Linh Lan Hoa : Chương này có H ,dị ứng xin lướt qua ~
***
Sau khi tham gia tiệc đóng máy, Liên Tư Vũ trong hình trạng say khướt được người dìu vào xe.
Liên Tư Vũ mơ màng tựa vào (xoa xoa) người Thương Huyền, cảm giác ôm khá tốt, cơ mà có chút lớn, cũng không mềm như gấu bông.
Thương Huyền giật giật khóe môi nhìn người như gấu Koala , muốn chỉnh động tác của y, nhưng mà hắn còn đang lái xe...
Thương Huyền nhận mệnh bị một con gấu to xác vừa ôm vừa sờ cả đoạn đường, đến nhà thì trực tiếp ôm y vào phòng ngủ .
Ha ha, mỹ nhân trong ngực, hắn không làm gì thì thực có lỗi với bản thân !
Trực tiếp đặt người xuống giường, dùng môi khóa môi người kia.
Mấy tháng nay Thương Huyền cực bận, không có thời gian rảnh để về nhà thăm thỏ trắng nhỏ, bởi vì thuận đường nên đi đón y một lần, ai ngờ lại đụng phải tình cảnh say đến mơ màng của y!
Trong miệng còn lưu lại mùi rượu có chút mê người , say thành dạng này, cũng không biết bị chuốc bao nhiêu chén nữa!
Liên Tư Vũ cũng cực kỳ oan ức, tinh thần lực của y vốn cực cao, làm gì có chuyện say khướt như này, đó là do thân thể nguyên chủ uống không được rượu thôi a!!
Cho nên bây giờ tinh thần y vẫn cực kì tỉnh táo, nhưng thân thể lại say đến mức không nghe theo sự điều khiển, cảm giác khốn khiếp này khiến y nhớ đến vị diện thứ năm!
Liên Tư Vũ vặn vẹo thân thể muốn né tránh, nhưng mà cơ thể này... Say đến nỗi không có sức rồi!
- Ư...
Thương Huyền nhẹ nhàng liếm đôi môi hồng hào, đưa lưỡi cạy hàm răng ngọc của y, công thành chiếm đất, lại cuốn lấy lưỡi y dây dưa chơi đùa.
Liên Tư Vũ vốn muốn tránh, nhưng mà y quên răng cơ thể của nguyên chủ hố người cỡ nào.
Cho nên Thương Huyền chỉ cảm thấy y mơ màng cùng hắn dây dưa, âm thanh nho nhỏ ướt át vang lên.
Thương Huyền nóng lòng cởi quần áo của y, bàn tay không thành thật trêu đùa hai tiểu hồng đậu trước ngực y, vừa vân vê vừa xoa nắn.
Liên Tư Vũ không tự chủ được run run, cảm giác có chút tê dại.
Da thịt nõn nà trong tay có cảm xúc rất tốt,,nhưng lại quá gầy.
Vì tạo hình tượng của Tán Cốt, Liên Tư Vũ đã gầy đi vài kg rồi.Trong lòng cực kỳ không vui, Thương Huyền quyết định, thời gian kế tiếp phải dưỡng Vũ của hắn thành một tiểu mập mạp mới được!
Bàn tay ấm áp của Thương Huyền xẹt qua da thịt, khiến Liên Tư Vũ run rẩy từng trận.
- Liên...
Lúc trước vẫn luôn gọi là Vũ, thế nhưng không hiểu sao lại muốn gọi y là Liên.
Nghe âm thanh quen thuộc , thân thể y khựng lại một chút, sau đó liền không giãy giụa nữa.
Thấy y ngoan ngoãn , động tác trên tay Thương Huyền ôn nhu hơn, còn mang theo ý vị thương tiếc và bảo vệ.
Bị khí thế của nam nhân trực tiếp đè ép, vốn nên khó chịu, nhưng không hiểu sao lại có chút an tâm.
Liên Tư Vũ vẫn muốn điều khiển cơ thể, nhưng lại một lần nữa thất bại...
Thương Huyền không để ý chút động tác này của y, hắn rời khỏi đôi môi hồng hào căng mọng kia, hôn xuống cần cổ như thiên nga, lưu lại từng ấn ký của riêng mình trên da thịt tuyết trắng.
- Ừm...
Liên Tư Vũ hơi rùng mình, cảm giác có chút nguy hiểm, hệt như một con dã thú đang tuyên bố chủ quyền, mà y lại là "con mồi " bị tuyên bố chủ quyền đó.
- Liên...
Ngữ điệu khàn khàn ướt át do nhuốm dục vọng, nóng như lửa, hệt như muốn đốt cháy y.
Quần áo trên người bị lột sạch, trời thu vốn nên có chút lạnh, nhưng mà người áp trên mình lại rất nóng...
Bàn tay Thương Huyền chầm chậm di chuyển xuống, lướt qua vòng eo thon gọn, dừng ở bờ mông căng mọng, một ngón tay trực tiếp bỏ vào hậu huyệt đang run rẩy.
Dị vật xâm nhập khiến Liên Tư Vũ co rúm người, nhưng do đang say, động tác cũng không phải quá rõ ràng.
Hậu huyệt nóng bỏng và thuốc mỡ mát lạnh khiến y không thích ứng, nhưng động tác ra vào của ngón tay càng khiến y muốn nhíu mày.
- Đau...
Lần đầu bị dị vật xâm nhập ,nội bích co chặt, không muốn cho vào, nhưng Thương Huyền có chút mạnh tay, khiến y đau đến rên rỉ.
Thương Huyền khuếch trương rất tốt, rất nhanh đau đớn liền lui ra, thay vào đó là cảm giác kỳ dị, tê dại mà thư sướng.
Thấy y đã thích ứng, Thương Huyền nâng chân y vòng qua eo mình, trực tiếp cho phân thân đi vào.
- A...
Mày y nhíu chặt lại, cắn chặt đôi môi bị hôn đến sưng đỏ , nước mắt lưng tròng trừng Thương Huyền. Hậu huyệt như bị xé rách thành hai, đau đến y không hít thở nổi.
- Liên...
Thương Huyền cẩn thận hôn lên khóe mắt y, lại lưu chuyển đến vành tai hồng hồng đáng yêu, ngậm lấy.
Hơi thở ấm áp ướt át phun vào tai, đôi tai mẫn cảm liền hồng lên, khoái cảm truyền từ tai đến cơ thể, khiến toàn thân y mềm nhũn.
- Ưm...
Hương vị như rên rỉ như làm nũng, tựa như lông hồng, vuốt qua trái tim Thương Huyền.
Hắn liếm láp tai y, đôi mắt xẹt qua băng sắc,,nhưng lại rất nóng bỏng.
Dưới thân cũng động, từ nhẹ đến nặng, từ nông đến sâu, khiến Liên Tư Vũ nức nở liên tục, ban đầu có chút đau, nhưng đau đớn qua đi lại là cảm xúc khiến y muốn trầm mê.