Phía bên ngoài cửa kính cả một dàn học sinh kéo ra chật cả ban công,Diệp Lâm Huyền mang trả sách. Cô đã định đi ra ngoài cho đỡ ồn ào,thế nhưng chẳng hiểu tại sao lại ngồi vào hàng ghế kế bên cửa,lạnh lùng nhìn ra ngoài,tự nhiên muốn sống nội tâm một chút.
-“Rốt cuộc hai tên Đại Vương Phép đó có gì mà nổi bật thế nhỉ?”.
Cô độc thoại một mình,ngó lên nhìn xung quanh,trong thư viện đã chẳng còn ai ngoài cô,trái lại bên ngoài thì bị vây kín,thành thử có muốn chui ra cũng khó khăn.
Được thôi,không thể ra ngoài! Không thể học! Không thể yên thân! Tốt thôi. Diệp Lâm Huyền ném túi xách sang một bên,rút điện thoại ra rồi không biết phải làm gì,lướt trong danh ba độc nhất có một cái tên: “Thị Ngôn”,bây giờ nhắn tin cho Tố Ngôn thì sẽ bị con nhóc ấy làm phiền léo nhéo này nọ,tốt nhất là không nên,nghe nhạc cho yên thân vậy.
Áp mặt xuống bàn,cô cảm tưởng như nghe thấy điều cả thế giới đang thì thầm,âm thanh ngọt ngào như những con ốc biển, trong đầu cô hiện ra những mầm non xanh ngắt,chúng lớn lên dần dần dần dần,chúng cao dần và chuyển thành hoa,tỏa hương,khoe sắc,thế nhưng cuộc sống khắc nghiệt làm chúng héo dần đi,sau đó,lại có nắng,có mưa,hoa lại đẹp trở lại,như một vị cứu tinh xuất phát từ tình yêu.
Diệp Lâm Huyền dần chìm trong giấc ngủ, khi ngủ có linh cảm đẹp như vậy,có lẽ giấc ngủ này và những ngày tháng sau này có lẽ,sẽ rất tuyệt vời! Tự cô nghĩ thế,t khi khép đôi mi lại.
Phía dưới ranh giới giữa trường Sulful và Galaxy,học sinh vây quanh,tiếng reo hò ầm ĩ sôi nổi,tòa nhà chính của mỗi trường treo lên một lá cờ biểu tượng,báo hiệu một trận quyết đấu sắp xảy ra.
-“Này Lục Thuyết,lần này làm mạnh tay đi,cho Giang Xuyến thua trận,phá hỏng cái khu thư viện cao chót kia đi”.
Nhược Thảo ở phòng chờ vắt chân lên ghế,mặt hằn rõ sự tức giận,vùng vằng buộc lại tóc. Lục Thuyết chỉ nhìn mà chẳng nói gì, biết có nói thì chẳng thu được kết quả khả quan.
Lưu Thần một tay dùng dây leo kéo đồ vật để luyện sức mạnh, tay nân quả tạ,ngó thấy thái độ của Nhược Thảo liền lên tiếng.
-“Tiểu Thủy Nhược Thảo cô nương, Galaxy chúng ta trước này đều nhường nhịn rất mực,nhưng có khi nào thua chưa? Sao tự dưng nổi đóa lên thế?”.
Nhược Thảo vùng vằng đáp lại:
-“Cái gì?Tiểu Thủy? Lưu Thần cậu có tin là đại hồng thủy của tôi có thể làm cái sức mạnh dây leo vớ vẩn của cậu ngập úng ra không?”.
Lưu Thần cười nửa đùa nửa thật:
-“Được,cứ chờ đấy”.
Nhược Thảo định nói gì đó nhưng tiết chế lại,thở mạnh hậm hực. Đúng lúc đó, Y Bội mở cửa đi vào
-“Khẩn trương lên ”.
Y Bội nhìn ra phía Nhược Thảo,chẳng thấy hoạt bát như mọi hôm,chắc lại gặp chuyện gì rồi,cô dùng sức mạnh hoa của mình phóng một bông hồng ra phía Nhược Thảo,chẳng may gai hoa cứa một nhát vào tay con hổ cái kia,Y Bội nuốt ực một cái,rón rén đi tới cửa.
-“Y Bội, hình như chưa rửa mặt phải không”.
Tiếng Nhược Thảo âm u khí lạnh còn hơn cả sức mạnh băng tuyết của Lục Thuyết, Y Bội thất thần quay lại,cúi rạp van xin:
-“Lạy bà xin tha cho con,hức hức,con không cố ý”.
Một hồi lâu như thế thấy Nhược Thảo không có động tĩnh,Y Bội liền ngẩng lên bị làm cho hồn bay tứ phía khi Nhược Thảo dùng ánh mắt sắc như dao cạo nhìn mình.
-“Sao còn ngẩng lên?Muốn tắm đấy à”.
Đời nào Nhược Thảo có dọa suông?Cô nàng đưa tay trái lên,một quả cầu nước dần dần hình thành trên tay. Y Bội thấy thế lại khóc càng to:
-“Ối dồi ôi,đừng mà”.
Lưu Hiểu Đồng từ nhà vệ sinh bước ra,đỡ Y Bội dậy. Phía bên kia,Hàn Vũ dùng gió thổi mấy cái ghế sắt ra chỗ họ, Lưu Hiểu Đồng quát lên
-“Ngày nào cũng thấy đánh nhau là sao?Lớn như thế này rồi còn thích vô tư như sơ cấp à?Có chuyện gì kể nghe xem nào? Lục Thuyết, Lưu Thần,Hàn Vũ, lại đây”.
Thấy bọn họ có vẻ lưỡng lự,Lưu Hiểu Đồng lại định gào tiếp nhưng nhanh như cắt đã tới đây rồi. Nhược Thảo đắn đo một hồi mới bắt đầu kể:
-“Sáng qua,lúc tớ đang đi mua đồ,thì gặp hội Giang Xuyến, Tú Huệ,Trương Như,Lưu Khải Vương ở đó”.
-“À,top đầu Sulful đó hả?”.
-“Ừm, tớ chọn được một chiếc túi thì bị Đan Tú Huệ cướp mất”.
Nghe tới đây,Lưu Hiểu Đồng vỗ vai Nhược Thảo cười hiền:
-“Không sao mà, chúng ta nên khoan dung hơn một chút”.
Nhược Thảo vẫn ra vẻ không phục,hậm hực nói:
-“Nhưng đó là món quà sinh nhật của cậu, mấy vạn tệ đó”.
Tức thì Lưu Hiểu Đồng đứng phắt dậy,mắt rực lửa hỏi:
-“Ai làm?”.
-“Đan Tú Huệ”.
-“Giết chết cô ta, làm đổ luôn cả cái thư viện kia đi”.
Lưu Hiểu Đồng hầm hố đi ra ngoài,đạp tung cánh cửa. Hàn Vũ chép miệng.
-“Đan Tú Huệ 100% ăn đất rồi,động vào Lưu Hiểu Đồng ác ma này là không xong đâu”.
Hàn Vũ vừa dứt lời là lúc một tảng đất đá bay thẳng vào mặt anh, Lục Thuyết phì cười:
-“Xem ra Hàn Vũ và Đan Tú Huệ có duyên”.
--------
Sân Thi Đấu…
Khán đài của sân thi đấu làm từ những vật liệu không thể hỏng để đối phó với sức phá hoại có 1-0-2 của các học sinh trong top. Thể lệ thi đấu rất đơn giản,đội sẽ có 5 người,mỗi người mặc một bộ đồ thi đấu bắt buôc,trên đó có đánh dấu các điểm trọng tâm bằng hình tròn,khi giao chiến,người nào có thể đánh vào điểm trọng tâm trên đồ thi đấu nhanh và nhiều nhất thì thắng cuộc. Ngoài ra, cấm các học sinh có cùng một loại sức mạnh,nhất quyết sức mạnh phải khác nhau để thử thách các kĩ năng cùng phô diễn tài năng của mình,mỗi trận thi đấu xong kết quả sẽ đánh dấu,cứ mỗi năm sẽ có một đoàn người từ Học Viện Toàn Cầu Tối Cao đến chọn lựa,ngoài chọn về học thức số rất ít,chủ yếu là chọn về sức mạnh.
[Ở thế kỉ này,người ta có hai con đường quan trọng cho các học sinh, một là được tuyển chọn vào Học Viện Tối Cao để đào tạo thành những người kĩ sư,bác học,..,hai là vào Học Viện Tối Cao để làm lực lượng chủ lực chiến đấu 2 năm một lần,tuy nhiên số lượng học sinh được tuyển chọn vào là rất hiếm và ít,hầu hết các học sinh khi ra trường làm những ngành nghề bình thường. Một con người sinh ra có sức mạnh sẽ được gọi là thần,còn nhỏ họ sẽ được con người đào tạo nhân cách,sau đó họ tới trường học vừa học kiến thức vừa tập luyện sức mạnh,có thể học tới đại học sau đó tìm ngành nghề phù hợp hoặc may mắn được vào Học Viện Tối Cao]
Tiếng reo hò ầm trời,bên màu vàng là Galaxy,bên màu tím là Sulful,hai bên đứng tương ứng về phía hai trường,không ngừng hò reo,sỉ vả,nguyền rủa nhau,trên không là một loạt máy quay và bàn ghế chân không[bay được] trên đó có những vị ban giám khảo,đang khảo sát lại sổ sách và đồ dùng,chỉ còn phía khan đài thi đấu là thiếu.
Tiếng nhạc và tiếng trống bất ngờ hô lên rộn rã,từ 2 phía những đội kì thủ của mỗi trường lần lượt xếp ra,hùng tráng đầy kịch tính,phía bên màn hình lớn cũng nêu tên những thí sinh tham dự,không khí mỗi lúc một nóng lên. Lục Thuyết dẫn đầu Galaxy,đối mặt với thủ lĩnh Sulful – Thụy Du,kế bên anh ta là Giang Xuyến đang lăm le xông vào,bỗng bên cạnh mặt khan đài bỗng có những núi đất hình thành,hóa ra là Lưu Hiểu Đồng quá phẫn nộ khi nhìn thấy Đan Tú Huệ liền không kiểm soát được mình,Lục Thuyết chặn tay trước người Lưu Hiểu Đồng, trong lòng bỗng thở dài một tiếng.
Từ đường phân chia hai trường được kẻ đỏ sang trọng, ngôi sao Thâm Nhĩ Huyên tỏa sáng bước vào,mỗi bước đi đều toát lên vẻ thanh nhã của phụ nữ thành đạt dịu dàng.
-“Xin chào, tôi là Thâm Nhĩ Huyên, tôi cùng Tiết Lục sẽ là người dẫn cho cuộc thi này”.
Tiết Lục khéo léo đỡ lời:
-“Vâng, hẳn các bạn đã chờ lâu phải không ạ? Xin hãy hướng lên màn hình lớn để xem những cặp quyết đấu hôm nay, 6 người vượt qua sẽ đấu chung kết”.
Không khí bỗng dưng bị nén lại, màn hình lớn hiện ra những cặp sẽ đấu thi
[Thụy Du –Thảo mộc Sulful- Đạo Nghi-Sương mù Galaxy]
[Lưu Thần – Cây thân leo Tầm ma Galaxy - Giang Xuyến- Sấm Sét Sulful]
Sau khi quyết chiến,học viện Galaxy có 3 người tham gia vào bán kết: Lục Thuyết, Lưu Thần,Đạo Nghi,còn lại về phía Sulful có 3 người: Thụy Dụ, Vương Sát Mộc,Tính Triết. Giang Xuyến vì sơ suất nên đã bị đối thủ Lưu Thần tấn công liên tiếp vào các điểm trọng tâm nên đã thua cuộc,Lưu Thần tiến tiếp vào bán kết.
-“Tiếp theo trận đấu của Lưu Thần và Vương Sát Mộc với phần thắng thuộc về Vương Sát Mộc là trận đấu cân tài cân sắc đáng mong đợi của Tính Triết và Lục Thuyết!”.
Sắc mặt Lục Thuyết đanh lại, bên Tính Triết âm thâm cười nửa miệng. Tên Tính Triết này không phải là hạng vừa,hắn không nóng nảy như Giang Xuyến hay hay mất cân bằng như Lưu Khải Vương,hắn ta xảo quyết và quyết đoán hơn nhiều,hơn nữa,hắn còn rất nhanh nhẹn và có sức mạnh đặc biệt. Sức mạnh rượu của hắn dùng mùi hương mê hoặc đánh lạc hướng đối thủ khi bị tấn công, nếu không nhanh chóng phòng thủ sẽ bị hạ gục ngay lập tức. Trong thi đấu,hắn ta sẽ dẫn dụ bằng một tia sức mạnh giả để rồi dùng tia sức mạnh chính đánh vào điểm trọng yếu giống như Y Bội vừa thi đấu với hắn,sức mạnh và kĩ năng của Y Bội và Tính Triết có lẽ không chênh lệch là mấy, Y Bội có thể dùng những cánh hoa sắc hơn dao cùng vũ khí tối tân là gai hoa hồng từ kích thước to đến to cực đại có thể làm trọng thương hoặc tử vong đối phương,nhưng vũ khí gai ấy chỉ được dùng khi luyện tập với người máy chứ không được sử dụng trên phạm vi thi đấu trường học,còn nữa,Tính Triết có phần nhanh nhạy hơn và hắn đã gần sử dụng tới đối kháng cấp 3[ Có thể giết chết ngay từ 1 đến 5 người]
[Học sinh đến trường ngoài kiến thứ sẽ được luyện tâp sức mạnh, các cấp chiến đấu từ 1-12 cấp. Tuy nhiên,đạt tới cấp 12 trước giờ chỉ có 2 người đạt được,các học sinh trong top ở các trường học và các sinh viên ở Học Viện Tối Cao có thể sử dụng và đạt tới kĩ năng từ cấp 4- cấp 9,[kĩ năng cấp 3 bài bản nên không nhắc tới] và học sinh bình thường đạt từ cấp 3 – 7. Các cấp mạnh như 4,5,6,7,8,9,10.. sẽ không được dùng trong chiến đấu phạm vi trường học mà chỉ sử dụng khi giao chiến với Qủy. ]
[Thứ tự học:
- Cấp tiểu học sẽ học kiến thức và phòng thân.- chưa tham gia thi đấu trường và giao chiến
- Cấp trung học cơ sở sẽ học kĩ năng bài bản- tham gia thi đấu trường,khi giao chiến sẽ bủa đi canh gác các địa phận nhất định
- Cấp trung học phổ thông và đại học- học các cấp,thi đấu trường,ngoài địa phận trường:trấn,toàn quốc,tham gia giao chiến với học viên học viện tối cao,chiến tranh với quỷ
- Ngoài ra những người đã có ngành nghề và làm việc khi ra trường thì khi có thế chiến cũng phải tham gia
- Khi tham gia thi đấu trường chỉ được sử dụng kĩ năng đối kháng,phòng thủ,tấn công cấp 2: Bị thương hoặc trọng thương nhưng vì có đồ thi đấu nên chỉ đánh vào các điểm trọng yếu]
Sử dụng cấp chiến đấu chênh lệch như vậy Y Bội thua Tính Triết cũng bất công.
Lục Thuyết mạnh mẽ bước lên, bên dưới Galaxy dậy song như sắp nổ tung, lớp người reo hò vang dội, Sulful cũng chẳng kém cạnh với màn xuất hiện hoành tráng của Tính Triết. Hai người nhìn nhau,mắt sắc lại. Phía trên là BGK đã dẹp hết sổ sách sang một bên,háo hức mong chờ màn thi đấu đầy kịch tính.
-“Thực hiện nghi thức chào hỏi”
[Nghi thức chào hỏi khi thi đấu- Thế giới thần: Mỗi người dùng sức mạnh của mình hình thành hai bàn tay có hình ảnh trượng trưng[ví dụ sức mạnh cây cỏ sẽ kết tinh lại thành hình,hoặc băng,sét,đất… có màu sắc như sức mạnh],trong lúc hai bàn tay đó nắm lấy nhau giữa khán đài,hai bênh phải cúi gập người 90 độ,thể hiện sự tôn trọng]
Lục Thuyết dậm mạnh chân xuống, quanh anh bao quanh là băng, băng nhọn hoắt đầy sắc bén. Tính Triết ngẩng mặt lên trời, lúc ấy, quanh người hắn bao phủ một lớp khí đỏ dày đặc,huyền bí. Hai người lao vào nhau,giằng co nhau một thời gian dài. Phía trên lông mày Lục Thuyết hình thành một hình bông tuyết,sáng ngời,Tính Triết cũng xuất thần lao tới,ra sức phóng các tia khí đỏ mùi thơm tuyệt diệu vào Lục Thuyết,cốt để dẫn dụ và đánh lạc hướng. Lục Thuyết nghiêng người né kịp nhưng bị đẩy lùi về sau, tay và cả người tỏa đi những mảnh băng sắc nhọn lóe sáng như đá quý,chĩa thành 8 đường,tương đương tám điểm trọng yếu trên áo thi đấu,cả người hướng ra trước. Tính Triết lúc ấy có hơi bối rối nhưng với sự nhanh nhạy của mình,hắn ta giơ hai tay ra phía trước,các luồng khí đỏ,tím,xanh, phân ra đồng thời,mang mùi rượu mê li. Các luồng khí chặn lại các mảnh băng của Lục Thuyết,ôm trọn lấy chúng rồi quay ngược đầu,phi thẳng tới chỗ Lục Thuyết. Các mảnh băng bị khống chế triệt để. Tính Triết đứng hiên ngang,quệt nhẹ trán,đắc ý nhìn Lục Thuyết,phía dưới ai cũng như nín thở.
Nhưng không,các mũi băng nhọn kia đang lay động dưới vòng ôm của các luồng khí rượu, Tính Triết ngỡ ngàng không kìm được tiếng,hắn cố dồn thêm sức mạnh,các mũi băng rung động nhiều hơn và nhiều hơn,cuối cùng vỡ vụn và rơi xuống.
Lục Thuyết hé ra một nụ cười,quả không sai,tên Tính Triết này rất hiếu kì,chỉ vài mẹo dụ đã cắn câu,hao tốn sức mạnh với đòn vớ vẩn như thế thật ngu xuẩn.
Tính Triết từ bang hoàng đến tức giận đỉnh điểm,hắn dồn hết sức lực phóng khí về phía Lục Thuyết.
“Lục Thuyết,tung ra và cầm cự đòn ban nãy có lẽ thiếu sức rồi,xem đây này,đây mới là đòn chí mạng”
“Tính Triết,xem ra anh không hiểu rõ tôi rồi”.
Hai người cùng cười. Bỗng một tiếng kêu đau đớn truyền tới.
-“Ồ”- Cả khán đài rộ lên.
Lục Thuyết mỉm cười,giơ chéo một tay trước mặt,dưới chân anh hàng ngàn mũi băng nhọn bao quanh cao ngất,sức mạnh của Tính Triết bị hất ra như thú nhún,đồng thời từ đó những bông tuyết trong suốt từ phía Lục Thuyết đã đánh trúng 8 điểm trọng yếu trên đồ thi đấu của Tính Triết.
Một tiếng còi vang lên
“Lục Thuyết Galaxy thắng”.
-“AAAAAAAA”
Lục Thuyết mệt mỏi vào phòng nghỉ,xung quanh là Y Bội,Nhược Thảo,Lưu Hiểu Đồng,Lưu Thần và Hàn Vũ. Lưu Thần vỗ vai Lục Thuyết,ngồi xuống ghế bên cạnh
-“Chơi khá lắm”.
Nhược Thảo cùng Lưu Hiểu Đồng xô tới,nắm lấy tay Lục Thuyết
-“Lục Thuyết đại nhân à,lát nữa đấu chung kết với Thụy Du làm đổ luôn cái thư viện đối diện đi”.
-“…”
-“Làm ơn đi,cậu bảo gì tôi cũng chịu hết,nhưng phải làm sụp cái thư viện đó nhé”.
Nhược Thảo mếu máo.
….
“Sau đây là vòng đấu chung kết của Lục Thuyết Galaxy và Thụy Du Sulful,xin mời hai đấu thủ”.
Lục Thuyết lên trước,nhưng rất lâu phía bên Sulful vẫn chưa xuất hiện,cuối cùng Giang Xuyến đi lên.