“Cảm ơn các em về chuyện của Minh. “ Thầy Phong sau khi ngồi ổn định trên ghế thì nhìn qua màn hình vẫn còn bản giám định AND, thầy nhìn khắp lượt mọi người và nói.
“Có lẽ những chứng cứ này đã được chuyển tới tay cô Minh và thầy Trung.” Một cậu bạn bên trường Lê Hồng Phong lên tiếng. “Chắc chị Minh và anh Trung sẽ hóa giải hiểu lầm.”
“Tôi là anh họ của Minh, còn hai cậu này là em trai của Minh, Hải và Thăng, hai đứa là song sinh khác trứng.” Thầy Phong mỉm cười nhìn mọi người.
“Em muốn hỏi một điều, ai là huấn luyện viên của đội bóng trường THPT Lê Hồng Phong ạ?” Nhi quét mắt thấy mọi người lơ lãng khi nghe thầy Phong giới thiệu bản thân và hai cậu bạn kia. “Nếu em đoán không nhầm, người đó là thầy phải không ạ?
“Đúng là anh Phong? Sao bạn lại hỏi vậy?” Thăng ngạc nhiên khi nghe Nhi hỏi vậy.
“ Là tò mò biết ai là người đã dạy các bạn chiêu hại người đấy mà.” Sơn nhanh nhảu giải thích. “Nếu như lúc đó chúng tớ không bàn điều kiện với các bạn thì chắc tới chúng tớ cũng không còn mấy người lành lặn ra sân đâu nhỉ?”
“À, xin lỗi. Lúc đó chúng tớ kích động về chuyện chị Minh, cho nên có chút giận chó đánh mèo. Anh Phong cũng đã mắng tụi mình một trận rồi.” Hải áy náy nhìn mọi người.
“Được rồi. Giờ chúng ta là người một nhà. Không cần áy náy nữa.” Chiến tiến lên khoát vai Hải cười nói.
….
Ngày hôm sau, cả đám nhìn thầy Trung mặt mày phấn chấn thì cũng đoán được chuyện thầy cô đã được giải quyết, lúc này Chu Tiến mới hỏi Nhi một câu:
“Nhi, làm sao bạn có thể lấy được thông tin nhanh vậy? Những thứ đó hình như học sinh chúng ta không làm được?”
“Tớ nhờ May – một người bạn của tớ, chuyên gia đó.” Nhi lời ít ý nhiều nói cho mọi người biết. Sơn nghe vậy thì nhớ đến cô bạn tóc nâu đã gặp hồi tết.
“Thầy Trung, có gì mà thầy vui vậy?” Hồng lúc này đang tới gần thầy Trung thì hỏi.
“ha hả”. Thầy Trung cười cười. “Thầy có tin vui, sắp tới mấy đứa sẽ có sư mẫu nhé.” Thầy Trung úp úp mở mở chỉ khiến mấy người trong đội bóng rổ kỳ lạ, nhưng những thành viên đội bóng thì thờ ơ, ai cũng biết sư mẫu mà thầy Trung nói tới là cô Minh.
“Thầy cẩn thận lại có người giở trò giống bà Thùy đấy.” Chu Tiến ngồi gần thầy Trung nhìn Hồng rồi như có như không ám chỉ với thầy Trung. Lúc này cậu nhìn thấy ánh mắt không tốt của Hồng, ai không biết hai năm qua Hồng bám thầy Trung riết như thế nào, chỉ sợ thầy đào hoa lại mang đến rắc rối. Dù sao cậu cũng không muốn bị què người đâu.
Vừa nghe thấy Tiến nói, thầy Trung nhìn chằm chằm vào Tiến, Tiến quay đầu đi hướng khác nhưng vẫn nói: “Bọn em đều biết chuyện của thầy rồi.”
Sơn thấy thầy Trung cứng người thì vỗ vỗ vai thầy nói: “Thầy đừng lo, tụi em đồng ý với thầy, đàn ông không lúc nào là không có vận đào hoa. Ha hả”
Thầy Trung lúc đầu thì đen mặt, lúc sau thì trắng mặt, sau đó thì xanh, rồi đỏ. Mọi người nhìn biến hóa trên mặt thầy mà cười lớn. Ai cũng biết thầy Trung dễ thương nhất trường THPT Việt Nam – Ba Lan, thầy hiền lành nhưng cũng rất nghiêm khắc. Nhưng nếu là những lúc như vậy thầy lại giống người bạn hơn là một người thầy.
“Còn một tháng nữa sẽ đi Đà Nẵng tham gia vòng trong rồi đó. Mấy bạn sắp tới sẽ dùng toàn thời gian sau học để tập bóng.” Nhi lên tiếng cắt đứt cảm xúc sắp nổi bão của thầy Trung.
“Đúng vậy, giải thể dục thể thao toàn quốc năm nay được tổ chức ở Đà Nẵng, sắp tới cũng diễn ra các giải chung kết thành phố các môn bơi lội, bóng rổ, điền kinh, võ thuật… Mấy đứa cần tranh thủ thời gian luyện tập tốt hơn. Vào được giải bóng đá toàn quốc toàn đội mạnh cho nên mấy đứa cần cố gắng hơn.” Thầy Trung mặt nghiêm nói với mọi người.
“Này Thắng, tụi tôi hy vọng đội bóng rổ cũng sẽ vào giải bóng rổ toàn quốc, mấy ông cố lên.” Chiến vỗ vỗ vai Thắng nói.
“Đương nhiên, các ông vào vòng trong rồi, tụi tôi đâu thể dừng lại ở nhà được.” Thắng cũng tự tin mà nói. Nói thế nào đội bóng rổ của trường cũng có tiếng tăm trong khu vực mà.
“Được, bọn tôi chờ các ông.” Cả đám cười cười.
Chiếc xe băng băng trên đường cao tốc Thái Nguyên – Hà Nội, trên xe là những cậu chàng vui vẻ nghĩ tới mùa hè sắp đến và giải thể dục thể thao toàn quốc sắp diễn ra ở Đà Nẵng.
….
“Mời người chơi tới nhận thư chiến.” Nhi vừa mới đăng nhập thì nhận được thông báo của hệ thống. Một hộp thoại được hiện ra trước mặt Nhi. Nhi kích mở thư chiến.
“Tất cả đệ tử ngoại viện sau khi nhận được Thư chiến thì khẩn cấp tập trung tại Đông Doanh, thư chiến là khóa chuyển.
Trận chiến Thiên Ma sẽ được mở ra sau 48 giờ đồng hồ.
Đệ tử ngoại viện nhận đồ vật tham chiến tại Khố quản Tần quản. Thư chiến là khóa chuyển.
Đặc điểm trận chiến lần này: Chiến trường Thiên Ma lần này là thời kỳ mạt thế. Khi tới mạt thế, mọi cấp bậc luyện tập của đệ tử sẽ bị xóa bỏ. Tuy nhiên, các đệ tử sẽ có dị năng nên không cần lo lắng.
Nhiệm vụ của các đệ tử: tiêu diệt Tang Thi và bệnh độc của Ma giới tạo ra. Tìm và tiêu diệt đội quân cấp cao của Ma giới.”
Nhi nhìn thư chiến phân vân không biết nên tham gia hay không, lúc này Nhi nhìn thấy phía dưới hộp thư còn có một lá thư có hình trái tim, không cần nói thì cũng rõ ràng là anh Thiên gửi tới, Nhi vui vẻ mở lá thứ.
“Anh nhớ em, lần này em tham gia chiến trường Thiên Ma nhé. Anh muốn gặp em.” Nhi trừng mắt nhìn cái hình trái tim đang đập thình thịch trên lá thư. Khỏi nói cũng biết chiến trường này là do anh Thiên tạo ra, cũng chỉ có boss này mới có phong cách làm việc tùy hứng như vậy, để tạo môi trường hẹn hò bằng cái trò gây chiến bất ngờ.
Nhi vừa nghĩ vừa gửi lại một lá thư khác. “Em cũng nhớ anh”. Viết tới đây thì Nhi nhớ tới mấy bạn nữ trong lớp khi gửi tin nhắn cho bạn trai có làm một nụ hôn gió hoặc hình đôi môi, cô bé nghĩ ngợi rồi vẽ một đôi môi lên thông điệp gửi cho Thiên.
Thiên bên này vừa đăng nhập nhận được lá thư của Nhi thì mở xem, khi nhìn thấy đôi môi cô bé vẽ ra thì cười tít cả mắt. Không nghĩ rằng cô bé cũng có nét nữ tính như vậy. Kyo trong hình thái Tổng Công trợn mắt nhìn boss phản diện đang như thằng hề ôm hư không cười không dứt.
“Tôi bảo này, lần này tôi muốn trở thành boss tang thi.” Kyo vặn vẹo người nói.
“Sao lại muốn trở thành trùm boss tang thi?” Thiên ngẩng đầu nhìn Kyo, trong mắt lóe lóe ý cười.
“Tôi muốn cho tụi người kia biến thành tang thi. Haha, nhìn vẻ mặt của mấy tên đó khi biết mình trở thành tang thi sẽ rất thú vị.”
“Chứ không phải muốn gặp Dụ Thụ bang phái Yêu Nhân sao?” Thiên nói đúng trọng tâm nhìn người bạn thân của mình. “Cậu không có việc gì làm à, tự dưng nhảy vào chơi game ngày đêm vậy?”
“Tại người ta nhớ bé cưng của người ta chứ sao? Thời gian trước em ấy bận đá bóng với thi học kỳ, chẳng có thời gian online khiến người ta nhớ mà cũng không gặp được.” Kyo bĩu môi.
“Được rồi. Tôi cho cậu làm boss phản diện lần này.” Nói rồi Thiên ném một quả cầu về phía Kyo và nhìn Kyo cập nhật chức năng của boss tang thi.
“Tôi đi trước đây.” Thiên nhìn Kyo đang còn trong trạng thái cập nhất để lại một câu và thoát.
….
Nhi kích chọn chấp nhận thư chiến. Nhi cảm thấy choáng váng, khi hết choáng váng thì thấy mình đang đứng trên một lôi đài, ở chính giữa có một người lưng gù. Người lưng gù đó chính là Tần quản khố quản.
“Còn đứng đây ngây ngô cái gì, mau tới chỗ lão Tần đăng ký tham gia chiến trường Thiên Ma mau.” Ngay khi Nhi đang ngơ ngẩn thì một người phía sau giọng nói mang theo sự khó chịu ở phía sau vang lên. Nhi xoay người lại thì thấy một thanh niên trong hình thái võ thánh đang nhìn chằm chằm vào mình.
“Là cậu.” Nhi nhìn người này có vẻ quen nhưng không nhớ ra là đã gặp ở đâu.
“Không nhận ra tôi sao?” Người kia nhìn vẻ mặt ngơ ngơ của Nhi. Nghe câu hỏi của người nọ, Nhi lắc lắc đầu.
“Tôi ở môn phái Yêu Nhân, nhớ chưa, chúng ta gặp nhau ở cánh cửa không gian tới lục địa trung tâm.” Cậu ta nói tới đây Nhi mới nhớ đến người này.
“Trang phục của cậu khác quá.” Nhi nhìn trang phục màu đỏ của người này thì thắc mắc, lần trước người này mặc trang phục nhẹ nhàng đặc trưng của võ thánh, lần này lại mặc trang phục màu đỏ chót cứ như muốn tạo sự nổi bật với mọi người vậy.
“Haha, đây là trang phục đặc trưng của môn phái Yêu Nhân.” Người nọ gãi gãi đầu nhìn Nhi. “Tôi là Hạnh Nhân, lần trước chưa giới thiệu. Mà nhanh lên thôi, nếu ai đăng ký sớm sẽ nhận được đồ vật tham chiến tốt hơn đăng ký muộn đó.” Hạnh Nhân kéo tay Nhi tới chỗ Tần quản.
“Chúc mừng người chơi đăng ký thành công tham gia chiến trường Thiên Ma. Thông tin tham gia của người chơi sẽ được cập nhật hoàn tất sau 24 giờ.” Hệ thống vang lên nhắc người chơi những thông tin cần thiết về Mạt thế – chiến trường Thiên Ma lần này.
“Cậu lần đầu tham gia chiến trường Thiên Ma đúng không? Chiến trường Thiên Ma được chia ra thời kỳ hỗn độn thường xuất hiện là chiến trường Đông huyễn, chiến trường Tây Huyễn, lần Mạt thế này là lần cuối của thời kỳ hỗn độn. Sau thời kỳ này là chiến trường gì thì tôi chưa có biết.” Hạnh Nhân đứng bên cạnh Nhi giải thích. “ Nhưng chiến trường Đông huyễn và Tây Huyễn vẫn thường xuyên xuất hiện song song, lần này nếu thoát khỏi Mạt thế thì người chơi có khả năng bị điều chuyển về một trong hai chiến trường đó.”
“Cậu trở về môn phái lấy thêm đồ vật ở dược khố đi, sẽ cần thiết đấy. À, đúng rồi, cần lấy dược phục hồi sinh, lực và máu. Tới chiến trường Mạt thế thì chức năng tu chân sẽ bị biến mất, sẽ như người bình thường, người may mắn sẽ được kích hoạt dị năng từ hình thái nhân vật. Như tôi là võ kỹ.” Nhi nhìn Hạnh Nhân đang giảng giải sôi nổi.
“Hạnh Nhân” Một tiếng nói vang lên phía sau Nhi, Nhi nhận ra giọng nói của Sơn, quay đầu lại thì nhận ra Sơn trong trang phục màu đỏ giống hệt Hạnh Nhân.
“Dụ Thụ”
“Hỗn Huyết”
Meomoon: Sắp tới sẽ tạm dừng truyện này để tập trung vào 2 bộ truyện "HMCT" và "BMTG", lý do á: mèo hết cảm hứng viết truyện này rồi, đào hố để đấy đã, chuyển sang truyện khác, sang năm gặp lại mọi người. ^^