Bình Nhi làm việc liên tục, Lý Lập thành cũng không có thời gian. Những dự án của quý một dồn dập, chẳng riêng gì cán bộ cấp cao, cả nhân sự thông thường cũng bận tối mặt tối mũi.
Tổng giám đốc là người đứng đầu sóng ngọn gió nên Lý Lập Thành một ngày phải uống thuốc đau dạ dày ba lần mới chống chọi nổi. Nhưng chuyện mừng cho nhân sự vừa được thông báo, cuối tháng sau sẽ có chuyến du lịch đến bờ biển nổi tiếng, đó là một địa điểm hàng đầu trong lựa chọn du lịch của khách quốc tế. Ai cũng háo hức, nhờ đó làm việc càng năng lượng hơn.
Bình Nhi gần đây thường xuyên mệt mỏi, vì hoạt động quá nhiều nên cả ngày cô chẳng nuốt nổi thứ gì. Tần Tiếu buổi sáng mua giúp cô một ít cháo dinh dưỡng thịt băm bí đỏ, ăn được chỉ được vài muỗng đã bỏ. Tuy nhiên Bình Nhi lại cảm thấy cơ thể dường như có chút béo lên, cô xoay ghế hỏi Tần Tiếu: "Em có thấy gần đây chị béo lên không?"
Tần Tiếu ngắm nghía cô một hồi lại bảo: "Không có, vẫn xinh đẹp như thường, ba vòng căng đét."
Bình Nhi bật ngón tay cái cười tươi, Tần Tiếu nhìn xung quanh, thấy mọi người ai cũng tập trung, bèn nhỏ giọng: "Chị yêu, chị quen với anh Trương Gia Ngôn hả?"
"Tin đồn nhảm mà em cũng tin. Chị đây ủng hộ nữ quyền, tôn thờ chủ nghĩa độc thân đó nha." – Bình Nhi nhướng mày, lừa được cô em ngây thơ nhưng mồm mép tép nhảy này cũng tốt, coi như giúp cô lan truyền câu nói vừa rồi.
Ở cơ quan, người ghét Bình Nhi cũng không ít hơn Lý Lập Thành là bao. Họ nói cô nào là dựa hơi sếp Tổng, ỷ mình vừa có sắc vừa có tài chẳng xem ai ra gì,... Thực tế cô chỉ làm đúng bổn phận và chức trách, có lần nhân viên mới vào, làm việc chểnh mảng, ảnh hưởng đến tiến độ của đội, Bình Nhi thay mặt Lý Lập Thành nói với người đó phải làm việc nghiêm túc, nhân viên mới đó là em trai của Phó phòng kinh doanh, nghĩ mình hơn người, quát vào mặt Bình Nhi giữa văn phòng: "Gái hạng sang thôi mà cũng đòi dạy đời tôi à!"
Chuyện này truyền đến tai Lý Lập Thành, giờ nghỉ trưa thông thường kéo dài khoảng 11 giờ 30 phút đến 13 giờ, thế là suốt một tiếng rưỡi đồng hồ, nhân viên đó bị mắng không sót một giây nào, ai đi ngang cũng phải nín thở lo sợ, phế quản và phổi của sếp Lý thật không thể xem thường. Sau vụ việc, nhân viên mới đã bị Lý Lập Thành cho thôi việc và ở công ty xuất hiện luật ngầm chính là không được bắt nạt thư ký Tổng giám đốc.
...
Ngày đi du lịch,
Bình Nhi mới sáng sớm đã vội vàng lái xe đến công ty, sau đó di chuyển ra trước sảnh lớn tập hợp cùng mọi người, Tần Tiếu hôm nay mặc một bộ đồ dễ thương, gương mặt tròn trịa như nữ sinh cấp ba. Thấy Bình Nhi thì ngay lập tức chạy đến ôm cô như gà con gặp mẹ.
"Chị yêu dấu tới rồi, nhưng mà sao sắc mặt chị không được tốt vậy?"
Bình Nhi chạm tay lên mặt, xoa mấy cái: "Chị cũng thấy hơi chóng mặt, chắc do thiếu ngủ."
Nghe nói Lý Lập Thành hôm nay cũng đi cùng, từng nhóm túm tụm xì xào đoán xe ai là kẻ xui xẻo ngồi cùng xe với hắn.
Bình Nhi càng đứng càng thấy choáng váng, khoảnh khắc Lý Lập Thành vừa bước vào, mọi thứ trước mắt cô cũng mờ đi, mặt đất nghiêng ngả rồi tối đen.
Hắn trừng mắt hoảng hốt chạy tới, xung quanh náo loạn vì bỗng dưng Bình Nhi ngất xỉu, Tần Tiếu đỡ lấy cô liên tục gọi: "Chị ơi, chị ơi..."
Lý Lập Thành mặc kệ ánh mắt của mọi người, bế bổng Bình Nhi lên, trực tiếp đưa cô đến bệnh viện. Lý Lập Thành bảo Thiệu Duy đi cùng mọi người và chịu trách nhiệm cho chuyến du lịch. Còn hắn ở lại chăm sóc Bình Nhi.
Tuy là bệnh viện tư nhân nhưng hôm nay rất đông người, Lý Lập Thành yêu cầu một phòng dịch vụ và gói thăm khám đặc biệt cho cô. Bác sĩ sau khi chẩn đoán và truyền nước thì nói với hắn về bệnh trạng. Bình Nhi nằm mơ màng nghe được bệnh tình của mình, mà Lý Lập Thành nghe xong hai tay cũng run rẩy...