Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 167



Đạo diễn Phan cau mày, đang định đổi chủ đề thì Cảnh Thiên lại lên tiếng khiêu khích như chỉ mong về chuyện to
ra: “Thế giới này không gì khôn3g có, trên thế gian này nhiều người giống nhau dù không cùng huyết thống lắm,
sao lại là ăn theo được?”


Dương Duyệt nghĩ Cảnh Thiên đ1ang so kè chuyện ban nãy, quan trọng là cô ta đã xin lỗi rồi mà người phụ nữ này
vẫn xách mẽ mãi.


Như thế thì ai mà không tức cho đượ9c?


“Cảnh Thiên, cô muốn đối đầu với tôi phải không?”


“Cái cô này lạ thật đấy. Người ta trông giống một người khác, cô bảo ngư3ời ta ăn theo. Tôi chỉ bảo một cầu là mặt
mũi người ta đã như thể ngay từ đầu rồi, cô lại bảo tôi muốn đối đầu với cô. Cô không công kích ngư8ời khác thì lại
nghĩ người khác đang công kích cô, cô bị mắc chứng hoang tưởng bị hại à?”


“Cô…”


Thấy Dương Duyệt sắp bị Cảnh Thiên làm cho tức chết, Cảnh Lạc vội vàng tham gia.


“Chị à, tại bình thường chị không để ý xem tin tức trên Weibo đấy. Mấy hôm trước Tân Dương ăn theo ngoại hình
của Ảnh đế Vân Tiêu, hotsearch cuộc khẩu chiến do fan anh ta khơi mào vừa mới lắng xuống. Chị Dương Duyệt chỉ
thể hiện cảm xúc mà thôi, không có ác ý gì đâu.”


“Nói những lời như thế ngay trước mặt đương sự mà còn bảo là không có ác ý? Ác ý đến mức nhỏ cả độc ra được
rồi ok? Mặt mình thẩm mỹ mười sáu lần chẳng thấy được hình dạng ban đầu rồi mà còn có thể diện đi công kích
người ta sửa mặt, nghĩ thế nào vậy?”


Dương Duyệt thực sự không nhịn được nữa, đập tập kịch bản trong tay xuống bàn đánh rầm một tiếng, cô ta đứng
phắt dậy rồi tức giận nói: “Cảnh Thiên, cô bị điên à mà gặp ai cũng cần thế hả? Tôi thẩm mỹ mười sáu lần lúc nào!


Hôm nay cô không nói rõ ràng cho tôi thì tôi sẽ không để cô yên đầu! Đạo diễn, nếu ông không xử lý thì e rằng tôi
không thể tiếp tục quay bộ phim này nữa!”


Hai vị phó đạo diễn bên cạnh còn đang định khuyên giải, ai ngờ tính đạo diễn Phan còn nóng hơn cả Dương Duyệt.


Ông ta thực sự không thể chịu đựng được đảm đi quan hệ này nữa, cũng đập kịch bản xuống bàn đánh rầm rồi
gầm lên giận dữ với Dương Duyệt: “Không quay thì thôi, không quay thì giờ cô cút ngay cho tôi! Đằng nào thì
chiều nay mới ra poster, vừa đủ để tôi thay người! Sau này chỉ cần là phim có cô, tôi tuyệt đối không làm đạo diễn!”


Dương Duyệt không ngờ đạo diễn Phan lại hung dữ như vậy, cô ta rơi nước mắt.


Hình Mỹ Kỳ thấy vậy liền hòa giải giúp, xoa dịu đôi bên.


Dương Duyệt cũng ấm ức, vừa khóc vừa nói: “Rõ ràng là Cảnh Thiên gây chuyện, ông không đuổi cô ta ra khỏi đoàn làm phim mà lại đuổi tôi. Ông có biết công bằng là gì nữa không?”


Đạo diễn Phan cũng thẳng tính, không nhịn được nữa mà nói luôn: “Cô còn có mặt mũi mà nói là Cảnh Thiên gây chuyện trước à? Ban nãy ở cửa nhà hàng, rốt cuộc là ai không phân được tốt xấu mà gây chuyện trước? Lúc gây chuyện thì nhanh nhẹn lắm, lúc xin lỗi sao không thấy cô nhanh nhẹn như thế? Tôi giới thiệu người hát nhạc phim chính với các cô, tuy Tân Dương là người mới nhưng cũng là người do thầy Ngô Lâm lựa chọn, người ta không trêu không chọc gì cô, cô cần gì phải lỗi hotsearch mấy hôm trước ra nói ở đây? Cô khiến mọi người ngượng ngùng không vui, bị người ta nói mà cô còn quảnh gánh? Cô đã quẳng gánh giữa đường thì tôi cho cô đi luôn, cô lại bảo tôi ức hiếp cô? Tôi thấy không phải Cảnh Thiên bị điên mà là cô bị điên ấy!”


Dương Duyệt cảm thấy tam quan của mình đều bị đạo diễn hất ngược lên rồi, cô ta tức giận gầm lên: “Tôi đã bảo là mặt tôi chưa bao giờ động dao kéo, để chứng minh sự trong sạch của tôi, trước đây tôi còn từng livestream kiểm tra mặt, bác sĩ đã chứng minh là tôi không hề động dao kéo rồi. Cô ta có tư cách gì mà nghi ngờ tôi?”


Dứt lời, cô ta lại nhìn sang Cảnh Thiên rồi chất vẫn một cách hằn học: “Tôi là mợ chủ tương lai của nhà họ Lục, cô có biết nghi ngờ của cô sẽ khiến danh dự của tôi tổn thất nhiều đến mức nào không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.