La Phù

Chương 24: Tuyệt thế kiếm nguyên. Thân hình hủy diệt



Hóa ra con thần thú nằm phủ phục bên cạnh La thần tướng chính là thần thú Kim Nghê thời thượng cổ đã bị tuyệt tích. La thần tướng có được hóa thân một phần cũng là mượn pháp lực của Kim Nghê. La thần tướng tu luyện nguyên thần hóa thân lại có thêm Kim Nghê ngưng tụ thành hóa thân có thể nói là không thua hóa thân chân chính ở bước cuối cùng khi tu luyện pháp quyết của Mật tông.

Trong tu luyện pháp quyết có dược thành tựu như vậy thì La thần tướng đúng là một trong những thiên tài có một không hai.

Tuy nhiên cảnh giới của Nguyên Thiên Y đã vượt qua việc chỉ dùng pháp thuật dẫn dắt oai lực của trời đất. Hóa thân của La thần tướng mặc dù có uy lực nhưng thực sự so ra thì về mặt bản tâm lại có sự khác biệt lớn.

Chỉ có trải qua ngàn kiếp, bản tâm vô cùng cứng rắn, vạn ma không xâm nhập thì mới có thể bước tới bước cuối cùng, tạo thành hóa thân thật sự.

Vì vậy mà khi giao thủ lần thứ nhất, Nguyên Thiên Y liền nhận ra nhược điểm của La thần tướng.

Sau khi tiện tay phóng Tử Vân chướng xong, Nguyên Thiên Y liền dùng Diêm ma huyễn tượng bí pháp. Trong suy nghĩ của La thần tướng thì ý nghĩ hấp dẫn nhất đó là đánh chết Nguyên Thiên Y, cuối cùng hóa Thánh, thành Phật.

Ma theo tâm sinh khiến cho La thần tướng bị hãm sâu vào trong ảo ảnh.

Cho đến khi bản thân tỉnh táo cảm nhận được bị pháp thuật của Nguyên Thiên Y mê hoặc thì đã không còn kịp. Y để cho Nguyên Thiên Y có đủ thời gian phóng ra Kim sa diệt thần cho đến cả tiên, phật cũng bị tiêu diệt.

Cho dù La thần tướng có nhanh hơn nữa nhưng cũng chỉ trốn được một tia Nguyên thần, còn nguyên thần của Kim Nghê được y gọi là Hoàng vương thì không trốn được.

Vì vậy mà trong trận chiến này La thần tướng đã thất bại một cách thảm hại.

Nguyên Thiên Y chỉ thản nhiên nhìn một chút Nguyên thần của La Thần tướng cũng chẳng thèm truy kích. Một tia nguyên thần của La thần tướng trở lại được trong thân thể coi như bị thương nặng. Y rống lên một tiếng thảm thiết:

- Ta không cam lòng.

Từ khi tu hành tới nay, La thần tướng chưa bao giờ bị bại như vậy. Y đối địch với Nguyên Thiên Y chỉ là để chứng minh bản thân mạnh hơn nhưng ai ngờ được lại rơi vào kết cục thảm bại.

Đối với một người kiêu ngạo như y thì cái kết quả này đúng là so với chết còn khó chịu hơn.

Mặc dù Nguyên Thiên Y còn lưu thủ không diệt nốt chút nguyên thần còn lại của y nhưng cũng khiến cho y không thể đối mặt với sự nhục nhã.

- Cho dù ta có chết cũng không chịu thua.

Trong tiếng rống rung chuyển trời đất, thất khiếu trên cái mặt nạ màu bạc chảy ròng ròng máu tươi, hai tay y mạnh mẽ cắm xuống đất. Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt biển dưới chân y xuất hiện một cái hố rộng hơn mười trượng vô cùng sâu. Mà thân thể của La thần tướng thì cùng với nước biển và đá vụn chìm xuống cái vực sâu đó.

Trong trận chiến này, La thần tướng - Một trong thập đại Kim tiên của Côn Luân không ngờ bị thất bại thảm hại, tự chui đầu vào rọ mà chôn mình.

- Ta cũng không chắc có là địch thủ của hắn không nữa.

Nữ tử vận cung trang màu tìm nhìn La thần tướng xấu hổ mà tự chôn vùi dưới đáy biển mà trong đầu xuất hiện cái suy nghĩ đó.

- Sư phụ.

Cô bé đứng bên cạnh nàng hoảng sợ nhìn trận chiến mà không nhịn được lên tiếng hỏi:

- Tại sao Nguyên Thiên Y lại hung ác, phải đánh với Côn Luân chúng ta?

- Hung ác?

Nhìn Nguyên Thiên Y đứng trong hư không, nữ tử vận cung trang màu tím không trả lời cô bé mà chỉ cười khổ. Cho dù Nguyên Thiên Y có thể hiện thực lực kinh thế hãi tục hay không thì với bản tính cảu nàng cũng không hề có chút ý nghĩ đối địch với Nguyên Thiên Y.

Nguyên Thiên Y đứng phía trên Côn Luân đúng là nhân vật khiến cho người ta sợ hãi trong giới tu đạo trong vòng mấy trăm năm qua. Tuy nhiên trong lòng nữ tử vận cung trang hiểu rất rõ. Hơn nữa nàng tin rằng Nguyên Thiên Y hoàn toàn hiểu vơi sức một mình hắn không thể chống lại toàn bộ Côn Luân.

Vậy mà hiện tại hắn lại có mặt ở đây.

Về sau còn có người nào có thể sánh cùng với hắn, làm cho hắn ngưỡng mộ nữa đây?

Nữ tử vận cung trang màu tím im lặng đưa tay. Một đám mây màu tím trôi tới cuốn cô bé vào trong một cái cung điện được mây tím bao phủ. Ngay vào lúc cô bé biến mất sau trận pháp che chở cho cung điện thì có tiếng sắt thép va chạm nhau vang lên.

- Lạc Tiên sư muội. Đám người Cửu Bạt sư huynh đang bế quan, nếu muội không ra tay thì e rằng khó có thể chống được. Ta đi trước đây.

- Nguyên Thiên Y! Đón ta một kiếm.

Sau khi âm thanh đó vang lên, chỉ thấy một đạo kiếm màu trắng đâm về phía Nguyên Thiên Y.

Vầng sáng của kiếm quang tản ra khí thế chỉ có ta độc tôn dưới gầm trời này.

Khi vầng sáng của kiếm quang vừa mới xuất hiện, không gian giữa kiếm quang và Nguyên Thiên Y như bị kiếm khí xé rách xuất hiện một vết nứt dài mảnh.

Cho dù tốc độ sải bước của Nguyên Thiên Y có thể vượt qua không gian và thời gian nhưng cũng không thể né tránh đạo kiếm quang đó mà đành phải va chạm cứng. Chuyển thế nguyệt hoa pháp luân của hắn là một thứ pháp bảo tuyệt thế. Tu vi của người thi phép càng cao thì sự phòng ngự của nó càng mạnh. Dưới Nguyên Thiên Y, hóa thân của La thần tướng phóng xuất ra pháp thuật hủy thiên diệt địa vậy mà Nguyên Thiên Y vẫn không e ngại. Tuy nhiên với đạo kiếm quang kia, Chuyển thế nguyệt hoa pháp luân không ngờ xuất hiện một cái lỗ thủng. Khiếm khí tung hoành xuyên qua khiến cho mái tóc của Nguyên Thiên Y bay phần phật.

Uy lực của một kiếm chính là như vậy.

Mà vầng sáng của kiếm quang đó không ngờ được một nam tử ăn mặc theo kiểu văn sĩ phát ra. Tướng mạo của người này hết sức bình thường, dáng người cũng không cao lớn tuy nhiên quanh người y lại tản ra một thứ khí thế vô cùng mạnh.

Toàn thân của y được bao phủ trong vầng sáng của kiếm quang.

- Vấn Thiên sư thúc.

- Vấn Thiên sư bá.

......

Khi đạo kiếm quang vừa mới xuất hiện, trong toàn bộ Côn Luân vang lên vô số những tiếng ngạc nhiên và vui mừng.

Sau trận chiến của La thần tướng với Nguyên Thiên Y vẫn còn có một người không sợ hắn chính là Vấn Thiên, một trong mười đại kim tiên của Côn Luân.

Mười năm trước, Vấn Thiên bế quan tu luyện, không ai ngờ được vào lúc này y lại xuất hiện, giống như một thanh thần binh tuyệt thế tỏa ra ánh sáng chói mắt.

- Phụt!

Không hề có một chút dấu hiệu, ngay vào lúc Vấn Thiên sử dụng kiếm quang tuyệt thế xuyên thủng qua ánh sáng của Chuyển thế nguyệt hoa pháp luân chém xuống người Nguyên Thiên Y thì từ sau lưng hắn chợt xuất hiện một cái hố đen, một nam tử sắc mặt lạnh lùng mặc trang phục màu trắng cầm trong tay một cái pháp bảo với hình thù kỳ dị một đầu nhọn, đầu kia có chín cái vòng vàng đánh vào sau lưng Nguyên Thiên Y.

Dưới một đòn này, Chuyển thế nguyệt hoa pháp luân của Nguyên Thiên Y không thể ngăn cản nổi bị cái pháp bảo màu vàng đánh trúng ngực khiến cho ánh sáng bắn ra khắp nơi, trong miệng và mũi hắn cùng phun ra hơi thở màu vàng.

- A Nan Đồ.

Nhìn thấy người đó, Vấn Thiên cũng bật thốt lên một tiếng kinh ngạc:

- Ngươi cũng xuất quan?

Nữ tử vận cung trang màu tím trên đảo vốn đang chuẩn bị ra tay thì nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện sau lưng Nguyên Thiên Y mà giật mình.

Vẫn không hề dừng lại, nam tử áo trắng lại tiếp tục đánh vào sau lưng Nguyên Thiên Y, muốn cho hắn bị văng ra ngoài.

- Nếu bây giờ mà không xuất quan thì làm sao có thể được giao thủ với tông chủ phái La Phù đỉnh danh thiên hạ?

Lời nói của nam tử màu trắng dường như rất tôn sùng Nguyên Thiên Y tuy nhiên ngữ điệu của y thì lại hoàn toàn tương phản.

Nam tử vận trang phục màu trắng chính là A Nan Đồ, cùng với la thần tướng, Vấn Thiên là một trong thập đại Kim tiên.

- Đi.

Mặc dù Vấn Thiên cảm thấy kinh ngạc vì sự xuất hiện của A Nan Đồ tuy nhiên kiếm quang tuyệt thế vẫn không hề dừng lại mà tiếp tục lóe lên lao tới trước mặt Nguyên Thiên Y vừa mới bị A Nan Đồ đánh bay. Tuy rằng đột nhiên xuất hiện một trợ thủ mạnh nhưng Vấn Thiên biết rõ giao thủ với một người như Nguyên Thiên Y thì phải không cho hắn có cơ hội thở dốc.

Khi kiếm quang tuyệt thế của Vấn Thiên tới trước mặt Nguyên Thiên Y, tất cả không gian đều xuất hiện những vết nứt. Từ xa nhìn lại, không gian giống như một quả cầu thủy tinh đang rạn dần.

Mà kiếm quang lao tới kéo theo gió lôc so với phi kiếm bình thường còn mạnh hơn mấy lần.

- Lạc Bắc! Đây chính là kiếm nguyên bản mệnh. Pháp quyết phi kiếm đạt tới cảnh giới này thì có được uy lực như vậy.

Tuy nhiên không một ai biết rằng vào lúc này Nguyên Thiên Y đang chiến đấu với hai vị Kim Tiên, chịu đòn nặng nề mà vẫn còn nghĩ được như vậy. Một cái đài sen màu vàng chợt nở rộ trước mặt Nguyên Thiên Y.

Một tiếng động vang lên, kiếm quang tuyệt thế của Vấn Thiên dừng lại ở trước đài sen không thể tiến thêm một bước mà chỉ làm cho không gian xuất hiện những gợn sóng vô hình.

Tiếng động đó mặc dù rất nhỏ nhưng trong phạm vi xung quanh hai người chừng trăm trượng, cây cối và núi đá nát thành bụi phấn.

- Vấn Thiên! Kiếm nguyên bản mệnh của ngươi mặc dù rất tuyệt nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của ta. Nếu ngươi quang minh chính đại đối địch với ta, ta cũng không giết ngươi. Hoàng Vô Thần! Ngươi còn không ra chẳng lẽ muốn làm con rùa đen rút đầu phải không?

- Thần hình câu diệt tới nơi mà còn dám phát ra lời ngông cuồng như vậy.

A Nan Đồ nghe thấy Nguyên Thiên Y lên tiếng, như không coi mình và Vấn Thiên vào đâu thì tức tới mức bốc khói. Hai tay y rung lên, cái pháp bảo có chín cái vòng vàng trong tay liền bay lên, hóa thành chín vòng tròn màu vàng lao về phía Nguyên Thiên Y.

- Chẳng lẽ ngươi còn có thể giết ta phải không?

Cái pháp bảo trong tay A Nan Đồ có tên là Kim Ô Thiên câu xử. Chỗ lợi hại nhất của nó chính là chín cái vòng vàng được luyện chế từ Kim tàm ti từ thời thượng cổ, trong đó ẩn chứa trận pháp. Một khi bị nó quấn lấy thì cho dù có tu vi cao tuyệt cũng không thể nào trốn thoát mà thân thể cũng bị thít cho tới chết. A Nan Đồ trong số mười vị Kim tiên là một người cẩn thận và thâm trầm nhất. Không Sanh diệt hải Lưu ly quyết của Nguyên Thiên Y không thể tạo ra Nguyên Anh và hóa thân cho nên thứ pháp bảo của y đúng là khắc tinh với công pháp của Nguyên Thiên Y. Nếu không cho dù Vấn Thiên và Nguyên Thiên Y có giao thủ trước thì A Nan Đồ cũng không dám thi triển Hư không Âm Dương quyết mà xuất hiện sau lưng Nguyên Thiên Y để đánh lén.

Vào lúc này mặc dù A Nan Đồ bị câu nói của Nguyên Thiên Y làm cho nổi giận nhưng thời cơ ra tay của y cũng được tính toán chuẩn xác. Ngay vào lúc Nguyên Thiên Y thi triển pháp thuật ngăn cản kiếm nguyên kinh thế của Vấn Thiên, chín cái vòng vàng trên Kim Ô Thiên câu xử của y liền bay ra quấn lấy Nguyên Thiên Y.

- Ha ha! Nguyên Thiên Y! Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi chết trong tay ta.

Vừa thấy Nguyên Thiên Y bị vòng vàng của mình quấn lấy, A Nan Đồ liền cất lên tiếng cười điên cuồng:

- Ha ha... A...

Tuy nhiên tiếng cười của y vừa mới vang lên lập tức biến thành một tiếng kêu thảm thiết.

Hóa ra ngay vào lúc y phát ra tiếng cười điên cuồng, vô số hoa sen đã xuất hiện trước mắt y giống như trong trời đất nở đầy hoa sen. Vào khoảng khắc này, những đóa hoa sen liền biến thành ngọn lửa màu vàng. Từ xa nhìn lại chỉ thấy một ngọn lửa rộng tới mấy trăm trượng giống như một cái kén bao phủ A Nan Đồ.

Trong tiếng kêu thảm thiết chấn động trời đất, một bóng người nhỏ bé cao tới chín tấc từ trong cái kén lao ra mà hét lên.

Hóa ra khi A Nan Đồ sử dụng vòng vàng quấn lấy Nguyên Thiên Y, tự cho là chiến thắng thì không ngờ Nguyên Thiên Y chẳng để ý tới bản thân mà thả Không Sanh diệt hải diệt thế kim liên. Thứ này s với lục đạo phật nghiệp hỏa Hồng liền còn mạnh hơn nhiều khiến cho pháp bảo trong tay A Nan Đồ không chống đỡ được liền bị luyện hóa. Thân thể của A Nan Đồ thì làm sao có thể chịu đựng được cho nên trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

A Nan Đồ tu luyện chính là đạo pháp nội đan nên có được Nguyên Anh vì vậy mà Nguyên Anh có thể trốn thoát. Mà cái hình người nhỏ bé cao chín tấc hét lên thảm thiết rồi bay ra từ trong ngọn lửa của Kim liên diệt thế chính là Nguyên Anh của A Nan Đồ.

Thân thể của A Nan Đồ bị Nguyên Thiên Y luyện hóa thành tro bụi nên mặc dù Nguyên Anh còn có thể sai khiến được chín cái vòng vàng nhưng y vẫn không dám giao thủ mà hóa thành kim quang bỏ chạy. Nguyên Anh khác với thân thể của người tu đạo chính là tốc độ. Mà A Nan Đồ tu luyện lại là Hư Không Âm Dương quyết cho nên trong nháy mắt có thể vượt qua được hư không vì vậy mà bây giờ Nguyên Anh bỏ chạy thì cho dù Nguyên Thiên Y cũng không thể đuổi kịp.

Nhìn thân thể của A Nan Đồ bị Nguyên Thiên Y luyện hóa, môn nhân của Côn Luân đều hét lên kinh hãi. Mà ngay vào lúc đó, Nguyên anh của A Nan Đồ đã bị đánh nát thành bột mịn.

- Phân quang kính!

Nguyên thần của Vấn Thiên rung mạnh rồi trở nên trống rỗng.

- Ngươi kính ta một tấc, ta kính lại một thước. Người lấn ta một thước, ta lấn người một trượng, đây chính là quy tắc của La Phù ta.

Cùng lúc với âm thanh lạnh lùng của Nguyên Thiên Y vang lên, chín cái vòng vàng từ trên người hắn cũng rơi xuống nước.

- La Phù... Nguyên Thiên Y...

Nữ tử áo trắng ở bên dưới khẽ thở dài. Khi thấy A Nan Đồ ra tay, nàng liền nghĩ rằng Nguyên Thiên Y khó tránh khỏi kiếp nạn này tuy nhiên nàng lại không ngờ được cái kết quả là A Nan Đồ lại bị hình thần câu diệt.

Khi A Nan Đồ dùng vòng vàng trói Nguyên Thiên Y, hắn liền dùng đấu pháp lưỡng bại câu thương. Trong khi bản thân hắn thì có thể chống đỡ với vòng vàng một chút nhưng A Nan Đồ thì không chống lại được pháp thuật của hắn. Còn tốc độ nguyên anh của A Nan Đồ thì hắn cũng không thể nào sánh được, nhưng kiếm quang của Vấn Thiên thì lại không hề kém.

Vậy mà Nguyên Thiên Y không ngờ lại dùng Chuyển thế nguyệt hao pháp luân phối hợp với pháp thuật của Phân quang kính mà khiến cho kiếm nguyên bản mệnh của Vấn thiên thay đổi phương hướng đánh chết nguyên anh của A Nan Đồ.

Nguyên Thiên Y nắm pháp thuật và vận dụng nó trong tay đã đạt tới một cảnh giới không thể tưởng tượng được.

Nhưng chính vài vậy cho dù nàng không muốn đối địch với hắn thì cũng không tránh khỏi trận chiến này.

"Có lẽ đây chính là ý trời!"

Sau khi khẽ thở dài một tiếng, hai cái vòng vàng trên đôi tay của nữ nhân vận cung trang liền bay ra khỏi tay.

- Vẫn Thiên dốc lòng tu đạo, mười năm không gặp mà bản mệnh kiếm nguyên cũng đã rèn luyện tới mức thế gian hiếm có. Nếu thực sự so sánh thì La thần tướng và A Nan Đồ không thể là đối thủ của hắn.

Tại một hòn đảo ở vòng thứ sáu, một nam tử mặc chiếc áo dài màu vàng nhạt, dáng vẻ tiêu sái, ánh mắt ẩn chứa ánh sáng bảy màu đang nhìn lên Nguyên Thiên Y và Vấn Thiên trên không trung mà trầm ngâm:

- Chỉ có điều lần này sự tin tưởng và khí thế của Vấn Thiên sẽ bị Nguyên Thiên Y áp chế. Kiếm ý bị phá khiến cho uy lực kiếm nguyên bản mệnh của y sẽ phải giảm xuống một bậc.

Nam tử đó ở trong lòng một quả núi tại hòn đảo nơi vòng thứ sáu, trước mặt có một cái Chu Tước huyền đàn được bố trí nhờ dẫn chân hỏa trong trời đất tới mà thành. Ánh lửa cao trăm trượng trên huyền đàn hình thành con thần thú Chu Tước. Nhiệt độ của ngọn lửa không thua gì Tam muội chân hỏa. Mà nam tử có một vầng sáng màu xanh vây quanh dường như không hề sợ ngọn lửa bên trong Chu Tước huyền đàn. Bên cạnh cái huyền đàn trước mặt y có bảy bảy bốn mươi chín đệ tử Côn Luân đang tu luyện pháp quyết khống hỏa. Cứ bảy người bọn họ hợp lại thành một tổ liên tục thay phiên nhau nắm lấy hỏa lực từ huyền đàn. Bên trong huyền đàn như có một con rắn không lồ đang dao động tản ra pháp lực khiến cho người ta sợ hãi giống như đang tế luyện một thứ pháp bảo nào đó.

- Nếu một đối một có lẽ ngoại trừ Hoang Vô Thần ra trong Côn Luân không một ai có thể thắng được Nguyên Thiên Y. Hiện giờ Hoang Vô Thần còn chưa ra tay nhất định đang chờ một cơ hội thích hợp. Không biết còn có người nào xuất quan nữa không. - Nam tử mặc áo vàng thờ ở lạnh nhạt với cảnh tượng bên trên mà nghĩ vậy. Đúng lúc này, phía trên không của Côn Luân lại vang lên những tiếng long ngâm.

- A! Lạc Tiên ra tay. - Nam tử mặc áo màu vàng hơi nheo mắt lại:

- Quy hóa lục dương thần long trạc và Băng Phách cực quang tráo, Thiên Mang ngân châm lại còn có mười hai viên Định hải châu. Sư phụ đúng là bất công. Tu vi của Lạc Tiên nhiều lắm là sàn sàn với A Nan Đồ vậy mà pháp bảo lại rất nhiều. Nếu ta và cô ấy đối địch thì cũng khó chiếm được lợi thế.

Nữ tử vận cung trang màu tím đó chính là Lạc Tiên tiên tử trong thập đại kim tiên của Côn Luân.

Hai cái vòng tay nhỏ màu vàng rời khỏi tay nàng theo gió to lên, hóa thành hai con Ngũ trảo kim long chộp lấy Nguyên Thiên Y.

Cùng lúc đó một cái lồng màu trắng cũng bao phủ mấy trăm dặm hải vực xung quanh Nguyên Thiên Y. Trong lúc kịch đấu, vốn những con sóng dưới mặt biển đang cuộn lên ngút trời rõ ràng phát ra những tiếng răng rắc rồi biến thành băng, hơn nữa còn như muốn tiếp tục đông cứng tới tận đáy. Một tia sáng giống như tia nắng mặt trời cũng bao quanh Nguyên Thiên Y mà dâm loạn. Nhìn kỹ thì cái tia sáng đó chính là một cây kim màu đen do tốc độ quá nhanh mà kéo theo ảo ảnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.