Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 657



Phó chủ tịch Chiến, xin hỏi là ai đã thiết kế ra chiếc xe cứu hỏa này? Nghe nói giám đốc điều hành của quý công ty
là một phát min3h thiên tài. Có phải chiếc xe cứu hỏa này cũng do anh ấy thiết kế?”
Ở hội trường, một phóng viên nước ngoài không kìm đượ1c nữa, đứng dậy và đưa ra câu hỏi đầu tiên.
Chiến Vũ Hằng nở nụ cười đúng mực: “Mong anh phóng viên đầy bình tĩnh một chú9t, lát nữa chúng tôi sẽ sắp xếp
phóng viên chuyên biệt để hỏi và trả lời. Trước khi phóng viên đặt câu hỏi, Tập đoàn AUPU vẫn còn3 một việc rất
quan trọng muốn công bố với tất cả mọi người. Bây giờ, xin mời ông nội của tôi, ông Chiến Nhân Hạo, Chủ tịch
Tập đo8àn AUPU.”
Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên bên dưới khán đài, ông cụ Chiến không hề giống một ông cụ mới xảy ra tai nạn
giao thông cách đây không lâu, ông bước vững vàng lên bục.
Ông chào các phóng viên đến đây hôm nay trước, sau đó tổng kết về quá trình phát triển của Tập đoàn AUPU từ
khi thành lập đến nay.
“Có thể nói, Tập đoàn AUPU từ một công ty khoa học công nghệ bình thường đã trở thành tập đoàn tổng hợp cỡ
lớn như bây giờ hoàn toàn gắn liền với sự đóng góp của cháu trai Chiến Lệ Xuyên của tôi. Thế nên, trong một ngày
nhận được sự quan tâm của cả thế giới như hôm nay, tôi tuyên bố: chính thức giao Tập đoàn AUPU cho cháu trai
của tôi, giám đốc điều hành tiền nhiệm Chiến Lệ Xuyên. Bắt đầu từ hôm nay, cậu ấy sẽ trở thành chủ tịch của Tập
đoàn AUPU, đưa tập đoàn hướng về tương lai huy hoàng hơn nữa”
Tập đoàn AUPU là doanh nghiệp lớn nhất thành phố H, giám đốc điều hành Chiến Lệ Xuyên là người đưa tập đoàn
trở thành doanh nghiệp giàu nhất thành phố H, cho nên các phóng viên truyền thông có mặt tại buổi họp báo đều
thấy Chiến Lệ Xuyên ngồi lên vị trí chủ tịch là hoàn toàn xứng đáng.
“Anh ta là một thằng liệt, có tư cách gì mà trở thành Chủ tịch Tập đoàn AUPU? Ông nhận một đứa mồ côi làm cháu
trai của mình, để cháu ruột của mình lưu lạc đầu đường xó chợ. Uổng công ông nội tôi theo ông suốt bao năm, bây
giờ ông ấy đang bị liệt nằm giường, ông lại đuổi cả nhà tôi ra khỏi nhà, ông là đồ long lang dạ sói! Chiến Lệ Xuyên
hoàn toàn không có tư cách kế thừa Tập đoàn AUPU!”
Một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đột nhiên đứng dậy, chỉ vào mặt Chiến Nhân Hạo rồi bắt đầu chửi ầm ĩ lên.
Chuyện xảy ra đột ngột, tuy bảo vệ đã xông lên khống chế hắn, nhưng các phóng viên vẫn hướng ống kính về phía
hắn.
Người đó chính là Chiến Khôn Vũ bị đuổi ra khỏi nhà hôm đó.


Bây giờ Chiến Nhân Cẩm tràn máu não rồi nằm liệt trên giường, cả nhà ông bác, Chiến Quân Khải sợ liên lụy nên
góp tiền chạy mất, Chiến Nghệ Hòa thì biến mất tăm, Chiến Cẩn Hựu luôn là con chó đi theo Chiến Lệ Xuyên, dù
cả nhà ngã xuống, anh ta vẫn là con ông cháu cha đang học thạc sĩ, vẫn được Chiến Lệ Xuyên giúp đỡ.
Nhưng nhà hắn thì thê thảm.


Tiền của bố hắn bị bồ nhí bên ngoài ôm chạy mất, công ty bất động sản của hắn bị chèn ép đến mức phải tuyên bố phá sản, em trai
hắn cũng phải ngồi tù vì theo Chiến Thư Du thuê người giết Cảnh Thiên.
Có thể nói, Chiến Lệ Xuyên chính là hung thủ trực tiếp dẫn đến việc toàn bộ chi thứ phải đối mặt với tai ương ngập đầu. Nếu người
như vậy làm chủ tịch, sau này e rằng hắn sẽ chẳng còn cơ hội nào trở mình nữa.
Lúc này may mà hắn không còn công ty, hắn biết Chiến Vũ Hằng vẫn luôn rất muốn trở thành người thừa kế, thế nên nếu hắn làm mọi


chuyện vỡ lờ ra, có lẽ Chiến Vũ Hằng sẽ nhớ công hắn, sau này đến tìm anh ta vay tiền vốn cũng sẽ dễ nói chuyện hơn.
Thế nên bây giờ Chiến Khôn Vũ dốc hết sức để gây chuyện, hận không thể lôi hết những chuyện xấu xa của nhà họ Chiến ra để mọi
người đều hay, để cổ phiếu của nhà họ Chiến rớt giá, để Chiến Nhân Hạo tạm thời hoãn việc cho Chiến Lệ Xuyên đàm nhiệm chức
vụ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.