Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 176



“Là người nhà họ Chiến mà chị lại cầu mong Chiến Lê Xuyên chất, có tin tối đi báo lại, ông nội sẽ đuổi thẳng cổ chị
ra khỏi nhà 3họ Chiến, từ nay chị sẽ chẳng còn gì nữa không?”


Chiến Nghệ Hòa biến sắc.


Ban nãy cô ta thực sự giận quá hóa hồ1 đồ rồi.


“Cái tát thứ hai là tôi đánh chị. Bởi vì A Xuyên là chồng tôi, chị rủa chồng tôi chết ngay trước mặt tôi, lại 9còn uy
hiếp tôi. Chiến Nghệ Hòa, tôi nói luôn nhé, tôi không chấp nhận mấy câu xin lỗi từ trên trời rơi xuống đầu, sau này
mà m3uốn xin lỗi thì đưa cái mặt ra đây trước đã, tôi tát thoải mái rồi chị hẵng nói xin lỗi, như vậy có lẽ sẽ có thành
ý hơn đấy.”8


Chiến Nghệ Hòa mạnh mẽ nhưng cô ta nhận ra Cảnh Thiên còn mạnh hơn cô ta rất nhiều. Cô ta cảm thấy mình sắp
tức chết vì con đàn bà chết tiệt này rồi.


“Bây giờ lỗi đã xin rồi, chị cũng nên nói xem vì sao mới ba ngày không gặp, chị vừa trông thấy tôi đã long sòng sọc
lên như thấy kẻ thù đi chứ?”


Dáng vẻ Cảnh Thiên không khác gì đám côn đồ lợn chết không sợ nước sôi, Chiến Nghệ Hòa nhìn rõ rồi, con đàn
bà này chính là cái loại mặt dày mày dạn vô liêm sỉ. Nói chuyện với Cảnh Thiên không khác gì vấy bẩn khí chất của
mình!


Thế là cô ta thay đổi hình tượng người phụ nữ mạnh mẽ bình thường mà nhìn sang Chiến Vũ Hằng với vẻ đáng
thương, cô ta mong có thể nhận được sự che chở của Chiến Vũ Hằng, bởi vì dù gì thì cô ta cũng là người của Chiến
Vũ Hằng, cô ta luôn làm việc cho anh ta.


Cô ta làm nhiều việc như vậy cũng chỉ để Chiến Vũ Hằng sớm ngày lấy được vị trí Tổng giám đốc điều hành của
AUPU Group mà thôi.


Nhưng cô ta lại kinh ngạc phát hiện ra rằng Chiến Vũ Hằng lại đang nhìn chằm chằm Cảnh Thiên đang nhe nanh
múa vuốt, cho dù Cảnh Thiên đã tát cô ta hai cái liền ngay trước mặt anh ta, Chiến Vũ Hằng vẫn hoàn toàn không
có ý định đòi lại công bằng cho cô ta.


Thậm chí trong đôi mắt điềm đạm sâu lắng của anh ta còn có… nét cười?


Con hồ ly tinh chết tiệt này!


Quyến rũ được Chiến Lê Xuyên rồi lại muốn quyến rũ cả Chiến Vũ Hằng nữa! Mặt Chiến Nghệ Hòa trắng bệch,
ánh mắt nhìn Cảnh Thiên đong đầy hận thù.


“Chậc chậc, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, không thì có lẽ tôi sẽ nghĩ rằng chị muốn hại tôi nên tiên hạ thủ vi
cường đấy.”


Cơn giận lên đến đỉnh điểm, Chiến Nghệ Hòa bật cười.


Tiên hạ thủ vi cường?


Chiến Nghệ Hòa bỗng thấy mình thực sự vô cùng ngu ngốc.


Vì sao cô ta lại phải đối đầu trực diện với loại đàn bà này? Đằng nào thì Chiến Lê Xuyên cũng thành đồ bỏ đi rồi, cô
ta còn nhiều cách để dạy dỗ con đàn bà này lắm!


“Thiên Thiên, xin lỗi cô, mấy hôm nay bận việc của chú ba quá nên tôi không biết Nghệ Hòa lại lén tôi để Tần Dịch
và Cảnh Lạc tiếp tục tham gia bộ phim Mirror World. Ban nãy chú ba gọi Nghệ Hòa vào để hỏi về chuyện này,
đồng thời miễn chức phó chủ tịch của Nghệ Hòa coi như hình phạt, sau này nếu cô cần gì thì có thể trực tiếp tìm
tôi.”


“Hóa ra là vậy.”


Cảnh Thiên bừng tỉnh, ánh mắt nhìn Chiến Nghệ Hòa trở nên khác lạ, cô hỏi: “Chắc không phải chỉ có gì đó với
thằng cha trà xanh Tần Dịch kia chứ?”


Chiến Nghệ Hòa mở to mắt, cô ta không dám tin vào những gì mình nghe được: “Tôi có gì với anh ta? Không phải cô mới có gì với anh ta à?”


Nhưng Cảnh Thiên lại trả lời rất ngang nhiên: “Nếu chị không có gì với anh ta thì cần gì phải dùng tài nguyên của nhà họ Chiến để nuôi anh ta? Chị thế này có khác gì nữ đại gia bao nuôi trai trẻ đâu? Còn về tôi ấy à, nếu tôi mà có gì với anh ta thì lúc đó lại nhất quyết đòi mấy người hủy vai của anh ta đấy?”


Cảnh Thiên vỗ bờ vai Chiến Nghệ Hòa đang run lên vì tức: “Nếu đã yêu rồi thì đừng buông tay, Tần Dịch với chị cũng xứng đôi vừa lứa lắm đấy.”


Nói xong, cô đã lắc vòng eo nhỏ, kéo cửa phòng bệnh ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.