Thấy mặt Tiểu Ất thần thần bí bí, Lâm Nhược không khỏi liếc mắt nhìn An Tiệp một cái, chuyện gì đây?
An Tiệp không nói gì, đưa Lâm Nhược về lều vải.
“An thiên vương, anh không định giết người diệt khẩu đấy chứ?” Lâm Nhược đùa giỡn.
An Tiệp gõ khẽ vào trán cô một cái: “Với bản lĩnh đánh người không để lại vết đó của em, chỉ sợ muốn giết em diệt khẩu cũng chẳng dễ dàng gì. Mà anh vốn theo phương châm dĩ hòa vi quý, tặng em chút quà mọn để hóa thù thành bạn thôi!”
Lâm Nhược bĩu môi rất đáng yêu, cô biết cô không lừa qua mắt được An Tiệp, người đàn ông này chẳng khác nào con giun trong bụng cô, hiểu rất rõ bản tính và tác phong làm việc của cô.
“Quà gì?” Lâm Nhược nghi hoặc nhận lấy cái túi nilon từ tay An Tiệp. Cô thực sự không đoán ra được trong cái túi nilon này có thể chứa được món quà gì, hơn nữa còn dùng hai cái túi màu đen đục để đựng, nhìn thế nào cũng giống như là… đựng băng vệ sinh…
Nghĩ đến hình ảnh người đàn ông cao to đeo kính râm đội mũ lên siêu thị nhỏ trên thị trấn để mua băng vệ sinh, mặt Lâm Nhược lập tức đơ ra.
“Sao thế?” An Tiệp nhìn Lâm Nhược khó hiểu. Còn chưa nhìn thấy gì, sao dáng vẻ lại như bị sét đánh thế này?
“An thiên vương, lúc anh đi mua mấy thứ này, không bị người ta vây lấy nhòm ngó đấy chứ?”
Tuy rằng quả thật anh đã bị nhân viên thu ngân nhìn chằm chằm, cũng bị một bác gái thu giỏ đựng hàng theo dõi, nhưng cũng không đến mức bị vây lấy nhòm ngó.
An Tiệp lắc đầu: “Mua thứ này cũng không đến mức bị vây lấy đâu.”
Chẳng lẽ không phải như cô đoán? Lâm Nhược chớp chớp mắt, mở túi ra.
Đàn ông đi mua thứ này, đúng là không đến mức bị bao vây thật!!!
Lâm Nhược dở khóc dở cười lấy ba hộp Durex từ trong túi ra, bên trong đó ít nhất cũng phải còn khoảng hai mươi, ba mươi hộp nữa. An thiên vương thu gom sạch sẽ toàn bộ hàng trong siêu thị sao?!!!
“Thế này gọi là có thù báo thù, có oán báo oán đấy à?” Đưa cho cô mấy chục hộp Durex một lúc. An thiên vương, anh mang cái vẻ ngoài đạo mạo trong ruột đen thui thế này là do các fan của anh đào tạo ra sao?!
“Đây gọi là tình thú.” An Tiệp cười, đưa tay lên nhéo nhéo mặt Lâm Nhược hai cái.
Đương nhiên Lâm Nhược cũng hiểu nguyên nhân An Tiệp đưa cho cô mấy thứ này. Cô bị bệnh cuồng sạch sẽ, không thích người của mình bị những người khác nhiễm bẩn. Một người xuất sắc kiêu ngạo như An Tiệp cũng có sự độc đoán và chiếm hữu của riêng anh. Lâm Nhược thoáng cảm thấy cứ tiếp tục thế này với An Tiệp, có một số chuyện gì đó sẽ vượt ngoài khả năng kiểm soát của cô.
Hiện giờ gần gũi với An Tiệp cũng đã hơi vượt quá việc Lâm Nhược có thể nắm hoàn toàn quyền kiểm soát và tự do điều khiển không gian riêng của mình rồi.
Lâm Nhược không né tránh vì cô thấy cảm giác đó không tồi. Nhưng nếu muốn tiến xa thêm một bước nữa, thì cô phải suy nghĩ cẩn thận.
***
Nghỉ ngơi một buổi chiều, ngày hôm sau phải đẩy nhanh tốc độ quay phim lên. Lâu Kiều chỉ đích danh An Tiệp và Lăng Tâm ra quay chung một vài cảnh, sau đó là đến cảnh quay chung của Lâm Nhược và Lăng Tâm.
Ban đầu mọi người còn không hiểu đạo diễn Lâu có ý gì. Chẳng lẽ anh ta cố tình muốn xoa dịu quan hệ của ba người họ sao?
Nhưng kết quả hai cảnh diễn đó là: một cảnh An Tiệp trong vai Lý Thế Dân biếm Trưởng Tôn Hoàng hậu Lăng Tâm vào lãnh cung, một cảnh sau là Lâm Nhược trong vai muội muội song sinh Lý Ngọc Kỳ đến lãnh cung chế giễu Trưởng Tôn Hoàng hậu, sau đó… Không có sau đó nữa!
Trưởng Tôn Hoàng hậu nổi tiếng trong lịch sử mà lại bị biếm vào lãnh cung rồi sống chết mặc bay sao?!
Cằm mọi người đều rơi cả xuống đất, đạo diễn Lâu làm thế này là cố tình cải biên hoàn toàn lịch sử à?! Theo lời của biên kịch vô tình để lộ ra, thì đạo diễn Lâu yêu cầu cải biên nguyên tác dã sử thành hư cấu để loại bỏ nhân vật Trưởng Tôn Hoàng hậu, là vì diễn xuất của Lăng Tâm trong những cảnh quay trước đều bị Lâm Nhược đè bẹp, vai nữ số 1 không khác gì diễn viên quần chúng. May mà nội dung của bộ phim vốn nói về cuộc đời đầy thành tựu huy hoàng của Lý Thế Dân, nên phụ nữ cũng chỉ như trang sức điểm tô thêm mà thôi.
Có điều, đạo diễn Lâu luôn tôn trọng nguyên tác lại đột ngột đòi cải biên kịch bản, biến phim dã sử thực sự thành phim hư cấu, thì cũng đủ hiểu rằng bây giờ anh ta ghét Lăng Tâm đến mức nào!
Bị đạo diễn nổi tiếng ghét, lại vì Lâm Nhược mà đắc tội với An thiên vương, sau này Lăng Tâm còn muốn tồn tại trong giới này nữa sẽ càng khó khăn hơn.
Chuyện này vẫn chưa kết thúc. Sáng nay, hầu như tất cả các diễn viên có danh tiếng một chút trong đoàn phim đều nhận được điện thoại của người đại diện, tỏ ý rõ ràng yêu cầu bọn họ phân rõ giới hạn, giữ khoảng cách với Lăng Tâm, đừng gây rối cùng cô ta, để đỡ hại người khác không thành, ngược lại còn khiến mình bị truyền thông đập chết.
Lý Minh làm việc cũng rất hiệu quả, tối hôm qua anh ta chạy cả quãng đường về nhà, hôm nay tin tức đã nhảy lên đầu trang nhất. Hơn nữa, sức ảnh hưởng của tập san giải trí Đông Đô quả thật không tầm thường, lập tức khiến cho các tòa soạn khác hưởng ứng.
Các trang bìa báo giải trí hầu như đều đưa tin về Lâm Nhược và Lăng Tâm. Đương nhiên, tin tức về Lâm Nhược đều là tin tốt, còn tên của Lăng Tâm bị những lời chỉ trích, phê phán bao phủ.
Từ khi Lâm Nhược trở thành bạn gái tin đồn của An Tiệp rồi lại phát tán ảnh hậu trường, cô cũng có fanclub của riêng mình, tuy tạm thời còn chưa lớn mạnh, nhưng họ đều là những người hâm mộ rất trung thành, hơn nữa, khả năng tấn công có thể nói là mạnh mẽ ngang máy bay chiến đấu, là máy bay oanh tạc trong các loại máy bay chiến đấu! Một cái địch lại trăm cái, chửi mắng người ta còn không dùng từ thô tục nào, khiến weibo chính thức của Lăng Tâm đều sắp bị quá tải vì bình luận!
Là tân ảnh hậu, đương nhiên Lăng Tâm cũng có fanclub không nhỏ của mình, trong những người này, trừ một số ít người cảm thấy bất bình vì Lâm Nhược bị vu oan nên biến thành antifan, hoặc cảm thấy hành động của Lăng Tâm quá bẩn thỉu nên trở thành người dưng ra, những người hâm mộ trung thành còn lại đều đã bắt đầu cuộc đấu võ mồm với fan của Lâm Nhược.
Trang Thiên Nhai còn cố tình mở một chuyên mục riêng, coi như dọn sẵn chiến trường cho hai phe.
Vừa nghe tin này, Tạ Lâm lập tức gọi điện thoại cho Lâm Nhược, tuy trước mắt mọi việc đều có lợi cho Lâm Nhược, nhưng cô ấy vẫn lo Lâm Nhược thực sự bị thiệt thòi hoặc có biến cố gì.
“Lại còn ‘tiểu Tạ Thiến’ cái gì chứ, đừng làm nhục tên nữ thần quốc dân của chúng ta! Chỉ với việc cô ta có thể sử dụng mấy thủ đoạn bỉ ổi đó thôi, thì nhân phẩm cũng đã rác rưởi lắm rồi. Tiểu Nhược, em không sao chứ?”
“Cô ta chỉ là một con nhóc con thì làm gì được em, em không sao.”
“Ừ, em không sao là tốt rồi. Chuyện này tạm thời em đừng ra mặt, cứ để các tạp chí giải trí làm ầm lên đi, chúng ta im lặng chờ phản ứng của công ty giải trí Tinh Tế, xem bọn họ sẽ xử lý thế nào.” Tạ Lâm dừng lại một chút rồi nói tiếp, “Tiểu Nhược, tuy tin tức lần này bị tung ra đều có lợi cho danh tiếng của em, nhưng chị cũng tính vài ngày nữa sẽ đè nó xuống. Tiếng tăm tốt rất quan trọng.”
“Chị yên tâm, em hiểu mà.” Tính cách A Lâm hơi nóng nảy, nhưng lại là người rất bênh vực người nhà, chuyện gì cũng dựa trên lợi ích của cô để tính toán, khiến Lâm Nhược cảm thấy rất vui vẻ.
“A Lâm, chờ em quay về, chị xin công ty trở thành người đại diện riêng của em được không?” Mỗi ngày quản lý bao nhiêu nghệ sỹ, chẳng khác gì vú em, đi sớm về khuya, quá mệt mỏi.
Mũi Tạ Lâm hơi cay cay, cười nói: “Con nhóc thối cũng lớn rồi đấy nhỉ, biết quan tâm đến người khác rồi! Yên tâm, chị biết chừng mực mà. Nếu ngày nào đó quá mệt mỏi, chị sẽ xin nghỉ việc, đến lúc đó, em phải chịu trách nhiệm nuôi chị.”
“Nuôi chị thành con lợn con.”
Hai người nói thêm vài chuyện khác rồi mới ngắt điện thoại.
Trái ngược với tình hình tốt đẹp ở bên Lâm Nhược, bên phía Lăng Tâm vô cùng thê thảm. Không chỉ bị mắng té tát trên mạng, trên báo chí, mà suốt hơn ba tiếng đồng hồ, người đại diện cũng không hề gọi cho cô ta một cuộc nào.
Công ty không tiến hành xử lý truyền thông, chẳng lẽ họ thật sự định vứt bỏ cô ta sao?! Đến lúc này Lăng Tâm mới bắt đầu thấy sợ hãi và hối hận.
An Tiệp cầm ipad, nhàn hạ ngồi trên ghế. Lâm Nhược bê đĩa nho đã rửa sạch vào, thuận miệng hỏi: “Anh đang làm gì thế?”
“Đăng weibo!” An Tiệp vừa nói vừa ấn nút gửi đi.
An thiên vương bày tỏ thái độ! Trên internet lại tiếp tục nổi sóng thần!