Tăng Lý cũng không biết cuối cùng thì mình đã đá vào đâu, cậu nhắm mắt lại là đá, chân cậu cảm nhận được mềm mềm. Sức của cậu không lớn nhưng đủ để đối phương trở tay không kịp, người kia bị cậu đá một cái làm bước chân không được vững, hắn ta lùi lại đằng sau mấy bước, rồi "ấy" một tiếng. Cậu dùng sức không lớn nên cũng chẳng ảnh hưởng gì đến đối phương.
Nhưng Tưởng Tu Vũ lại đá cực kỳ tàn nhẫn.
Cú đá của cậu ta là đá vào bụng đối phương, người kia ngay lập tức ôm bụng ngã xuống đất không kêu được thành tiếng.
Dùng sức rất lớn.
wtp Mật Kết
Tăng Lý cảm thấy bọn họ cũng rất... cũng rất là sơ suất, bắt cóc mà chẳng thèm trói chân trói tay, chẳng lẽ nhìn hai người bọn họ là trẻ vị thành niên nên nghĩ dễ bắt nạt à?
Tưởng Tu Vũ giải thích một cách đơn giản, "Tôi đã từng luyện tập."
Đối phương tổng cộng có ba người, nếu thật sự chạy, Tăng Lý vội vàng lướt một vòng, đây là một nơi xa lạ, hoang vu, đối phương lái xe chắc chắn vẫn sẽ đuổi kịp bọn họ, với lại bọn họ còn chưa ăn cơm, thể lực chắc chắn không đủ.
Tưởng Tu Vũ đá ngã một người, hai người còn lại thì một người trong số đó lập tức phản ứng lại chửi một câu, muốn leo lên để bắt Tăng Lý, còn một người nghe thấy động tĩnh thì vội vàng ra khỏi ghế lái.
Tăng Lý sao có thể đợi bọn họ đến bắt, cũng may người cậu nhỏ, cơ thể linh hoạt, phản ứng lại nhanh, cậu nhanh chóng lách qua người kia chạy trốn.
"Chạy!" Tăng Lý nói.
wtp Mật Kết
Tưởng Tu Vũ ban đầu hơi lo lắng cho Tăng Lý, nhưng lúc này cũng không quan tâm được nhiều như vậy nữa, không nói nhiều cậu ta co cẳng lên chạy, trước khi chạy vẫn còn hung hăng đạp một phát vào nửa người dưới của tên mà cậu ta đá ngã.
"Mẹ nó! Chạy còn nhanh hơn cả thỏ!" Trong đó có một người chửi một tiếng rồi đuổi theo Tăng Lý, Tăng Lý không vội chạy đi mà còn vòng vo với hắn ta một lúc. Đồng thời ánh mắt cậu liếc sang phía Tưởng Tu Vũ, người lái xe đã chạy sang, hai người bọn họ không nhất định sẽ chạy thoát, một người thoát thì có khả năng, muốn chạy thoát cả thì nghĩ cũng đừng nghĩ.
Bắt buộc phải có một người kéo chân bọn họ.
Kế hoạch của Tăng Lý rất đơn giản, trộm một cái điện thoại, báo cảnh sát. Vùng xung quanh đây cậu không quen, nhưng vẫn luôn cảm thấy rất quen mắt, rừng núi hoang vắng, cây cối um tùm, ít nhất cũng không phải trung tâm thành phố.
Cũng có thể nói là muốn ra khỏi thành phố hoặc ngoại ô.
wtp Mật Kết
Tăng Lý suy nghĩ rất nhanh, thứ cậu giỏi nhất chính là cái này, đầu óc nhanh nhạy, cho dù căng thẳng đến mức nào cũng có thể suy nghĩ ra đối sách.
Nếu Tưởng Tu Vũ có thể chạy thoát thì là tốt nhất, báo cảnh sát cũng dễ hơn, cũng an toàn hơn. Nếu chạy không thoát, hai người đều bị bắt lại... vậy cũng không sao, chỉ cần tranh thủ lấy được điện thoại là được.
Người vốn đang nằm dưới đất chậm rãi đứng lên, cùng với một người khác bao vây Tăng Lý lại. Trong lòng Tăng Lý trở nên hung ác, không thể tiếp tục kéo dài thời gian được nữa, cậu theo bản năng nâng chân lên đạp một phát tàn nhẫn vào người tên đàn ông gầy gò mặc áo màu đen kia.
"Mẹ- Đm mày! Lại định đạp vào chỗ nào của ông đây?" Tên đàn ông mặc áo đen mở miệng là chửi tục, thoáng cái đã bắt được chân của Tăng Lý, chế trụ cả người cậu. Lúc này kiêng kỵ nhất là đá người, nếu không cẩn thận để người ta bắt được chân thì toi đời.
Người kia nhổ một bãi nước bọt lên mặt đất, sức Tăng Lý yếu, cú đá vừa nãy vào eo người kia, trái lại không khiến hắn ta bị đau.
wtp Mật Kết
"Tao đột nhiên phát hiện, con mèo hoang nhỏ nhà mày cũng đẹp phết đấy." Người đàn ông mặc áo đen nhìn Tăng Lý một lúc, lộ ra nụ cười không có ý tốt, hắn đưa tay mò vào quần đồng phục của Tăng Lý, cười giống như mấy tên biến thái, làm người khác ghê tởm.
"Cái chân này của mày cũng rất mềm, không có sức gì cả, vừa nãy nếu thật sự đá sang, cọ mấy cái chắc mấy anh em của ông đây cũng không nhịn được."
Hắn cười hai tiếng, người lúc trước bị đá vào điểm chí mạng kia thấy Tăng Lý bị bắt, tuy vẫn còn đang vật lộn nhưng cũng không quá để ý nói: "Ông đây vẫn đang còn đau đây này, cái gì mà nhịn với không nhịn được... nếu có cơ hội, tao thế nào cũng phải làm thịt tên súc sinh này."
Thực ra Tăng Lý hơi sợ bọn họ, tay người kia vừa di chuyển thì trọng tâm của Tăng Lý không được ổn định thiếu chút nữa ngã ra đất. Hiển nhiên đối phương cũng nghĩ như vậy, hắn lười kéo dài thời gian với Tăng Lý, hắn ta đá một phát vào chân Tăng Lý, Tăng Lý cắm đầu xuống, cánh tay đập xuống đất, cậu dùng tay đỡ lấy đầu, thiếu chút nữa thì đầu cậu cũng bị đập xuống đất.
Trời đất quay cuồng, mơ mơ hồ hồ.
Đau thật.
"Thả tôi ra!" Cách đó không xa, Tưởng Tu Vũ cũng bị bắt quay lại, người kia ngại cậu ta phiền phức nên rút con dao ra dí vào người cậu ta, Tưởng Tu Vũ không dám cựa nữa.
"Được rồi, người không bị thương chứ?" Tên áo đen nói, "Bây giờ đưa bọn nó đi thôi, tối đến cấp trên lại đến giục."
"Ông đây bị thương! Mẹ nó, phải bắt tên cáo già kia thêm tiền, quỷ biết được hai tên nhóc này mới học sinh cấp ba thôi, nhìn thì có vẻ yên tĩnh không gây hại đấy, thế mà lại có thể làm ra thế này?" Tên đàn ông vừa nãy bị đá vào trứng nói.
Gã vừa nói vừa châm một điểu thuốc, lấy điện thoại ra, có vẻ như là muốn gửi tin tức cho ai đó.
Nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, Tăng Lý đoán "cấp trên" "tên cáo già" trong miệng bọn chúng kia có vẻ là hai người đó có quan hệ... đại ca và đàn em?
Với lại còn nói đến tiền... chẳng lẽ là, quan hệ làm thuê?
Hai đứa trẻ tay trói gà không chặt, vừa nãy là nhất thời sơ xảy, lúc này bị bắt quay lại, ba người cũng không để tâm lắm, vừa nhìn là biết không có kinh nghiệm. Ánh mắt Tăng Lý rơi vào chiếc điện thoại trên tay người kia, sau đó liếc Tưởng Tu Vũ một cái, một giây sau, cậu mở miệng ra bất ngờ không kịp đề phòng hung hăng cắn vào tay tên mặc áo đen kia.
wtp Mật Kết
Tên mặc áo đen kia vừa nãy có vẻ như muốn chế trụ cậu nhưng dường như lại vì muốn lợi dụng sờ mó cậu, gã kéo hai tay của cậu lên cao rồi tự mình giữ. Răng Tăng Lý rất sắc, tên kia không ngờ rằng cậu lại cắn đau như vậy, gã theo bản năng thả lỏng tay ra, "Tao—đm! Mày là chó à!"
Hai người còn lại cũng bị giật mình, cái tên xui xẻo bị đá vào trứng kia vẫn chưa kịp phản ứng lại thì đã nhìn thấy Tăng Lý lao đến chỗ mình.
Nhanh chóng đá một phát.
Lại là đá vào trứng.
"Đm trứng của tao!!!" Người kia bị dọa cho rơi điện thoại, chỉ lo trứng của mình bị đá hỏng, cũng không đến bắt Tăng Lý, gã vội tránh sang chỗ khác, ngã lăn ra đất.
Điện thoại rơi xuống đất, Tăng Lý cũng không dám đến nhặt một cách lộ liễu, cũng may người bắt được Tưởng Tu Vũ thấy cậu muốn chạy liền ném Tưởng Tu Vũ ra, ném đến bên cạnh cái tên xui xẻo kia, nói: "Lão Nhị nhìn nó, tao đi bắt người!"
Tưởng Tu Vũ lập tức ngã nhào xuống đất, cùng với tên kẻ thù lúc trước bị cậu ta đá vào trứng kia bốn mắt nhìn nhau.
Tên bị đá vào trứng: "...."
Tưởng Tu Vũ: "...."
Tên bị đá vào trứng ngoài cười nhưng trong không cười: "Được đấy, lần này mày lại rơi vào tay tao."
wtp Mật Kết
Người kia trực tiếp bắt lấy cánh tay Tưởng Tu Vũ, gã dùng sức rất lớn khiến Tưởng Tu Vu quýnh lên, lại còn đau nữa, cậu ta không nói hai lời lại nâng chân lên muốn đạp vào trứng của gã.
"Đm mày lại thế nữa!!" Tên bị đá vào trứng bị cậu ta đá, vội vàng thả ra, tránh ra đằng sau.
Tốc độ của Tăng Lý nhanh hơn Tưởng Tu Vũ, ba cậu lúc còn sống vẫn luôn nói, nếu tính cách của Tăng Lý mà cởi mở hơn, cậu chỉ cần chăm chỉ luyện tập nữa, nói không chừng có thể tham gia thế vận hội Olimpic đấy.
Người kia sắp bắt được Tăng Lý, Tăng Lý lại lùi hai bước giả vờ ngã ra đất, bày ra vẻ mặt hoảng sợ, trái tim cậu đập nhanh. Nhưng động tác trên tay lại không dừng lại, lén lút sờ sờ chiếc điện thoại đằng sau lưng mình rồi giấu nó đi.
Người kia nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của cậu cực kỳ hài lòng, nhưng lại sợ cậu chạy tiếp nên gã lấy dao ra, uy hiếp: "Nhìn thấy không? Không muốn chết thì phải ngoan ngoãn, mấy ngày nữa bọn mày sẽ được về nhà."
Ba người đều đeo khẩu trang và đội mũ, bọn họ cũng không biết đối phương trông thế nào.
"Đm đúng là mèo hoang, nhìn đấy, tí nữa thì chạy mất." Tên đàn ông mặc áo đen nói.
wtp Mật Kết
Tăng Lý cảnh giác nhìn hai người kia, trái tim vọt lên đến cổ họng, cậu cảm thấy đây nhất định là một chuyện kích thích nhất trong cuộc đời này mà cậu từng làm.
"....Đừng đụng vào tôi." Tăng Lý lén lút nhét điện thoại vào túi quần sau, chậm rãi đứng dậy, ngước mắt lên, vẻ mặt hoảng sợ, giống như là đang sợ thật, nhưng đã chấp nhận. Thêm gương mặt này của cậu nữa, rất dễ khiến người ra thương hại. "Tôi tự... lên."
Hai người kia chậc một tiếng, tên đàn ông mặc áo đen nói: "Như thế này từ sớm có phải tốt hơn không, cũng chẳng cần vật lộn như vừa nãy. Mày trông đẹp thế, chậc chậc, nếu mà bị hủy dung thì đáng tiếc lắm đấy."
"Đứa còn lại không thể đụng đến, còn đứa này lão cáo già kia không nói," Một tên khác nói, "Trông dễ thương như vậy, lại còn hoang dã, bé mèo hoang, tao thích. Nghĩ thôi đã cứng rồi."
Hai người nói những chuyện riêng tư bí mật giữa những thằng đàn ông, sau đó cùng nhìn về phía Tăng Lý, không sợ cậu chạy mất. Vừa nãy ăn phải một hố cho nên bây giờ cũng có chút phòng bị.
Tăng Lý và Tưởng Tu Vũ nhìn nhau một cái, Tưởng Tu Vũ sáng tỏ, tên bị đá vào trứng kia vẫn hơi sợ cậu ta cho nên đạp vào hai chân Tưởng Tu Vũ, bắt lấy tay cậu ta, sợ cậu ta quay người lại đá gã một cái nữa.