La Phù

Chương 259: Lan thần quân



Minh Nhược lại nói thẳng:

- Có thể tu vi của y vốn hơn xa ta, hoặc chỉ cố gắng làm cho ma khí xâm nhập vào giảm tới mức thấp nhất hay có khi phóng ấn chặt nó lại.

- Vậy nếu để cho ma khí ảnh hưởng thì như thế nào? - Lạc Bắc nhìn Minh Nhược mà hỏi.

- Nhẹ thì tâm tính thay đổi, nặng thì biến thành U Minh huyết ma thứ hai. - Minh Nhược nói một cách thản nhiên.

- Nhưng cho dù Huống Vô Tâm có bị ma khí xâm nhập làm mất đi nhân tính thì tu vi và pháp thuật của y vẫn không thể sánh nổi với U Minh huyết ma khi đó. Trừ khi y phải có được cả bảy viên Huyết Xá lợi. Có điều theo ta biết thì Thục Sơn các người đã trấn áp được ma khí của Huyết Xá Lợi mà luyện hóa. Nói thật, ta cũng có phần bội phục Vũ Nhược Trần và Thiên Tập Việt. Dù sao thì bọn họ cũng không vì thứ pháp thuật có trong đó mà luyện hóa ma khí của nó.

Mặc dù Minh Nhược nói một cách thản nhiên nhưng vẫn đủ khiến cho Lạc Bắc ớn lạnh. Tuy rằng thực lực của Huống Vô Tâm không vượt qua U Minh huyết ma năm đó nhưng với tu vi của y như vậy, nếu thật sự mà mất đi nhân tính thì không biết sẽ có bao nhiêu người chết trong tay y.

- Có thêm một cái pháp thuật lợi hại cũng chẳng phải là chuyện xấu. Ít nhất thì uy lực pháp thuật của U Minh huyết mà gần như vượt qua mọi pháp thuật trên thế gian. - Minh Nhược nhìn Lạc Bắc rồi nói:

- Ta đề nghị người nhanh chóng tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới tầng thứ chín rồi đi luyện hóa hai viên Huyết Xá Lợi kia. Ít nhất ta có thể cam đoan nếu tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới tầng thứ chín thì việc luyện hóa Huyết xá lợi sẽ rất tốt.

- Tầng thứ chín?

Lạc Bắc gật đầu. Hắn biết tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết khiến cho tâm niệm và lực ý chí có tác dụng rất lớn trong việc ngăn chặn ma khí. Hơn nữa nhìn tu vi của Minh Nhược dường như đã đạt tới tầng thứ tám là Kiếm Tâm thông minh, đủ hiểu được lực lượng của thứ pháp quyết này mạnh như thế nào. Điều quan trọng nhất đó là Lạc Bắc không hề nghi ngờ Minh Nhược.

- Trước tiên người không phải lo tới chuyện khác cứ ở đây tu luyện. Kỳ Liên Liên Thành sẽ nhanh chóng tới đây mà thôi.

Minh Nhược quay đầu nhìn những đám mây bay bên ngoài ngôi lầu mà nói:

- Nghe nói tu vi của y so với Độc Long tôn giả còn lợi hại hơn nhiều.

Ba ngọn núi xuyên thẳng vào mây, bốn vách núi là bốn ngọn thác. Khắp nơi đầy tuyết không người tới, sông băng khắp chốn khó tới xem.

Núi Bắc Âm khắp nơi chỉ toàn một màu trắng xóa.

Những cơn gió to thổi trên ngọn núi cọ vào băng tuyết làm vang lên những tiếng sàn sạt. Khắp trên dãy núi bao phủ bởi băng tuyết chỉ có một loại cây sinh trưởng với cành lá rắn như sắt thép nhưng nhìn lại hết sức nhỏ bé.

Tuy nhiên trong khắp đất trời toàn tuyết đó đột nhiên xuất hiện một điểm đen. Điểm đen đó theo trận cuồng phong đột nhiên hạ xuống đứng giữa băng tuyết.

Kỳ Liên Liên Thành.

Cái bóng đen từ trên cao đột nhiên hạ xuống giữa băng tuyết chính là Kỳ Liên Liên Thành với gương mặt cương nghị.

Nửa ngày trước y còn ở Liêu Đông nhưng nửa ngày sau y đã tới núi Bắc Âm cách đó ngàn dặm.

Cho dù là có tu vi cực cao nhưng xuyên qua ngàn dặm với một tốc độ như vậy thì chân nguyên cũng sẽ bị tổn hao rất nhiều. Nhưng dường như Kỳ Liên Liên Thành không hề bị ảnh hưởng mà vẫn đứng thẳng tắp.

Nhìn quần áo trên người rách gần hết, Kỳ Liên Liên Thành đột nhiên giơ tay chộp một cái nhổ tận gốc hơn mười bụi cây vào trong tay.

Y khẽ đưa tay nhào nặn một cái hơn mười bụi cây liền biến thành một sợi chỉ gai dài mỏng. Ngay lập tức nó nhanh chóng bện lại rồi biến thành một bộ trang phục màu xám đơn giản.

Còn bộ trang phục rách rưới trên người y lúc trước liền biến thành tro bụi. Sau đó, Kỳ Liên Liên Thành liền mặc cái bộ trang phục màu xám vừa mới tạo ra lên người.

Sau khi mặc bộ trang phục đó xong, Kỳ Liên Liên Thành lại đưa tay khiến cho băng tuyết đang bay múa trong gió nhanh chóng quấn lại rồi hóa thành một hạt nước nhỏ trong tay y.

Hạt nước đó từ trong lòng bàn tay của Kỳ Liên Liên Thành chạy dọc theo thân thể của y. Lăn dọc từ cánh tay, qua ngực rồi qua tóc khiến cho giọt nước trong suốt càng lúc càng trở nên đen xì, dơ bẩn. Tuy nhiên thân thể của Kỳ Liên Liên Thành thì lại nhanh chóng trở nên sạch sẽ. Sau khi giọt nước trở lại nơi đầu ngón tay của mình, toàn thân của Kỳ Liên Liên Thành hoàn toàn sạch hết bụi trần, tản ra một thứ khí thế cực mạnh.

Chỉ một giọt nước mà có thể làm cho toàn thân sạch sẽ.

Một giọt nước lóng lánh chợt xuất hiện trong tay Kỳ Liên Liên Thành rồi sau đó giọt nước màu đen liền biến mất trong trận cuồng phong.

Kỳ Liên Liên Thành vừa mới đón lấy bông tuyết thì một thứ khí thế kinh người đột nhiên từ người y tản ra. Với thứ khí thế đó, cuồng phong ngập trời như đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng. Khi phát ra làn khí thế đó, Kỳ Liên Liên Thành liền úp tay từ trên cao ấn xuống.

Chỉ một cái ấn nhẹ nhưng một thứ lực lượng làm cho người ta khó có thể tưởng tượng đột nhiên xuất hiện lan theo lớp băng khiến cho cả ngọn Bắc Âm như biến thành một người khổng lồ thức tỉnh mà chuyển mình. Tất cả băng tuyết trên núi vọt lên trên cao tới mấy trượng.

Toàn bộ băng tuyết trên bề mặt núi Bắc Âm bị lực lượng chân nguyên của Kỳ Liên Liên Thành làm cho bay lên cao tuy nhiên lớp đá đen bên dưới thì vẫn không hề bị ảnh hưởng.

Như thế này cần phải có lực lượng và sự khống chế chân nguyên đạt tới mức nào?

Kỳ Liên Liên Thành cũng không hề để ý tới lớp băng bay lên. Ánh mắt của y hết sức chăm chú nhìn về phía dãy núi trước mặt. Ở một nơi cách y sáu mươi trượng, trên cái sườn núi ngăm đen đột nhiên xuất hiện một chữ “ Sắc “ được điêu khắc.

Không hề dừng lại, Kỳ Liên Liên Thành giống như một bóng quỷ trong nháy mắt xuất hiện trên chữ “ Sắc “. Trong nháy mắt, một làn lực lượng chân nguyên chợt ngưng kết dưới chân của y tạo thành tia sáng màu tím, xoay tròn rồi chui xuống bên dưới.

Trong nháy mắt khi Kỳ Liên Liên Thành chui vào trong lớp nham thạch, lớp băng tuyết bên trên liền rơi xuống dưới xóa sạch mọi giấu vết.

Chưa tới một nén nhang, Kỳ Liên Liên Thành đã xuống sâu được bốn, năm mươi trượng. Càng đi xuống dưới, lớp đá nham thạch cứng rắn càng trở nên giống như sắt thép. Một tiếng động trầm đục chợt vang lên, lực lượng chân nguyên dưới chân Kỳ Liên Liên Thành như đụng phải cái gì đó. Chỉ thấy bên trong lớp nham thạch chợt lóe lên một vầng ánh sáng màu trắng. Trong nháy mắt, ánh sáng màu trắng mở rộng va chạm với chân nguyên của Kỳ Liên Liên Thành. Trên vầng sáng trắng đó lập tức xuất hiện rất nhiều Phạn văn giống như long xà kiên cường chống lại.

Kỳ Liên Liên Thành vẫn bình thản, trong hai tay y đột nhiên tản ra ánh sáng màu vàng kim rồi trong nháy mắt hóa thành một thanh Kim Cương xử giáng mạnh lên trên vầng sáng màu trắng. “ Ầm! “ Vầng sáng màu trắng giống như cái vỏ trứng lập tức nát vụn.

Một làn hơi thở hung bạo giống như ngọn núi lửa bốc lên. Dường như ở bên dưới đó đang phong ấn một con hung ma vô cùng lợi hại.

Những âm thanh trầm thấp từ dưới nền đất lập tức vọng lên.

Làn hơi thở vô cùng hung mãnh cho dù đám người Tiếu Vong Trần của Nại Hà ma cung cũng không có được cái khí thế như vậy. Tuy nhiên, Kỳ Liên Liên Thành cũng chẳng hề sợ hãi tiếp tục xuyên thẳng xuống bên dưới.

Bên dưới vầng ánh sáng màu trắng không ngờ lại là một cái không gian rộng lớn.

Năm sợi dây xích nối tiếp nhau tạo thành một cái trận pháp lấp lánh ánh vàng. Trong trận pháp phong ấn một người có vóc dáng cao gầy.

“ Leng keng! Leng keng! “ Tiếng sợi xích va chạm vào nhau cùng với hơi thở hung ác giống như trường giang dâng lên khiến cho toàn bộ không gian có một cảm giác khó chịu.

- Ha ha! Cuối cùng thì cũng có người xông vào đây. Ha ha! Khắp gầm trời này chỉ có ta là độc tôn. Ha ha.

Trong tiếng cười điên cuồng và kiêu ngạo, ánh sáng từ sợi xích trở nên rực rỡ khiến cho toàn bộ lòng núi như một tảng băng sập xuống.

Người trong pháp trận nhìn giống như một cái thây khô nhưng trên thân thể lại liên tục có những bọt máu xuất hiện. Trong mắt y thi thoảng lại xuất hiện tia sáng màu ngọc bích. Năm cái vòng màu vàng thì một cái xuyên thủng tâm mạch của y, một cái xuyên qua bụng, mấy cái khác thì xuyên qua hai tay và hai chân mà quấn lấy xương cốt, kéo người y ra thẳng tắp, treo giữa không trung, chỉ còn có cái đầu là có thể cựa quậy.

Trên đỉnh đầu của y còn có một cây Hàng Ma xử màu vàng xuyên thủng qua đỉnh đầu vào trong người.

Nếu là một người khác thì một khi bị cái Hàng Ma xử đâm vào Thiên Linh cái và bị một sợi xích xuyên qua tâm mạch thì đều khó có khả năng sống được. Nhưng cái xác này lại vẫn tản ra pháp lực dao động rất mạnh.

Dưới thân người đó có một cây đèn. Trên thân đèn có khắc vô số hình ảnh những pho tượng Phật. Từng luồng hơi nóng từ cây đèn bốc lên đốt cháy người y. Mỗi một đợt hơi nóng như vậy, thân thể của y lại xuất hiện một cái bong bóng máu thật to cùng với mùi thối tanh tưởi.

Có thêm một cái pháp khí liên tục thiêu đốt ngày đêm như vậy mà người này vẫn không hề chết.

Hơn nữa, nhìn hình dạng của y thì có lẽ bị phong ấn ở đây đã không biết bao nhiêu năm.

- Tới đây đi! Hiến khí huyết và chân nguyên của ngươi cho ta để ta phá cái trận pháp này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.