Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 140



SẢN PHẨM BA KHÔNG


“Sao bây giờ cô mới tới? Khi anh Xuyên phát bệnh đã gọi điện thoại cho cô rồi, thế mà mãi cô vẫn không nghe máy.


Từ lúc tám giờ tôi đã gọi3 cho có hơn 70 cuộc điện thoại, bây giờ sắp hai giờ sáng rồi, đừng nói với tôi là trong sáu
tiếng qua cô không xem điện thoại lần nào cả 1đấy nhé! Cảnh Thiên, cô thật sự rất quá đáng! Cô làm vợ anh Xuyên
như thế này đấy à?”


Lần này Khương Vũ Hi không tin ông nội vẫn 9sẽ đứng về phía Cảnh Thiên.


Lúc này, tất cả những người quan trọng của nhà họ Chiến đều có mặt, người của chi dưới vốn dĩ đang bà3n chuyện
ở ngoại tỉnh, sau khi nghe tin Chiến Lệ Xuyên xảy ra chuyện, họ đều vội vàng chạy tới trong vòng sáu giờ đồng hồ,
nhưng người là8m vợ như Cảnh Thiên lại đến muộn nhất.


Cảnh Thiên nhìn bộ dạng lòng đầy căm phẫn của Khương Vũ Hi, không nhịn được cười thành tiếng: “Dù tôi có làm
vợ anh ấy như thế nào thì tôi cũng đã là vợ anh ấy rồi. Cô sẽ không cho rằng cô tùy tiện nói tôi vài câu trước mặt
mọi người thì vợ của anh ấy sẽ biến thành cô đấy chứ? Nghĩ gì thế hả?”


Khương Vũ Hi không ngờ lúc này rồi mà người phụ nữ này vẫn giữ tư thải ăn trên ngồi trước, không hề có ý nhận
sai, cô ta tức giận nói: “Đúng vậy, tôi không là gì cả, trong mắt cô tôi là chỉ là người ngoài mà thôi. Nhưng phải làm
sao đây, khi anh xuyên gặp nạn, một người ngoài như tôi đang bôn ba vì anh ấy, luôn ở bên ngoài đợi phó viện
trưởng của viện nghiên cứu Lawrence tại nước Z đến. Còn người làm vợ như cô lại cả đêm chơi trò mất tích. Cảnh
Thiên, cô vừa đi đâu? Gặp ai? Cô định tự mình nói ra hay là đợi nhà họ Chiến điều tra cô?”


Cảnh Thiên có tình nhân, cô ta chắc chắn 100% về chuyện này. Cô ta gọi bảy mươi cuộc điện thoại cho người phụ
nữ này nhưng đều không nghe máy, nhất định là nhân cơ hội đi gặp tình nhân rồi.


Lúc này, ông nội đang tức giận, chỉ cần có thể đuổi người phụ nữ không giữ đạo làm vợ này ra khỏi nhà họ Chiến,
sau này cô ta sẽ có vô số cơ hội.


Chiến Thư Du ở bên cạnh sắc mặt vô cùng khó coi, nói với chương Vũ Hi một cách vô cùng mất kiên nhẫn: “Được
rồi! Im mồm hết đi cho tôi! Đã là lúc nào rồi mà còn cãi nhau ở đây. Vũ Hi, Cảnh Thiên là mơ chủ của nhà họ Chiến,
là vợ của A Xuyên, cô ấy có làm gì sai thì ông nội sẽ trách măng.”


Khương Vũ Hi bị Chiến Thư Du dạy dỗ, vô cùng không cam lòng, nhưng cũng không tiện nói thêm điều gì. Sau khi
Khương Vũ Hi ngừng nói, Cảnh Thiên mới lên tiếng: “Suốt mấy tiếng qua cô đều đợi phó viện trưởng của viện
nghiên cứu Lawrence tại khu vực nước Z bên ngoài à? Người ta không có chân, cần cô đứng bên ngoài cả đêm đợi
khi ông ấy đến rồi thì cô công người ta lên tầng à?”


“Cô!!!”


Khương Vũ Hi muốn tiếp tục cãi nhau với Cảnh Thiên, nhưng cô ta biết người phụ nữ này là dân chợ búa, độc
mồm độc miệng, mình hoàn toàn không thể cãi lại được. Cô ta hít một hơi thật sâu rồi nói: “Đúng vậy, tôi không có
bản lĩnh gì nên chỉ có thể đợi phó viện trưởng Tần đến. Ít nhất là làm em gái của anh Xuyên, thái độ của tôi đoán
chính. Còn cô thì sao? Cô đã làm gì cho anh Xuyên chứ?”


“Cũng không có gì, chỉ là khi cô vừa đến, tôi đang nói với ông nội là tôi tìm bạn lấy một ít thuốc, thuốc này hắn có
lợi cho bệnh tình của A Xuyên.”


Chiến Nghệ Hòa bên cạnh xem kịch vui không sợ lớn chuyện lúc này lại nói.


“Thiên Thiên, vừa rồi chị đã nói với em rồi, bệnh tình của chủ ba rất nghiêm trọng! Thứ đó của em có thể tìm người
khác đua, cơ thể của chủ ba không thể chịu giày vò thêm được nữa. Thuốc của em còn chẳng có tem mác gì, chiếc
bình này là hàng bán vỉa hè đúng không? Loại sản phẩm không rõ nguồn gốc này sao có thể tùy tiện cho chú ba
uống được?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.