Lạc Tích

Chương 130: Mật mưu



Trong một quãng thời gian sau đó, triều cục khôi phục lại yên lặng, Bạch Lạc Tích thuận thế thống trị thực quyền cấm quân và Hình bộ.

Vạn Lễ lên chức cũng suy yếu lợi thế của Hạ vương, một trận phong ba cứ như vậy bị Tiêu Yến hóa giải, bây giờ trong triều lại không ai dám xem nhẹ Bạch Lạc Tích, cũng bị cũng được đám thần xếp vào người mạnh mẽ cạnh tranh hoàng vị.

Phủ Hạ vương.

"Vương Gia, hoàng thượng đã để lộ ra tin tức, hai tháng sau ngoài thành thao trường duyệt binh, sẽ phong tứ điện hạ làm vương."

Vương thái phó ngồi ở phòng lớn vương phủ, nói ra tin tức chính mình dò thăm được.

"Chuyện lần trước.. Đúng là các ngươi phái người đi ám sát?"

Hạ vương không có nói tiếp, mà là hỏi ngược lại.

"Điện hạ! Là lão thần gây nên, tuy nhiên toàn là vì Điện hạ a."

Vương thái phó nghe vậy cuống quít quỳ xuống đất, thừa nhận hành động của chính mình.

".. Ngài không cần như vậy, Mẫu Hoàng nhất định là tra ra cái gì, nếu không sẽ không dễ dàng ra tay."

Hạ vương nâng dậy Vương thái phó, trong lòng yên lặng suy tư.

"Điện hạ, ngài không thể lại nhẹ dạ, hoàng thượng hiện tại có ý định nâng đỡ Tứ điện hạ, chờ nàng lông cánh đầy đủ, đầu tiên thì sẽ tìm ngài tính sổ."

Vương thái phó nhìn ra do dự của Hạ vương.

"..."

Hạ vương thở dài, chậm rãi lắc đầu, Tiêu Yến trước đó không thèm để ý Bạch Lạc Tích, nàng có thể hạ sát thủ, bây giờ.. Hơi bất cẩn một chút, chính là vạn kiếp bất phục.

"Ngài không cần phải lo lắng, chỉ cần ngài làm quyết định, lão thần thì sẽ giúp ngài diệt trừ chướng ngại."

Từ khi Bạch Lương bị bắt, Vương thái phó liền quyết định, cho dù cá chết lưới rách cũng không có thể để Bạch Lạc Tích đoạt được đại quyền.

Hiện tại Tiêu Yến sẽ kiêng kỵ tình cảm nhiều năm với Vương gia, còn có tình mẹ con với Hạ vương, nhiều nhất là tước quyền, sẽ không đối với Vương gia lạnh lùng hạ sát thủ, nhưng nếu là Bạch Lạc Tích leo lên hoàng vị, Vương gia chắc chắn là tai ương ngập đầu.

"Chờ chút nữa, hiện tại nàng rất cẩn thận."

Hạ vương vẫn cảm thấy quá qua loa, không có nắm chắc một đòn chiến thắng, nàng không hiểu Vương thái phó từ trước đến giờ trầm ổn đa mưu túc trí tại sao lại sốt ruột như vậy.

"Hai tháng sau thao trường duyệt binh chính là cơ hội tốt, đến lúc đó toàn quốc binh mã đều sẽ điều động, nhân mã của chúng ta sẽ không lôi kéo người ta chú ý, ở thao trường xuất hiện thích khách cũng không phải không thể, ta sẽ để mấy vị tướng quân vây quanh thao trường, chắc chắn để nàng có đi mà không có về."

Vương thái phó ở triều đình làm quan nhiều năm, từng đắc tội không ít người, nhưng cũng đề bạt trọng dụng qua không ít người, những quan viên từng được hắn tiến cử một bước lên mây, tuy phần lớn là quan hệ lợi ích, nhưng vì mũ ô sa của mình đương nhiên cũng sẽ không màng sống chết thề sống chết đi theo.

"Làm gọn gàng chút, đừng kinh ngạc Mẫu Hoàng."

Hạ vương nhắm mắt suy tư một lúc lâu, làm ra quyết định gian nan, nàng cũng là bị bức ép bất đắc dĩ, không chỉ là chính mình, chính mình có quá nhiều người nàng nàng, không cho phép nàng lùi về sau một bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.