Sau khi đánh xong, Đại Khả Ái thu tay lại và nhìn Cảnh Thiên, chớp đôi mắt xinh đẹp, ánh mắt mong chờ khen
ngợi.
Nếu đây thực 3sự là Chiến Lệ Xuyên thì chắc chắn Cảnh Thiên sẽ không thấy anh dễ thương.
Nhưng đây là người máy mà Chiến Lệ Xuyên tặng c1ho cô, người máy chớp mắt nhìn cô, Cảnh Thiên lập tức cảm
thấy Đại Khả Ái của cô thật sự quá đáng yêu.
“Ông ta muốn tiêu hủy 9mi rồi mà mi chỉ ngốc nghếch đánh ông ta hai cái thể thôi à?”
Đại Khả Ái chớp mắt, rất ngoan và dịu dàng nói: “Do cài đặt hệ 3thống của tôi nên chỉ khi cô bị tổn thương, tôi mới
có thể khởi động chế độ tấn công.”
Cảnh Thiên nhìn Chiến Lệ Xuyên đang n8gồi trên xe lăn bên cạnh, giọng nói dịu dàng mềm mại hơn bao giờ hết: “A
Xuyên.” Nghe âm cuối kéo dài, Chiến Lệ Xuyên cảm thấy tim mình như bị khiêu khích, tim ngừng đập mất một
nhịp. “Sao anh không cài đặt chức năng bảo vệ bản thân cho nó thế? Nếu nó bị bắt nạt thì phải làm sao?” (D
Chiến LệXuyên cố kìm nén trái tim đang đập loạn xạ của mình, giọng nói nhẹ nhàng, ngữ điệu y hệt như của người
máy. “Không sao đâu, nó có chức năng tấn công và tự vệ của mình. Yên tâm đi, nó sẽ không bị tổn thương gì đâu.”
“Tại sao lại không? Nó sẽ bị lời nói làm tổn thương. Anh đổi lại chương trình của nó đi, sau này nếu có người mắng
nó, nó sẽ phản pháo lại, nếu có người đánh nó, nó sẽ đánh lại đối phương. Nếu không người máy của tôi bị tổn hại
thì ai chịu trách nhiệm chứ?”
Từng câu từng chữ có vẻ như đang hỏi nhưng thực ra là làm nũng, khiến Chiến Lệ Xuyên không thể chống đỡ
được.
“Được, sau này tôi sẽ thay đổi chương trình một chút.”
Cảnh Thiên mỉm cười ngay lập tức.
“A Xuyên là tốt nhất!” D Nhìn hai người trong mắt không hề có người lớn, đánh người rồi mà còn ở đó tình tứ,
trong lòng Chiến Nhân Cẩm tràn đầy lửa giận, nhưng khi đối mặt với con trai và cháu trai gần như nổi điên sau khi
bị đánh
ngã trên mặt đất, Chiến Nhân Cầm nhìn họ cảnh cáo, sau đó ông ta mới nói với Chiến LệXuyên: “A Xuyên, chúng ta
đều là người một nhà, ông hai biết cháu tức giận, nhưng mọi người đánh gãy xương vẫn còn liên gân, đều có quan
hệ huyết thống cả, cháu cần gì phải tuyệt tình như vậy?”
“Ông hai cũng không phí lời với cháu. Bây giờ cuối cùng chúng ta cũng biết bản lĩnh của cháu lớn như thế nào rồi.
Cho dù bản thân bị liệt, không đứng dậy được, thậm chí tay chân cũng không thể cử động được, nhưng cháu lại có
thể tạo ra một người máy chăm sóc bản thân, còn có thể tạo ra một người máy thông minh có tư duy giống hệt
mình để ở bên Cảnh Thiên, thậm chí là kiểm soát công ty.”
“Những chuyện này ông hai đều thấy được, cũng biết chỉ cần cháu còn sống thì tập đoàn AUPU của chúng ta và
hai tập đoàn chi nhánh sẽ có thể đi đến đỉnh cao dưới sự dẫn dắt của cháu. Điều này khiến cho ông hai rất yên
tâm.”
“Tập đoàn của chồng tôi, ông yên tâm cái quái gì? Chẳng lẽ ông còn cảm thấy trong đó cũng có một phần của ông
à?”
Bắt nạt Đại Khả Ái của cô, Cảnh Thiên đang xem kịch vui chắc chắn phải lên sàn cắn xé.
Chiến Khôn Vũ đang tức tối không thể nghe nổi những lời này, bây giờ công ty của hắn ta đang nguy cơ trùng trùng và cần tiền gấp.
Cành Thiên chết tiệt này chẳng những không giúp họ làm êm xuôi mọi chuyện mà còn muốn đồ thêm dầu vào lửa, Chiến Khôn Vũ
tức giận mắng: “Cành Thiên, ông nội tôi đang nói chuyện, không đến lượt một kẻ đến xung hì như cô châm ngòi li gián đầu!”
“Câm miệng!”
“Và mồm.”
Hai giọng nói đồng thời vang lên.