Mấy hôm trước, kẻ này đột nhiên xuất hiện, nói chính mình là Thương Huyền - Hắc Tinh linh Vương, khắp nơi chống đối với hắn ta.
( Thương Huyền = hắn.
Huyền Vương = Hắn ta.)
Huyền Vương vốn không ưa kẻ đột nhiên xuất hiện này, nhưng mà sức mạnh của hắn ngang bằng chính mình, cả hai đánh qua mấy lần, nhưng đều là lưỡng bại câu thương, sau bây giờ Liên Tư Vũ lại liên quan đến hắn?
Lúc này hệ thống cũng đã hồi thần, đáp lời Liên Tư Vũ.
[ Túc Chủ, bọn họ là cùng một người. Nhưng mà ban đầu vị diện này chỉ có một mục tiêu nhiệm vụ, sao bây giờ lại thành ra thế này?]
Liên Tư Vũ xoa trán, cảm giác chuyện này không tránh khỏi liên quan đến hai vị Nữ Thần cao cao trên đó.
Thấy không khí "giương cung bạt kiếm" giữa cả hai, Liên Tư Vũ trầm giọng.
- Có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện không?
Thương Huyền ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh y.
- Hừ.
Huyền Vương hừ lạnh,nhưng cũng nể mặt mà ngồi xuống.
Sau một hồi giải thích dài dòng, cuối cùng cả hai cũng miễn cưỡng chấp nhận việc đối phương chính là mình. Nhưng chấp nhận là một chuyện, không hợp mắt lại là một chuyện khác.
Huyền Vương đen mặt, vẫn có chút không tin kẻ ngu xuẩn trước mắt là chính mình.
Thương Huyền sống chết muốn về Tinh linh tộc với Liên Tư Vũ, Huyền Vương không biết nơi nào bị chập mạch, cũng về cùng.
Bởi vì muốn xem chút náo nhiệt,Liên Tư Vũ không trực tiếp trở về tộc mà là ghé qua Đại thành trì kế bên, tham gia hội đấu giá của gia tộc có danh tiếng.
Với thân phận của 3 người, quản sự cũng không để ý việc bọn họ không có thiếp mời, mà còn cung kính chuẩn bị cho họ một phòng riêng ở trên lầu hai.Trước khi đi vào còm chuẩn bị cho bọn họ 3 chiếc mặt nạ.
Đấu giá tràng này xây dựng dưới lòng đất, lối đi trực tiếp dùng ma thạch chứa ma pháp Quang hệ để chiếu sáng.
Đại sảnh rất nhiều người, nhưng mà cũng không ồn ào như tưởng tượng, trên mặt mỗi người đều mang lên một chiếc mặt nạ đặc thù , có sử dụng ma pháp tra xét cũng không thấy được dung mạo thực sự sau lớp mặt kia, nhưng mà từ quần áo và khí chất, những người này chắc chắn không phải thường dân.
- Mời ba vị.
Quản sự khẽ đẩy cửa, sau đó cúi đầu ra hiệu "mời".
Huyền Vương liếc Liên Tư Vũ một cái, bước vào trước.
Liên Tư Vũ và Thương Huyền song song đi vào.
Không hiểu sao nhìn thấy cảnh tượng đó, Huyền Vương cảm thấy có chút cay mắt, muốn kéo tên "Thương Huyền " kia ra, để mình thế chỗ hắn.
Trong phòng trang trí vô cùng xa hoa, các vật dụng đều tinh xảo đến khó tưởng tượng, ngoài một cái bàn 5 cái ghế thì còn có một giường nhỏ lót thảm nhung mềm mại.
Liên Tư Vũ ngồi xuống ghế, lấy danh sách trên bàn, nhàn nhã lật xem.
Danh sách các vật phẩm sẽ đấu giá, có cái y biết, có cái y không biết, 3 vật phẩm cuối cùng thì không được nêu tên.
Liên Tư Vũ đang lật, bỗng có thứ gì đó mát lạnh ươn ướt đụng môi y.
Y ngẩng đầu nhìn qua.
Thì ra là Thương Huyền đút hoa quả cho y.
Liên Tư Vũ cúi đầu, tự nhiên ăn quả, dù sao được đút 10 năm liền, y sớm đã quen thuộc.
"Cạch"
Huyền Vương vô cớ bị nhét cẩu lương, ánh mắt có chút tức giận, góc bàn bị hắn ta bẻ gãy.
Liên Tư Vũ khựng lại một chút, sau đó làm như không có gì mà tiếp tục lật danh sách.
Thương Huyền làm bộ không phát hiện, vẫn chuyên tâm gọt hoa quả, cắt nhỏ rồi đút y.
Huyền Vương :...
Cái bàn khá nhỏ, Huyền Vương trực tiếp kéo Liên Tư Vũ qua, môi chạm môi cùng y.
Liên Tư Vũ kinh ngạc mở to mắt.
Sau đó.
Quản sự vẻ mặt xin lỗi kéo Thương Huyền và Huyền Vương ra ngoài.
À, thực ra cách âm trong phòng rất tốt, cho nên hai tên đầu gỗ nào đó đánh nhau bên ngoài cũng không phát hiện, cho nên quản sự là Liên Tư Vũ kêu vào.
Sau khi hai tên phiền phức bị kéo ra ngoài, Liên Tư Vũ vui vẻ ăn hoa quả trên bàn, trong lòng thầm khen ngợi chủ nhân phòng đấu giá , hoa quả trân quý thế này mà có thể tùy ý bày trên bàn, tài đại khí thô nha!
Không biết Thương Huyền và Huyền Vương làm thế nào, cuối cùng quản sự vẫn cho bọn họ đi vào phòng cùng Liên Tư Vũ. Nhưng mà 5 cái ghế đã bị bọn họ đập 4 cái, một cái giường duy nhất cũng bị đập, cho nên hai người đi vào cũng không có chỗ ngồi.
Quản sự mang theo vài cô hầu gái đi vào, dọn dẹp tiện thể mang thêm vài cái ghế.
Cuộc đấu giá có thể nói là thành công, 3 vật phẩm áp trục vậy mà có một nhân ngư.
Liên Tư Vũ mượn của Huyền Vương mấy vạn kim tệ, đem mỹ nhân ngư mua về.
Dù sao với tích cách của Tinh linh tộc, sẽ không ai thấy chết mà không cứu.
Sau đó đem người cá nhỏ đưa về Nhân ngư tộc, nhận được một món nợ ân tình từ tộc trưởng.
Cũng không biết Huyền Vương uống lộn thuốc gì,từ hôm hôn Liên Tư Vũ liền cứ dính lấy y, mặc dù vẻ mặt hắn vẫn rất cao ngạo và lạnh lùng, khiến Thương Huyền rất tức, mấy lần lao vào đánh nhau.
Liên Tư Vũ không quá để tâm, dù sao cả hai là một, sẽ không giết đối phương, hơn nữa hai người không phải ưa nhau đỡ cho y bị bọn họ làm phiền.
Chỉ là những ngày tháng tốt đẹp như vậy không có mấy ngày, vài ngày sau, hai người không biết đặt thành hiệp nghị gì, tóm lại không đánh nhau nữa, chỉ cùng quấn Liên Tư Vũ.
Liên Tư Vũ :... Các ngươi cứ bất hòa đi, ta không ngăn mà!!!