- Mật Kết-
Lúc xuống xe, trời bỗng mưa lớn.
Những hạt mưa to như hạt đậu cuốn theo chiều gió mà đến, xe vẫn chưa dừng Phí Lập đã bị tiếng mưa đánh thức, hắn mở mắt, Tăng Lý cúi đầu nhìn hắn, tay còn để lên mấy sợi tóc trên trán Phí Lập.
Phí Lập nhìn cậu chằm chằm, hơi hé miệng, trong chốc lát không kịp phản ứng lại: "...."
Ngày mưa sẽ cho con người một luồng ma lực.
Luồng ma lực ấy, với nền là tiếng mưa tĩnh lặng, cả thể giới dường như bị ngăn cách với hai người bọn họ.
Họ nhìn nhau rất lâu.
wtp Mật Kết
Nhưng giọng nói không mặn không nhạt của Thái Khang đang ngồi đằng trước kéo hai người về hiện thực: "Ô đằng sau cốp xe ấy, có hai cái, lấy đi."
Tăng Lý hoàn hồn, vội vàng rút tay lại, ngước mắt lên, nhưng Thái Khang không hề nhìn cậu, hình như không nhìn thấy.
"Được...!được...!" Tăng Lý vội vàng quay đầu đi lấy ô, sau đó đưa cho Thái Khang.
"Mưa to thật đấy...." Phí Lập chống tay lên ghế rồi nhổm dậy, nửa người vẫn đè lên hai chân Tăng Lý, hắn nhìn chằm chằm cơn mưa ngoài cửa sổ một lúc lâu, tự nhiên như thật dựa vào người Tăng Lý, yếu ớt, "Muốn ngủ thêm lúc nữa, thỏ nhỏ, cậu để tôi dựa lúc nữa."
Tăng Lý ngẩng đầu nhìn Thái Khang: "Cái này...!cái này..."
Tài xế lách xe vào một bên, mở ô ra, đứng bên ngoài đợi Thái Khang.
Thái Khang bước xuống chui vào màn mưa, hắn chậc một tiếng âm thanh chẳng có tí tình cảm nào, "Không phải xe của nhà tao đâu, mày muốn ngủ thì chút nữa sẽ có người ném mày xuống."
Hắn nói xong thì đi.
Phí Lập như cá chép giãy lên, quay đầu nói với Tăng Lý: "Chúng ta đi thôi."
Tăng Lý: "...."
Ô do Tăng Lý cầm.
Lý do của Phí Lập là: "Buồn ngủ quá nên không có sức."
Chẳng có một tí sức thuyết phục nào!
Vừa nãy lúc xuống xe, hắn bèn cúi người dựa vào người Tăng Lý, cả người hắn gần như là dính lên người cậu, toàn thân Tăng Lý đều ngập tràn mùi của Phí Lập, cùng với nhiệt độ nóng hầm hập của hắn, trong những ngày mưa lạnh giá như thế này, loại cảm giác đó lại càng kỳ lạ.
Phí Lập kéo tay cậu, mượn cớ nói thế này cho ấm, hắn ngẩng đầu nói với Tăng Lý, "Chút nữa cậu đừng sợ, theo sát anh là được."
Lúc đầu Tăng Lý vẫn chưa phản ứng kịp nên chưa cảm thấy thế nào.
wtp Mật Kết
Vốn cậu cứ nghĩ Thái Khang sẽ biểu diễn trong buổi hòa nhạc và không khí sẽ giống như một buổi xã giao của giới thượng lưu trong phim.
Nhưng, lúc cậu ngẩng đầu nhìn thấy trước mắt mình là một quán bar thì ngẩn ra.
"Blue Enchantress"
Quán bar này cũng coi như sạch sẽ, người cũng không nhiều, bên trong đang mở một bài nhạc chậm rãi thoải mái, giây phút bước vào nơi này Tăng Lý vô thức túm lấy tay Phí Lập, theo sát đằng sau hắn.
Ánh đèn màu xanh lam phủ lên hai người, trên sân khấu có một cậu thiếu niên đang hát, tiếng hát du dương dịu dàng.
Đằng trước, Thái Khang mặc một bộ tây trang đi theo một người đàn ông ra đằng sau cánh gà.
Trước khi vào sau cánh cửa kia hắn còn quay đầu lại nhìn hai người một cái, cho bọn họ một ánh mắt yên tâm không phải sợ.
Tăng Lý dính sát vào đằng sau lưng Phí Lập, lo lắng đánh giá xung quanh, quán bar, đối với cậu mà nói là một đại từ không tốt – Tăng Lý từ trước tới nay chưa từng nghĩ đến bản thân lại có cơ hội đến những nơi như thế này.
"Hai cậu muốn uống gì?"
Lúc Tăng Lý nghe thấy âm thanh dịu dàng ấy, hơi ngẩn người, cậu quay đầu lại nhìn thấy một cậu trai trẻ, đứng ở bên trong quầy bar mỉm cười với cậu.
Bartender lau cốc cười nói: "Yên tâm, nếu là bạn của tiểu Khang tổng thì uống gì cũng miễn phí hết.
Một tay Phí Lập đặt lên quầy bar, gọi một loại rượu rồi lại gọi một cốc nước ép hoa quả, một tay khác nắm chặt lấy bàn tay đang toát mồ hôi của Tăng Lý, hắn cúi đầu hỏi cậu: "Căng thẳng lắm à? Cố gắng thích ứng, nếu không được thì tôi sẽ đưa cậu ra ngoài, được không?...Đúng rồi, chưa nói với cậu, quán bar này là do anh của Thái Khang mở, mới khai trương được một tuần thôi, Thái Khang vì tình hữu nghị nên đến đây diễn, muốn uống nước gì thì cứ gọi, không cần khách sáo với Thái Khang đâu."
Tăng Lý ngoan ngoãn gật đầu, bartender đặt hai ly rượu đã làm xong lên bàn, quan sát bọn họ một cách hứng thú.
Phí Lập nhìn ly rượu hoa quả kia hỏi: "Tôi muốn nước hoa quả nguyên chất, cậu ấy không uống rượu."
Bartender: "Ở đây bọn tôi không có nước hoa quả nguyên chất, nhưng loại rượu hoa quả này độ rượu rất thấp, không say được đâu, cứ yên tâm mà uống."
Phí Lập không nói gì, mím môi rồi lấy ly rượu của mình uống một hớp, liếc mắt sang Tăng Lý hỏi: "Uống không?"
Tăng Lý nhìn thấy Phí Lập quả quyết như vậy, trong lòng hơi rung động, mang theo lòng sùng bái gật gật đầu: "Uống...!uống chứ."
Một ly rượu vào bụng, đúng là không có cảm giác gì, toàn là mùi vị của nước hoa quả, Phí Lập không yên lòng uống rượu, ánh mắt vẫn luôn liếc sang người thấp hơn hắn nửa cái đầu, Tăng Lý ở trong quán bar cực kỳ ngoan.
Dưới ánh đèn màu lam, cậu giống như một thiên sứ rơi xuống trần gian.
wtp Mật Kết
Phí Lập chống cằm nhìn chằm chằm Tăng Lý, bỗng hắn nói với cậu: "Đợi thêm chút nữa, sáu rưỡi Thái Khang diễn một tiết mục, đến tám rưỡi có một tiết mục nữa, xong tiết mục đầu tiền thì chúng ta đi, xong tiết mục ấy sẽ có rất nhiều người đến."
Tăng Lý gật gật đầu, cứ cảm thấy có người đang nhìn cậu, cả người cậu gần như dính lên người Phí Lập, "Ừm...!ừm, được."
Giữa trừng, Phí Lập đi vệ sinh.
Tăng Lý muốn đi theo, nhưng lại cảm thấy mình giống như bọ xít, hơi mất mặt nên ngồi im tại chỗ không động đậy, bartender lau ly dựa theo yêu cầu lại đưa cho Tăng Lý thêm một ly rượu hoa quả.
Tăng Lý uống một ngụm hết luôn ly rượu, dùng vị ngọt xua đi căng thẳng trong lòng mình, hai tay để trên đầu gối, dáng vẻ khiến người ta thương yêu.
Bartender lau ly rượu hơi ngước mắt lên, làm như lơ đãng hỏi cậu: "Hai cậu là người yêu à?"
Tăng Lý nghe thấy thì ngẩng đầu lên, sững sờ: "Dạ?"
Lúc bartender nhìn thấy vẻ mặt của cậu đã có thể đoán ra, rồi hắn ta bật cười: "Ý là hai cậu có phải đang yêu đương không, xem ra là không phải.
Tôi cảm thấy cậu ta khá là thích cậu đấy."
Vốn dĩ hắn ta còn đang ngĩ rằng hai cậu trai này là một đôi.
Ánh mắt của người không thể lừa nổi người, vừa nãy ánh mắt của cậu chàng kia đã bán đứng cậu ta.
Cậu ta thích bạn của mình, tâm tư của thiếu niên là thứ khó giấu nhất, tất cả đều giấu trong đôi mắt kia.
Tăng Lý hoàn toàn không biết đến chuyện con trai và con trai có thể yêu đương, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bartender thấy buồn cười, bèn trọc cậu: "Thế sao cậu lại đồng ý đến gay bar? Ở chỗ bọn tôi toàn là đồng tính nam thôi."
Lúc này Tăng Lý mới ý thức được, ở đây, không hề có có một người con gái nào: "Đồng...!đồng tính nam!?"
Trước đó, trong cuộc đời mười mấy năm của cậu, đồng tính luyến ái, từ này đối với cậu mà nói là một thế giới xa xôi không thể chạm đến.
Cho nên Phí Lập hay nói mình là khốn nạn, là kẻ xấu, vì ham muốn của riêng mình mà cường ngạnh kéo Tăng Lý qua, lừa gạt cậu nói với cậu rằng, thỏ nhỏ là do cậu trêu trọc tôi trước, cậu phải chịu trách nhiệm với tôi – rõ ràng từ lúc bắt đầu là muốn cứu vớt cậu, cuối cùng lại là hại cậu.
Bartender cười gật đầu: "Đúng, sao thế, chưa từng nghe thấy à? Đừng làm ra vẻ mặt này nữa, gì mà yêu không phải yêu, tôi thích đàn ông hay thích phụ nữ thì có khác gì nhau đâu."
Hắn ta lại rót thêm rượu vào ly cho cậu nói: "Đây, rượu hoa quả của cậu."
Phí Lập đi vệ sinh xong, rửa tay rồi đi ra ngoài thì gặp Thái Khang.
wtp Mật Kết
Thái Khang liếc hắn một cái, Phí Lập hỏi: "Tìm cảm giác tay à?"
Thái Khang ngẩng đầu, bước vào phòng đứng ngang hàng với hắn rồi rửa tay, hỏi: "Cậu ta thế nào?"
"Mày nói Tăng Lý á?" Phí Lập gật đầu, "Tao thấy vẫn còn hơi căng thẳng, tao đi một lúc không biết cậu ấy thế nào rồi.
Dù sao cũng phải thích ứng."
Tiếng nước chảy ào ào vang lên không ngừng, Thái Khang bỗng cong môi cười hỏi hắn: "Rốt cuộc mày thật sự muốn giúp cậu ta, hay là muốn hại cậu ta?"
Thái Khang ngẩng đầu, đôi mắt lạnh nhạt nhìn thẳng vào Phí Lập: "Hay là, chỉ muốn thỏa mãn ham muốn của chính mình?"
Mấy ngày trước.
Một tay Phí Lập nhét trong túi quần, một tay khác nghịch khối rubik, dựa vào chiếc đàn dương cầm nói: "Đừng đánh đừng đánh nữa, nghe thấy tao nói gì không?"
Những ngón tay như những tinh linh đang nhảy múa trên phím đàn đen trắng, tạo ra những âm thanh.
Thái Khang nghe thấy thế thì ngừng lại, tiếng đàn cũng biến mất.
"Mày có thấy phiền không hả." Thái Khang chậm rãi nói, "Mày đến có thể, nhưng có phải mày muốn đưa cậu bạn cùng bàn của mày đến cùng không?"
Phí Lập gật gật đầu: "Ừ, sao mày biết?"
Thái Khang không trả lời chỉ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Phí Lập: "Tao thì không sao, nhưng tao phải nói trước với mày, chỗ tao diễn là quán bar đấy."
Những nơi thế này Phí Lập đã đến quen rồi: "Có sao đâu, không linh tinh là được, vừa hay đưa cậu ấy đi xem thế giới."
Thái Khang vẫn nhìn thẳng vào Phí Lập như cũ, đôi con ngươi đen kịt mà thâm thúy, hắn nói: "Là gay bar.
Là quán bar của người đồng tính."
Phí Lập nghe thấy thế thì ngẩn người.
wtp Mật Kết
Thái Khang không nói gì nữa, hắn nhắc nhở xong thì kết thúc cuộc trò chuyện, tiếp tục chuyên tâm vào bản nhạc mình phải biểu diễn.
Nhưng hắn không nghĩ đến là ngay sau đó Phí Lập lại đút tay vào túi, yết hầu lăn lăn, nghiêm túc nói: "...Được, thế cũng đi."
Không ai biết hắn nghĩ thế nào.
Phí Lập cũng không biết chính mình nghĩ thế nào.
Dung Thành đương nhiên cũng có gay bar, nhưng từ trước đến giờ Phí Lập không đi, đơn giản chỉ là không hứng thú.
Hắn nghĩ nếu tự đi một mình thì hắn cũng mất đi nửa hứng thú.
Nhưng vì sao, nếu một người biến thành hai người, từ một L, biến thành hai L hắn lại bắt đầu mong chờ chứ.
Điều hắn mong đợi, thực ra, trong lòng hắn đã hiểu rõ từ lâu.
Thái Khang rửa tay xong thì lách qua Phí Lập bước ra ngoài.
Phí Lập thở ra một hơi, mở hai mắt nói với Thái Khang: "Trong lòng tao tự biết, đừng lo lắng."
Nói xong hắn cũng đi theo ra ngoài.
Thái Khang liếc Phí Lập một cái không nói gì, đi thẳng ra ngoài.
Thật ra Phí Lập cũng hiểu rõ, vì sao hắn lại muốn đưa Tăng Lý đến đây, cũng chỉ là lòng dạ Tư Mã Chiêu mà thôi.
Hắn thích Tăng Lý.
Muốn cùng cậu trở thành một chữ "L", muốn cùng cậu xem mưa sao băng, muốn ôm cậu, muốn chọc ghẹo cậu, muốn ngủ cùng cậu, muốn hôn cậu...
Những vọng tưởng điên cuồng khiến người ta hưng phấn ấy cứ như vậy, ở một buổi tối gào thét lao ra khỏi lồng giam.
Em trai cái gì, chẳng qua là lấy cớ cho chính mình mà thôi.
Phí Lập cười cọ cọ mũi.
wtp Mật Kết
Hắn ấy à, thật ra trong lòng đã loáng thoáng cảm nhận được từ lâu rồi.
- -Hắn thích Tăng Lý, không phải là tình bạn, cũng không phải tình thân, mà là muốn dành mọi thứ cho cậu, phấn đầu quên mình, tên nó là tình yêu, là thích kiểu ấy.
"—Thiếu niên không hiểu yêu hận, lần đầu tiên rung động lại khắc ghi cả đời."
Ý nghĩa của câu này là, thời niên thiếu không biết thế nào là tình yêu, thế nào là hận, nhưng sự rung động lúc ấy lại khiến tôi không thể quên nhất trong cuộc đời này.
25/12/2022
Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ!.