La Phù

Chương 376: Ý nghĩa của sinh tử



Nhóm dịch: Hany

Thời gian vào lúc này giống như dừng lại. Hoàng Vô Thần chỉ tay ra, điểm sáng màu vàng của y và điểm sáng màu lam va chạm một cái rồi lóe lên và biến mất.

Nhưng tất cả những người có mặt đột nhiên phát hiện trong không trung rất xa, lần đầu tiên hiện ra một bóng người áo hồng.

Nhưng do khoảng cách quá xa khiến cho tất cả người tu đạo đều không thể nhìn rõ được khuôn mặt của người đó. Bọn họ chỉ có thấy thấy khi cái bóng người đó xuất hiện thì hơi lảo đảo. Nhưng ngay lập tức cái bóng đó hóa thành một tia sáng rồi lao đi với tốc độ không hề kém so với Huống Vô Tâm là bao nhiêu.

Mà cùng lúc đó, một cái bóng màu tím cũng xuất hiện trên không trung gần với chỗ của Xuân công tử.

Do khoảng cách hai người tương đối gần nên những người tu đạo có thể thấy được đại khái hình dáng của người đó. Đó là một nam tử mặc trường bào màu tím, không gian dưới chân y lấp lánh những vầng sáng màu lam tối giống như có một cái khay ngọc đang co rút liên tục làm cho y càng thêm uy nghiêm.

Vừa mới xuất hiện, nam tử có phong thái uy nghiêm đó hơi liếc mắt nhìn Hoàng Vô Thần một cách lạnh lùng.

Không một ai biết được cái liếc mắt đó có ý nghĩa như thế nào nhưng ít nhất vào lúc này, Hoàng Vô Thần không tạo ra cái cảm giác như một vị thần cho người khác nữa.

Bởi vì có người đứng ngang hàng với y, lại nhìn y với ánh mắt như vậy. Sau khi liếc mắt nhìn Hoàng Vô Thần, dưới chân nam tử mặc trường bào màu tím chợt tản ra ánh sáng màu lam rực rỡ bao phủ bản thân và Xuân công tử. Ánh sáng hơi lóe lên một cái, tất cả những người tu đạo không còn thấy bóng dáng của hai người đâu nữa.

Ngay vào lúc mà nam tử mặc trường bào màu tím và Xuân công tử biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, Hoàng Vô Thần lại nhắm mắt lại.

Cái cảm giác mà y không phải là thần cũng chỉ diễn ra một chút ngắn ngủi mà thôi.

Vào lúc này không một ai dám ngự không cao hơn độ cao trăm trượng... Sau trận chiến, trong suy nghĩ của những người còn sống thì y vẫn là một vị thần... Toàn bộ đất trời đều nằm dưới chân y.

Mà vào lúc này, không ai để ý tới một giọt máu tươi thấm ra từ ngón tay của y nhưng nó nhanh chóng bị lực lượng chân nguyên của y làm cho tan nát.

- Chưởng giáo.

Sau một chút trầm mặc, gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân đều thốt lên tiếng hoan hô.

.......

Nhưng mới chỉ gần như mà không phải tất cả.

Vào lúc này, nhưng tia chớp vẫn tiếp tục giáng xuống. Trong lúc mà mấy ngàn người tu đạo áo hồng đang bỏ chạy, tại vòng đảo thứ tư có một người thanh niên nhìn về phía vòng đảo thứ năm với ánh mắt phức tạp. Gã nhìn về phía cái điểm nhỏ giữa những tai chớp nhưng trên người lại tản ra khí thế vương giả.

Người đệ tử Côn Luân trẻ tuổi đó chính là Nam Cung Tiểu Ngôn.

Vốn hắn không phải mặc áo bào màu đỏ nhưng do máu tươi bắn lên nên bộ quần áo của gã đã trở thành màu đỏ khiến cho lúc này nhìn Nam Cung Tiểu Ngôn không khác mấy với đám người tu đạo áo hồng.

Trong nháy mắt khi ngã xuống, Nam Cung Tiểu Ngôn biết mình đã chết. Nhưng trong tình cảnh hỗn loạn lúc đó, không biết đạo pháp thuật kia của ai nhưng để lại một người gã một vết thương khủng bố. Chỉ có điều vết thương đó cách tâm mạch của y mấy tấc cho nên Nam Cung Tiểu Ngôn chỉ bị hôn mê một giai đoạn ngắn chứ không bị mất mạng.

Cho nên cũng giống như Minh Thập Thất, Nam Cung Tiểu Ngôn liều mình bỏ mạng vì Côn Luân, được chứng kiến toàn bộ mọi chuyện xảy ra nên thấy rõ... Hoàng Vô Thần chắc chắn thắng lợi.

Ám Tinh đạo quân, Bắc hầu Bạch Lão, Huống Vô Tâm... Nhưng nhân vật đỉnh cao phát động cuộc chiến này đều chết trong tay của Hoàng Vô Thần.

Mấy vạn người tu đạo áo hồng bây giờ chỉ còn lại mấy ngàn đang bỏ chạy giống như một đàn kiến.

Đây thực sự là một trận thắng đúng nghĩa. Nhưng Nam Cung Tiểu Ngôn chứng kiến toàn bộ trận đánh lại không hề có lấy một chút vui sướng. Lúc này, gã còn cảm thấy ớn lạnh.

Trong suy nghĩ của mọi người, Hoàng Vô Thần thực sự là một vị thần.

Huyết Diêm La, Dạ Ma Chúng của Trạm Châu Trạch Địa gần như bị diệt sạch. Thủy công tử, Kim công tử cũng chết trong trận chiến này. Ngay cả Bắc hầu Bạch Lão bố trí được trận U Minh huyết hải cũng chết. Cho dù là hai người tu đạo có tu vi dường như sánh ngang được với Huống Vô Tâm liên thủ đánh Hoàng Vô Thần cũng không thể làm cho y bị thương.

Tất cả đệ tử Côn Luân đi theo Huống Vô Tâm đều bị Hoàng Vô Thần sử dụng phương pháp như sét đánh mà loại trừ. Có thể nói, lần này lực lượng phản loạn chủ yếu đã hoàn toàn tan rã, chỉ còn lại mấy người tu đạo áo hồng. Nhưng để có được chiến thắng như vậy cần phải trả một cái giá lớn như thế sao?

Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận, Đại Tự tại cung, Nam Cung Đạo Tạng, thần cung Toái Hư và cái thế thân cực mạnh của Hoàng Vô Thần... Vào lúc này, đám đệ tử Côn Luân đang nhảy nhót vì thắng lợi đồng thời còn có một sự kính sợ đối với Hoàng Vô Thần, tuy nhiên Nam Cung Tiểu Ngôn từ trong cái chết sống lại thì sự cuồng nhiệt như thế hoàn toàn bị dập tắt, mà gã còn trở nên bình tĩnh hơn nhiều.

Tất nhiên là đệ cho bọn họ ở bốn vòng đảo ngoài ngăn chặn, giúp cho Côn Luân có thời gian nhổ hết những cái đinh còn lại của Huống Vô Tâm. Tuy nhiên có một thứ lực lượng mạnh như vậy thì thật sự cần phải làm như thế không?

Đại Tự Tại cung là do Hoàng Vô Thần cho làm nội ứng từ trước khi Huống Vô Tâm phát động phản loạn. Hơn nữa, khi Nam Cung Tiểu Ngôn đi vào trong vòng đảo thứ chín nghe được Hoàng Vô Thần và Nam Cung Đạo Tạng nói chuyện với nhau, y đã biết dường như Hoàng Vô Thần sớm biết Huống Vô Tâm sẽ dấy động trận chiến này.

Hiện tại xem ra thì Hoàng Vô Thần cố tình để cho Huống Vô Tâm dấy động trận chiến, dẫn tới nhiều lực lượng như vậy rồi mới loại trừ.

Nhưng vì để loại trừ một lực lượng như vậy thì cái giá phải trả thế nào? Trong vòng đảo thứ tư có mấy ngàn đệ tử Côn Luân... Vô số những người giống như Minh Thập Thất biết rõ phải chết vẫn giữ lòng trung thành với Hoàng Vô Thần.

Hơn nữa, Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận không thể đưa ra sớm hơn được sao?

Có cái pháp bảo như thần cung Toái Hư...Nam Cung Đạo Tạng rồi lại còn có thể thân của Hoàng Vô Thần vốn không nên chết.

Cái chết của Nam Cung Đạo Tạng dường như chỉ có một tác dụng là càng làm cho Huống Vô Tâm thêm tin tưởng Trần Thanh Đế. Nhưng cái chết đó thì có ý nghĩa gì? Cái thế thân của Hoàng Vô Thần dường như cũng chỉ có một tác dụng như lôi Ám Tinh đạo quân và loại bỏ Âm Dương Sinh Tử Tác.

Nam Cung Tiểu Ngôn suy nghĩ một cách bình tĩnh. Ánh mắt của gã xuất hiện một sự đau khổ và tức giận.

Nếu Hoàng Vô Thần xuất hiện thì với thực lực của y chắc chắn không phải hy sinh nhiều người như vậy.

Nhìn từ bên ngoài thì Hoàng Vô Thần hy sinh Nam Cung Đạo Tạng, hy sinh cái thế thân kia cũng chỉ là để lôi lực lượng ẩn giấu của đối phương, đảm bảo chiến thắng của mình. Nhưng vào lúc này, Nam Cung Tiểu Ngôn lại thấp thoáng thấy được cũng không cần phải tới mức đó.

Nếu Nam Cung Đạo Tạng vượt qua được Thiên kiếp thì tu vi của lão sẽ tới mức độ nào? Có vượt qua Hoàng Vô Thần hay không?

Tu vi của cái thế thân kia có thể trở thành một Huống Vô Tâm thứ hai hay không?

Cho dù Hoàng Vô Thần có suy nghĩ như thế nào thì lúc này, suy nghĩ của Nam Cung Tiểu Ngôn đối với vị chưởng giáo cũng hoàn toàn khác trước.

Mặc dù vào lúc này, chưởng giáo của gã càng mạnh thêm, càng giống vị thần hơn.

Sau một lúc yên lặng, Nam Cung Tiểu Ngôn xoay người rồi giống như những người tu đạo áo hồng bắt đầu phi độn ra khỏi Côn Luân.

Không một ai có thể ngờ được mới chỉ gần hai canh giờ trước, Nam Cung Tiểu Ngôn liều mình vì Côn Luân vậy mà bây giờ lại bỏ đi. Nhưng đối với Nam Cung Tiểu Ngôn mà nói thì gã không sợ chết mà chỉ sợ chết một cách không có ý nghĩa...

....

Tách tách...

Nhưng giọt máu từ từ nhỏ xuống khỏi một táng đá trong vòng đảo thứ tư.

Mặc dù tất cả các thi thể đã được thu dọn sạch sẽ nhưng máu tươi trên tảng đá vẫn cháy tới gần một canh giờ.

Tới lúc này, việc đuổi giết những người tu đạo áo hồng cũng đã được hơn một canh giờ. Khắp cả ngàn dặm trên mặt biển tràn ngập một mùi máu tanh... Tuy nhiên trên đỉnh núi tại vòng đảo thứ năm, Trần Thanh Đế không hề che giấu sự mừng rỡ.

Một tướng công thành vạn cốt khô. Trần Thanh Đế hiểu rất rõ điều đó. Đánh trận này xong, Đại Tự Tại cung lại càng có thêm quyền thế.

Lúc trước, y vẫn tỏ thái độ hợp tác với Huống Vô Tâm nhưng trên thực tế Trần Thanh Đế luôn cảm thấy đứng bên Hoàng Vô Thần được bảo hiểm hơn. Mà Đại Tự Tại cung chưa chắc có thể bảo đảm Huống Vô Tâm đánh bại được Hoàng Vô Thần. Nhưng nếu đứng bên Hoàng Vô Thần thì lại có thể khẳng định trong trận chiến này Huống Vô Tâm sẽ thua. Dưới tình hình như vậy, Trần Thanh Đế không hề dám mạo hiểm.

Nhất là, Trần Thanh Đế hiểu rõ thực lực của Huống Vô Tâm nhưng thực lực của Hoàng Vô Thần thì y lại hoàn toàn không biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.