La Phù

Chương 484: Hạ lễ! côn luân! mai sơn



- A! Đó là Âm Bảo quả thụ, Thất thải thổ.

- Kia là Tụ Linh kim trúc.

Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu tới bái sơn cũng không làm cho những người tu đạo cảm thấy ngạc nhiên. Bởi vì phần lớn người tu đạo tới đây đều biết Lạc Bắc đã liên minh với Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu. Tuy nhiên khi Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu đưa lễ, rất nhiều người vẫn phải thốt lên những tiếng kêu kinh ngạc.

Âm Bảo quả thục là một loại thiên tài địa bảo vô cùng hiếm. Nó đơm ra Âm Bảo quả có tác dụng nâng cao tuổi thọ và bổ dưỡng thân thể. Đối với những người tu đạo Nguyên anh kỳ trở xuống đều có tác dụng. Sử dụng lâu dài mặc dù không tu luyện được ra Nguyên anh nhưng cũng có thể tăng thêm trăm năm tuổi thọ.

Tuy nhiên sự kỳ lạ của Âm Bảo quả thụ nằm ở chỗ khi nó còn bé chỉ sinh trưởng ở nơi có âm khí rất dày. Tuy nhiên sau hai trăm năm, nếu không nhổ nó lên, chuyển sang trồng ở nơi có linh khí đầy đủ thì sẽ từ từ héo mà chết.

Nếu người tu đạo may mắt phát hiện ra Âm Bảo quả thụ để cho nó sinh sống hai trăm năm, sau đó nhổ đi trồng ở nơi có linh khí đầy đủ thì cứ ba trăm năm nó sẽ nở hoa, kết quả một lần. Mỗi một cây Âm Bảo quả trong một lần nở hoa kết trái chỉ có được ba mươi sáu quả Âm Bảo.

Tuy nhiên vào thời thượng cổ, có người tu đạo phát hiện nếu sau hai trăm năm nhổ nó đi trồng ở trên đất bảy màu thì cứ ba mươi năm nó sẽ nở hoa kết quả một lần. Hơn nữa mỗi lần lại có được hơn một trăm quả Âm Bảo.

Còn Tụ Linh kim trúc là một loại trúc màu vàng kim. Sự kỳ lạ của nó nằm ở chỗ cho dù trồng ở chỗ nào cũng giống như người tu đạo tu luyện, từ từ hấp thu linh khí của trời đất. Khi Tụ Linh kim trúc có lá, mỗi một cái đều ẩn chứa linh khí rất nhiều. Chỉ cần luyện chế thêm một chút là có được Kim trúc đan. Còn thân cây có tính chất dung hợp rất tốt với các loại nguyên khí. Như trong các trận pháp thường sử dụng bí ngân, chỉ cần sử dụng lửa luyện hóa nó thành nước là có thể thay thế được bí ngân.

Mặc dù Âm Bảo quả thục không thể bồi bổ Nguyên anh, không có nhiều tác dụng đối với người tu đạo Nguyên Anh kỳ nhưng trong một môn phái người có thể đạt tới tu vi như vậy cũng rất ít. Nếu như đệ tử của một môn phái có được Âm Bảo quả, thêm được mấy chục năm, thậm chí là trăm năm tuổi thọ thì sẽ có cơ hội đạt tới cảnh giới rất cao.

Mà đối với tất cả các môn phái, ý nghĩ của Tụ Linh kim trúc cũng quan trọng như vậy. Có được đan dược như Kim trúc đan là có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian hấp thu linh khí. Nếu có được số lượng lớn vậy thì tốc độ tu hành của đệ tử trong môn phái sẽ tăng lên nhiều. Đặc tính của thân Tụ Linh kim trúc lại khiến cho môn phái có nó có được nguyên liệu luyện chế pháp bảo tốt nhất. Nếu đệ tử có được một đoạn tụ linh kim trúc thì cũng có cơ hội luyện chế được một cái pháp bảo phù hợp.

Âm Bảo quả thụ hết sức thưa thớt, lại thêm đặc tính kỳ lạ của nó cho nên đối với phần lớn tông phái cũng chỉ mới nghe nói qua mà cơ bản chưa hề gặp. Đất bảy màu chỉ là một loại ngọc thạch có xen lẫn bùn đất không có gì đặc biệt. Trồng thứ linh dược khác lên đó cũng không có tác dụng, tuy nhiên bản thân nó cũng rất hiếm.

Vậy mà hiện tại không ngờ Trạm Châu Trạch Địa lại có cả Âm Bảo quả thục và đất bảy màu. Hơn nữa số lượng mà Trạm Châu Trạch Địa đưa tới đây có tất cả tám cây, mỗi cây đều có màu đen và cao tới bảy thước, nở ra cả trăm đóa hoa màu hồng rất đẹp. Rõ ràng là chúng đã qua thời gian ba mươi năm nên nở hoa kết trái.

Mà núi Chiêu Diêu đưa tới Tụ Linh kim trúc, mặc dù chỉ có một gốc cây nhưng trồng ở nơi có linh khí đầy đủ, nó sẽ mọc rất nhanh. Hiện tại, giới Niết Bàn của Lạc Bắc có chí bảo như Thông thiên diệu thụ, tương đương với một cái linh mạch đầy đủ. Cho nên toàn bộ người tu đạo có mặt đều cảm thấy nếu tu luyện ở trên đảo, tốc độ có lẽ sẽ hơn xa ở tông môn. Với mức độ linh khí như ở đây, chỉ sợ không tới mấy chục năm, toàn bộ hòn đảo sẽ có một khu rừng kim trúc.

Nếu Lạc Bắc chỉ có môt mình thì với tu vi của hắn, hai thứ này không có tác dụng. Nhưng hiện tại Lạc Bắc lại khai sơn lập phái ở đây, thu nhận môn nhân đệ tử thì hai vật đó có thể nói là một trong những thứ trụ cột của giới Niết Bàn.

Nơi đây linh khí đầy đủ, có quả nâng cao tuổi thọ, có Tụ Linh trúc đan nâng cao tốc độ tu luyện. Đối với phần lớn người tu đạo mà nói thì quá hấp dẫn. Rất nhiều tán tu có thể dựa vào đây. Còn nếu thu một đệ tử mới thì tốc độ tu luyện cũng phải hơn các môn phái bình thường rất nhiều.

Lễ vật của Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu có tác dụng quá lớn.

- Nếu không phải Lạc Bắc là địch của Côn Luân, chỉ sợ nơi này sẽ biến thành đất cằn trong phạm vi ngàn dặm, ta sẽ đưa tông môn chuyển vào trong giới Niết Bàn tu luyện cũng tốt.

Rất nhiều người tu đạo đều có suy nghĩ như vậy.

Chỉ với thực lực mà Lạc Bắc thể hiện cùng với hai lễ vật này cũng đủ khiến cho giới Niết Bàn có cảnh tượng của một phái lớn.

..............

Nhưng vào lúc này, trong vòng đảo thứ chín của Côn Luân, trên cái sườn núi ngập biển hoa tím có bóng dáng của một thiếu nữ mặc trang phục lông màu trắng xuất hiện.

Gương mặt của thiếu nữ đó vô cùng xinh xắn. Hơn nữa bộ trang phục kia cũng khiến cho người ta có cảm giác nàng là thiên kim tiểu thư con nhà giàu.

Tuổi của thiếu nữ đó nhỏ hơn Thái Thúc một chút. Tóc nàng được búi thành hai búi nhỏ, gương mặt vẫn có nét trẻ con, và bốc đồng.

Khi nàng đứng lên trên sườn núi, một vầng sáng màu xanh đồng từ trong tay nàng xuất hiện rồi biến thành một cây trường cung.

Cây trường cung có chiều dài gần như bằng tới chiều cao của nàng, nhìn giống như được tạo ra từ bông tuyết và sáng bóng có màu xanh đồng. Trên thân cung có khảm hai mươi bốn viên bảo thạch to bằng ngón tay cái, hợp lại thành những loại bùa có phong cách cổ xưa. Có một vài viên bảo thạch lại không được cố định trên thân cung mà có thể di chuyển dọc theo những cái rãnh có hình độc đáo. Cái dây cung của nó có màu lam, tại hai đầu của nó còn được khảm một chút vụn tinh thạch.

Cây trường cung khổng lồ xuất hiện trong tay thiếu nữ tản ra pháp lực dao động hoàn toàn ngưng tụ thành những bông tuyết.

Cây trường cung này cũng chính là thứ vũ khí có tác dụng quyết định hoàn toàn trận chiến ở Côn Luân, đánh chết Huống Vô Tâm và Bắc Hầu Bạch Liêu. Nó chính là Toái Hư thần cung.

Hiện tại, thiếu nữ áo trắng và cây Toái Hư thần cung lại xuất hiện.

So với lần trước, lần này tu vi của thiếu nữ dường như tăng lên rất nhiều, gần như tiếp cận với tu vi Nguyên Anh trung kỳ. Tuy nhiên trên người nàng lại có thứ pháp lực dao động hoàn toàn không phù hợp với tu vi mà phải tương đương với người tu đạo Nguyên anh hậu kỳ mới có được.

Thiếu nữ mặc áo lông trắng lấy ra Toái Hư thần cung liền cúi đầu hà một hơi vào hai tay mình. Sau đó, tay nàng hơi cử động làm cho một vầng sáng màu bạc xuất hiện trước mặt nàng.

Sau đó, thiếu nữ tay cầm trường cung, một tay di chuyển những viên bảo thạch trên thân cung.

Theo ngón tay của nàng, mấy viên bảo thạch thay đổi vị trí tạo thành một thứ hoa văn độc đáo. Sau khi di chuyển xong mấy viên bảo thạch, nàng giơ tay vẽ một cái rồi bắt mấy đạo pháp quyết. Khi mấy cái pháp quyết đó hình thành xong, vầng sáng màu bạc đột nhiên biến mất vào trong thân của cây trường cung giống như bị nó hút mất.

..........

Cùng lúc đó, trong Mai Sơn có một vầng sáng màu vàng đột nhiên hạ xuống, chui vào trong một cái thung lũng bị sương mù bao phủ.

Vầng sáng màu vàng đó rươi thẳng xuống mặt đất của thung lũng. Nhưng điều kỳ lạ ở đây là khi nó chạm xuống đất không hề có lấy một chút âm thanh, mặt đất của thung lũng cũng có chút gì đó dao động giống như gợn sóng.

Toàn bộ cái thung lũng đó cũng chỉ là một cái ảo trận.

Khi vầng sáng màu vàng xuyên qua ảo trận liền tiến vào trong một cái thung lũng rộng lớn.

Cái thung lũng đó có phần giống với Nam Thiên Môn, nó như một cái thành trì bị tán phá, khắp nơi là tàn tích của cung điện lầu vũ. Nhìn thật kỹ thì cung điện, lầu đài ở nơi đây cũng giống như Nam Thiên môn có cấu trúc hoàn toàn khác với hiện tại. Tuy nhiên ở đây vẫn còn một gian nguyên vẹn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.