Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 975



Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Mà ở bên ngoài, chỉ cần là thứ cô ta muốn, cô ta đều có được.
Điều duy nhất cô ta không thể có được bây giờ chính là1 Đế Vân Hi.
Cô ta yêu Đế Vân Hi, nhưng Đế Vân Hi cách cô ta quá xa vời, anh rất hiếm khi dành cho cô ta một ánh mắt0.
Vì vậy, khi cô ta nhìn thấy Đế Vân Hi vừa rồi, cô ta mới kích động như vậy
Không ngờ lại bị những sinh vi1ên chết tiệt này chê cười.
Khóe môi Lăng Tư Kỳ nhếch lên một nụ cười nhạo báng, động tác của cô nhanh hơn, hoàn toà2n không muốn dính
dáng gì đến người phụ nữ có nội tâm vặn vẹo này.
Không ngờ, Vương Tử Ninh chưa bao giờ nghĩ để ch6o Lăng Tư Kỳ sống tốt.
Cô ta sống không yên, dựa vào cái gì mà cái đồ nghèo rớt như Lăng Tư Kỳ lại được yên thân? <9br>
“Tư Kỳ, vậy cậu phải làm sao đây, nếu như cậu ở khách sạn thì con trai cậu ở đâu? Đại học Thanh Hoa chỉ có hai nữ
sinh là chúng ta đến thôi, chẳng lẽ cậu định dẫn con trai đến ở cùng tôi à?”
Một cái tát đánh thẳng vào mặt Vương Tử Ninh khiến mặt cô ta nghiêng sang một bên.
“Lăng Tư Kỳ, cậu dám đánh tôi?” Vương Tử Ninh không thể tin nổi.
Bởi vì ở đại học Thanh Hoa, Lăng Tư Kỳ luôn tránh né cô ta. Chỉ cần nơi nào có Vương Tử Ninh thì Lăng Tư Kỳ sẽ
không bao giờ tham gia. Người đã từng là đối thủ lớn nhất của cô ta đã bị cô ta giẫm đạp dưới chân từ lâu.
Nhưng một người phụ nữ bị cô ta giẫm đạp dưới chân, không điểm nào sánh được với cô ta lại dám đánh cô ta.
“Tại sao tôi không dám đánh cậu?” Giọng của Lăng Tư Kỳ rất hay, cộng với chất giọng Anh chính gốc của cô, tất cả
các thí sinh đều có thể nghe thấy rất rõ ràng.
“Ở đất nước chúng ta và ngay cả trên toàn thế giới, không có luật nào quy định rằng phụ nữ trưởng thành trên
mười tám tuổi không được có con. Không sai, đúng là tôi có con, nhưng nó là bảo bối của tôi, không phải là lý do để
cô chủ nhà giàu Vương Tử Ninh giẫm đạp và sỉ nhục.
Vương Tử Ninh, tối, Lăng Tư Kỳ, năm đó có mắt như mù, coi một con khốn lòng dạ ác độc, tính cách vặn vẹo, lòng
đầy oán hận như cậu làm bạn, bị cậu hãm hại. Tôi nhận thua!
Nhưng Vương Tử Ninh, tất cả những gì cậu áp lên người tôi trong quá khứ, tôi sẽ từ từ lấy lại. Dù chỉ là một sinh
viên năm nhất, nhưng trước mặt rất nhiều thí sinh đến từ khắp nơi trên thế giới và ban tổ chức, tôi dám nói với cậu
rằng: Nhất định tôi sẽ thắng cậu! Bắt đầu từ lần thi này! Vương Tử Ninh cậu là


một sinh viên ưu tú của bộ phận nghiên cứu sinh, còn tôi chỉ là sinh viên năm nhất đã bị người ta vu cáo mấy năm
trước, bất đắc dĩ phải rời khỏi đại học Thanh Hoa, bây giờ lại thì đỗ vào đại học Thanh Hoa một lần nữa. Cậu có
dám nhận lời thách đấu của tôi không?”
Nhìn thấy sự tự tin trong mắt Lăng Tư Kỳ, Vương Tử Ninh nắm chặt tay lại.
Năm đó cô ta bước vào đại học Thanh Hoa với tư cách là cô chủ nhà giàu, sau khi vào học đã được đề cử làm hoa
khôi. Cùng trong khoa hóa học mà ngay cả chuột cái còn nhiều hơn nữ sinh, cô ta nghĩ mình là người đẹp nhất và
ưu tú nhất rồi, nhưng Lăng Tư Kỳ lại ưu tú hơn cô ta cả về ngoại hình lẫn thành tích.
Vì vậy, cô ta không thể dung thứ cho Lăng Tư Kỳ – người đã chặn ánh hào quang của cô ta được.


Khó khăn lắm cô ta mới đuổi được Lăng Tư Kỳ ra khỏi Đại học Thanh Hoa,bao nhiêu năm qua,cô là người nổi tiếng nhất trong
khoa hóa học của đại học Thanh Hoa.Không ngờ vào thời khắc mấu chốt quan trọng nhất,Lăng Tư Kỳ lại trở lại.
Hơn nữa,còn là dùng thân phận sinh viên năm nhất để tham gia cuộc thi giương ngọn cờ là sinh viên đại học,nhưng hầu như đều là
nghiên cứu sinh tham gia này.
“Sao cậu lại nhìn tôi như vậy?Sợ rồià?”
Vương Tử Ninh nở nụ cười đầy tự tin:“Tư Kỳ,tôi biết những năm nay cậu bị đứa con ngoài giá thú kia liên lụy,lại bị bố mẹ đuổi ra
khỏi nhà,cắt đứt quan hệ,con người trở nên nóng này và kích động.Nhưng mà … chúng ta đến từ cùng một đất nước,cùng một
trường,tôi hy vọng chúng ta có thể chung sống hòa bình,mang vinh dự về cho đất nước và trường của chúng ta.Đương nhiên,nếu
như cậu thách đấu với tôi …”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.