Đế Tịnh Hiên khẽ nhấp một ngụm trà rồi đặt xuống một cách nho nhã. Vẻ khoan thai trang trọng đó, vừa nhìn là
biết một quý ôn3g thành công và cao quý thật sự.
“Tôi không nghĩ rằng tôi cần phải giải thích với cô khi làm gì đó”
Giọng Đ1ể Tịnh Hiên không hề gợn sóng, thậm chí còn có thể nói là rất hay, những nội dung nói ra lại dọa Hình
Mỹ Kỳ nhảy dựng.
9
Cô ta vội vàng đứng dậy, gượng gạo giải thích: “Bác trai đừng hiểu lầm, cháu không có ý đó đâu”
Hình Mỹ Kỳ vội 3vàng nhìn sang Tạ Thanh Nghiên, cầu cứu bà. 2
Nhưng Tạ Thanh Nghiên lại cười lạnh một tiếng: “Nếu tôi không nhớ nhầ8m thì có lẽ là cô họ Hình chứ không phải
họ Đế nhỉ? Tôi và con trai tôi còn chẳng quản chồng tôi, thể mà cô lại muốn quản rồi?”
Hình Mỹ Kỳ hơi ngơ ngác.
Cô ta… cô ta nào dám quản người đứng đầu nhà họ Để?
Chẳng lẽ hai người đều không nghe ra rằng cô ta đang ẩn ý, muốn dẫn sang chuyện khác à?
“Hai bác, hai bác hiểu nhầm thật rồi, cháu không có ý đó đầu. Cháu chỉ muốn nói với hai bác vài chuyện về Cảnh
Thiên mà thôi. Cháu thấy bác trai trước đó có ủng hộ Cảnh Thiên nên muốn làm rõ vài chuyện, đồng thời cũng
muốn nói với hai bác vài chuyện. Xin hai bác hãy tin tưởng cháu”
“Vậy thì nói thử xem, cô muốn nói gì với chúng tôi?” Tạ Thanh Nghiên định tống khứ cái kẻ ghen ăn tức ở ác độc
này để cho chóng nên đi thẳng vào chủ đề. “Nhưng… nhưng cháu có thể làm rõ trước là vì sao bác trai lại ủng hộ
Cảnh Thiên không ạ? Hay là… bác trai đã biết quan hệ giữa Cảnh Thiên và Vân Tiêu rồi?”
Hình Mỹ Kỳ không hề ngu, cô ta không dám nói lung tung về người Để Tịnh Hiên đã đứng ra ủng hộ.
Nhưng là người có địa vị, làm sao Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên có thể tùy tiện bị người ta dắt mũi kéo đi
được?
“Cô Hình gọi bọn tôi ra đây, bảo là có việc muốn nói, vậy mà không những không nói gì mà còn muốn mọi chuyện.
Nếu cô Hình không muốn nói thì về đi, chúng tôi còn phải tiếp đón vị khách rất quan trọng ở đây nữa.”
Để Tịnh Hiên ra lệnh đuổi khách ngay lập tức.
Hình Mỹ Kỳ rất khó xử.
Không phải bình thường bố chồng đều sẽ không tham gia và cuộc chiến giữa phụ nữ với nhau à? Chẳng lẽ những
gì cô ta muốn biểu đạt còn chưa đủ rõ ràng?
Bác gái thích cô ta, còn bác trai… hình như thích Cảnh Thiên.
Nhận thức này khiến Hình Mỹ Kỳ rất khó chịu.
Thấy bác gái cũng không nói đỡ cho mình, một cơn sợ hãi dâng lên trong lòng cô ta.
“Bác trai, nếu bác đã ủng hộ Cảnh Thiên, vậy thì bác đã tìm hiểu kỹ về cô ta chưa?”
Thấy Để Tịnh Hiên không lên tiếng, Hình Mỹ Kỳ lại nói: “Bác biết không, Cảnh Thiên thực ra là tình nhân của một
người có vai vế trong nhà họ chiến. Tuy cháu thích Vân Tiêu, rất muốn anh ấy làm người yêu cháu, nhưng nếu anh
ấy thích người khác thì cháu cũng sẽ chúc phúc cho hai người. Nhưng… nhưng một người phụ nữ như Cảnh Thiên,
cô ta hoàn toàn không xứng với Vân Tiêu. Bác trai, cháu không biết Vân Tiêu đã nói những gì với bác, nhưng bây
giờ anh ấy đã hoàn toàn mê mẩn Cảnh Thiên rồi. Hai bác đồng ý nhìn một người phụ nữ dơ bẩn như thể bước vào
cửa nhà họ Đế hay sao?”
Hình Mỹ Kỳ vừa dứt lời, Tạ Thanh Nghiên bèn cầm chén trà trong tay hất thắng vào mặt cô ta.
“A…”
Hình Mỹ Kỳ không ngờ bác gái luôn quý cô ta như thế, đối xử tốt với cô ta như thế lại làm vậy.
Hình Mỹ Kỳ sợ đến mức ré lên.