lắc vai Thiên, "Anh không sao chứ?"
Thiên bị Nhi lắc vai bèn bình tĩnh lại nhìn Nhi. "Không, anh không sao?" Thiên cảm thấy bực mình với chương trình mô phỏng suy nghĩ của thực thể, nếu là ở bên ngoài với cái bản mặt than của mình chắc chắn không ai nhìn ra điều gì khác thường, nhưng ở trong này, mới chỉ nghĩ đã đưa lên hành động cơ thể.
“Em thích đi tới đâu nữa không?” Thiên che giấu cảm xúc của mình và hỏi Nhi. “Em có muốn tới lục địa trung tâm chơi không?” Thiên nghĩ đến những trò vui đang diễn ra ở đó bèn nói với Nhi.
“Dạ, lục địa trung tâm.” Nhi vân vê lọn tóc của mình và suy nghĩ tới lục địa trung tâm. “Cũng được, vậy đợt tới sau khi vượt đội bóng thi đấu chung kết khu vực xong thì em sẽ giành mấy ngày liền tới lục địa trung tâm chơi.
Thiên mỉm cười nhìn Nhi: “Haha, em tính tham gia chiến trường Thiên Ma sẽ về phe phái nào?”
“Anh là đại boss dĩ nhiên em sẽ tham gia bên Ma giới rồi.” Nhi ngửng đầu nhìn Thiên.
“Không, em ở bên Thiên giới đi.” Thiên lắc đầu.
“Anh tính để em làm nội gián à?” Nhi nghĩ đến khả năng làm mật vụ, cái này sẽ hay nhé.
“Không, anh muốn em đứng đầu vị trí Thiên giới. Ở vị trí đó có rất nhiều lợi ích.” Thiên nhìn Nhi không che giấu câu hỏi trong mắt. “Chiến trường Thiên Ma không phải cứ ta đánh ngươi chết đòi lên vị trí cao nhất là cách giải quyết tốt nhất. Đó còn có một cách giải quyết rất tốt.” Thiên dừng lời một chút mỉm cười, nói: “Đó chính là liên minh. Trong GOW chúng ta là quan hệ phu thê, nếu chúng ta cùng là người đứng đầu của hai giới sẽ làm thành một liên minh giữa hai bên.”
“A, ra là vậy.” Nhi gật đầu đồng ý.
Sau đó, cả hai cùng di chuyển tới một khu chợ đông đúc. Đây là một khu chợ thương mại mang đặc điểm thành thị La Mã cổ. Sau khi ngắm nhìn chơi đùa vui vẻ, Nhi nhìn thấy một quảng trường thi đấu sư tử, nhìn những đấu sĩ khiến Nhi nghĩ tới những người bạn trong đội bóng đang tập luyện: “Không biết mấy người trong đội bóng tình trạng thế nào rồi?”
Nhi không chú ý tới nét cười trên khuôn mặt của Thiên: “Chúng ta tới gặp họ đi.”
Thiên gật đầu chuyển hướng không gian tới trung tâm cơ sở dữ liệu phần mềm huấn luyện football của Nhi.
Nhi dừng bước trước cảnh cửa không gian, ngước nhìn quá trình tập luyện được lưu trữ lại thì ngẩn ngơ, rõ ràng bài huấn luyện này không phải là do mình thiết lập, vì sao lại thành ra thế này được. Quá trình tập luyện lưu trữ được phản ánh sinh động từng bài tập và từng hành động người tập luyện trải qua. “Là anh thay đổi chế độ tập, nếu cứ chỉ nâng cao tinh thần mà không có nâng cao thực thể sẽ không có tác dụng đâu.” Nhi chỉ biết thông cảm khổ ải cho mấy người bạn. Nhi nhấn nút kết thúc chương trình huấn luyện cho mọi người.
“BÍp”. Không gian luyện tập mở ra, từng hình thái người chơi xuất hiện trước mặt Nhi, không ai không có vết thương trên người, không ai không trừng mắt nhìn Nhi đang hình thái thực thể mỉm cười nhìn mình. Nhưng tất cả không chú ý tới người đứng bên cạnh Nhi.
“Tại sao bạn lại tăng chế độ luyện tập khắc khe như vậy?”
“Tớ nghĩ,tớ sẽ chết trong thế giới ảo cơ.”
“Cả người tớ như có xe tải chèn qua đây.”
….
Mỗi người một tiếng lại một tiếng qua lại. Nhi nhìn kết quả huấn luyện rồi nhìn mọi người mỉm cười. Lúc này sau khi xả xong ủy khuất của bản thân, mọi người mới chú ý tới bên cạnh Nhi còn có một người nữa. Đây là lần đầu tiên mọi người gặp Thiên nên rất tò mò về người này.
“A, là anh à” Sơn vừa thoát được không gian thì hướng Thiên chào hỏi. Đông cũng tiến tới chào hỏi. Thiên cũng gật đầu với lời chào của cả hai.
“Mọi người kết quả huấn luyện rất tốt nhé.” Nhi tắt màn hình thông báo và nói: “Chúng ta thoát game thôi. Nói rồi, Nhi quay sang nhìn Thiên, nói: “Em thoát game đây.”
Thiên quét mắt một lượt nhìn mọi người rồi cúi đầu hôn nhẹ trên môi Nhi, sau đó mới buông Nhi ra và nói: “Gặp lại em sau.”
Mọi người hóa đá nhìn hai người, chỉ có Đông và Sơn biết rõ mối quan hệ của hai người nên không còn ngạc nhiên. Sơn nhìn Thiên rồi nhìn Long Phi, rõ ràng lúc này cậu đã nhìn thấy cái ánh mắt khiêu khích của Thiên nhìn Long Phi, cậu rất thắc mắc là làm sao Thiên biết Long Phi đang có ý định theo đuổi Nhi. Bỏ mặc những suy nghĩ mới xuất hiện trong lòng, cậu là người đầu tiên thoát game.
Tiếp theo Sơn, mọi người tuy rằng thắc mắc người thanh niên đó là ai nhưng vẫn không hỏi Nhi, mọi người đồng loạt thoát game, ngày hôm nay huấn luyện rất mệt, không ai còn có tâm tư nghĩ về chuyện hồi nãy nữa.