Học sinh cấp ba ra ngoài tụ họp, nhất là ngày sinh nhất của anh em tốt, uống rượu là điều khó tránh khỏi. Trong lòng Phí Lập vẫn nhớ đến việc quay lại đón Tăng Lý, nên không uống quá nhiều, Tăng Lý sợ hắn ngã nên ngoan ngoãn ôm lấy eo Phí Lập, xe đạp chạy qua con phố dài, gió thổi tung bay góc áo của cậu con trai ấy, cả một đường tâm viên ý mã.
Phí Lập không hay uống rượu, thật ra tửu lượng cũng không tốt lắm, uống mấy hớp đã hơi lâng lâng, lúc lên nhà Tăng Lý bị Phí Lập ôm suốt dọc đường, thấy Phí Lập lấy chìa khóa mở cửa cậu hơi thấp thỏm kéo kéo áo khoác Phí Lập, hỏi: "Dì... dì..."
Phí Lập ngắt lời cậu: "Tối nay không có thời gian về nhà."
Tăng Lý nhất thời thở ra một hơi trong lòng, giọng điệu của Phí Lập nhàn nhạt, nói như một điều đương nhiên, Tăng Lý cũng để ý một chút đến tình hình gia đình hắn, nhưng vẫn không hỏi nhiều.
wtp Mật Kết
Phí Lập mở đèn, trong phòng thoáng chốc sáng lên, trong nhà quét dọn sạch sẽ, ngăn nắp, cũng không biết là bình thường đều thế này hay là gần đây mẹ hắn về thu dọn.
Phí Lập thuận tay cởi áo khoác đồng phục ra, ngay cả áo bóng rổ cũng cởi luôn, lộ ra cơ thể cường tráng rắn chắc, gần như đang ở giữa thiếu niên và đàn ông.
Tăng Lý ngại ngùng quay đầu đi, không nói gì, trái tim lại đập nhanh hơn, hơi mất tự nhiên. Phí Lập lấy cái áo ba lỗ trên sofa rồi mặc vào, lúc cởi quần thì nhìn Tăng Lý một cái, mang theo chút men say nói, "...Ngồi đi. Cứ ngồi thoải mái, coi như nhà mình."
Hắn vừa nói vừa thay quần, hai chân của Phí Lập rất trắng, thon dài, nhưng so với Tăng Lý thì vẫn kém hơn. Tăng Lý bối rối gật đầu, mất tự nhiên đứng ở đó, ánh mắt lại không tránh được chạm vào.... của Phí Lập... ờm. Đúng là khiến người ta hâm mộ.
Trong nhà vệ sinh bọn con trai thỉnh thoảng sẽ hơi thoải mái, khoe cái này, nhưng ở mức độ này thì... là lần đầu tiên Tăng Lý nhìn thấy.
Cậu ừm một tiếng, cúi đầu ngồi xuống ghế sofa.
wtp Mật Kết
Phí Lập để như vậy đi vào phòng lấy quần, lúc quay ra đã mặc quần bò vào rồi, "Cậu ở đây đợi tôi, hay là chúng ta đi cùng nhau?"
Tăng Lý ngẩng đầu, ngẩn ngơ, chưa kịp phản ứng lại, "Gì... gì cơ?"
"Mua đồ ăn khuya ấy." Phí Lập ngáp một cái, trên tay cầm một cái áo khoác dày, một cái áo thuần màu đen, hắn thuận tay khoác lên người Tăng Lý, cúi đầu nhìn cậu cười, "Không phải đã nói là ăn khuya à? Không mua thì lấy đâu ra mà ăn."
Độ ấm trên chiếc áo khoác dường như nối liền với ngón tay Phí Lập, một luồng hơi ấm từ bờ vai bắt đầu lan ra khắp cơ thể Tăng Lý. Cậu chuyển tầm nhìn, ánh mắt quét một lượt trên người Phí Lập, không thể tránh được việc nghĩ đến những thứ vừa nhìn thấy lúc nãy, dáng người của Phí Lập rất đẹp, tất cả đều là cơ bắp, rất có cảm giác bùng nổ.
Bỗng nhiên cậu cảm thấy Phí Lập thật sự rất hoàn mĩ, chỗ nào cũng là đàn ông, bao gồm cả..., Tăng Lý nghĩ đến một màn mới được nhìn thấy vừa này, đúng là nhìn thấy mà giật mình. Cậu vội vàng gạt mấy cái hồi tưởng ấy đi, chậm rãi gật đầu, ngại ngùng nhìn Phí Lập.
"Cùng nhau... đi." Giọng của Tăng Lý rất mềm, "Tôi muốn... đi cùng cậu."
Thật ra Tăng Lý muốn bày tỏ rằng mình không muốn ở lại nhà Phí Lập một mình, nhưng những lời này rơi vào tai Phí Lập lại khiến lỗ tai hắn nóng lên, chỗ ngón tay chạm vào Tăng Lý cũng nóng lên, đám lửa này lan ra toàn thân bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, thiêu đốt trái tim hắn run rẩy.
wtp Mật Kết
"Ờm, ờm, được." Trong nháy mắt Phí Lập tỉnh táo lại, mất tự nhiên rút tay lại, rồi nhét tay vào túi quần, gật gật đầu, "Vậy đi cùng nhau.". Thử thách tìm t𝗿a𝗇g gốc, géc gô ﹎ T 𝗿𝐔mT𝗿𝐮𝓎ệ𝗇.𝙫𝗇 ﹎
Giọng nói mềm mềm của Tăng Lý giống như một con mèo nhỏ đang cào hắn, mà cái con mèo nhỏ ấy lại còn ngẩng đầu dùng đôi mắt to màu nâu long lanh nhìn Phí Lập. Phí Lập lén lút đỏ tai, kéo chặt cái áo khoác trên người mình, lấy chìa khóa, nhanh chóng đi.
"Mặc áo khoác tử tế vào, đừng để lạnh," Hắn nói.
Tăng Lý nhìn bóng lưng hắn, không chú ý đến sự bất thường của Phí Lập, ngược lại bản thân cậu cũng hơi ngượng ngùng.
Không biết vì sao cậu cảm thấy cái áo khoác trên người mình nóng hầm hập. Tăng Lý mặc áo khoác vào rồi nhanh chóng đuổi theo Phí Lập.
Tiệm gần tiểu khu Dung Thụ là một tiệm nướng, ở đằng sau tiểu khu. Lúc đầu Phí Lập không thấy lạnh, cơ thể hắn khỏe mạnh, quay lại lấy áo khoác chỉ là do sợ Tăng Lý lạnh thôi. Kết quả hắn vừa bước ra khỏi cửa là hắt xì, đừng nói, chỉ cần so sánh là cảm thấy bên ngoài lạnh gần chết.
Đồ ăn đêm là do Phí Lập mua bừa một đống đồ nướng, hắn không biết Tăng Lý thích ăn gì, Tăng Lý lại nói bản thân ăn gì cũng được, hắn bèn mua mỗi thứ một ít, nhìn xem lần này cậu ăn gì nhiều hơn, ăn gì ít hơn.
wtp Mật Kết
Kết quả việc đầu tiên khi Tăng Lý về nhà hắn lại là chỉ bàn ăn nhà hắn rồi cẩn thận hỏi: "Phí Lập, tôi có thể... làm bài tập ở đây không?"
Khóe môi Phí Lập giật giật, có trời biết giây phút ấy hắn đã có biết bao nhiêu khâm phục với nghị lực của Tăng Lý.
"Được được được... tùy cậu." Phí Lập hết sức bất đắc dĩ, nghĩ thầm chắc đây chính là khoảng cách giữa người học giỏi và người học kém, hắn ném một đống hộp đồ nướng lên bàn, rồi ngồi xuống bên cạnh Tăng Lý, nhìn cậu một cái, "Bài tập toán à?"
Tăng Lý "ừm" một tiếng.
Dưới ánh đèn, Phí Lập cảm thấy mặt cậu trắng nõn, mềm mại, hắn rất muốn hôn một cái. Nhưng khi ý nghĩ này vừa xuất hiện Phí Lập lại bị chính bản thân mình dọa sợ, hắn vội vàng rời ánh mắt, đi lấy đồ nướng.
Tăng Lý cũng không chú ý, cậu làm bài tập xong rồi nhưng vẫn chưa chuẩn bị bài trước, cậu khá là ngốc, cũng may là cần cù bù thông minh.
wtp Mật Kết
Vốn dĩ Phí Lập rất chờ mong Tăng Lý đến nhà mình, cùng nhau ăn bữa khuya, sau đó làm một ít gì đó, kết quả Tăng Lý một mình vùi đầu làm bài tập, đồ nướng chỉ ăn mấy miếng, càng bực hơn là cậu ấy lơ là hắn.
Lúc Tăng Lý nghiêm túc sẽ quẳng hết tất cả tạp niệm, chuyên tâm làm việc của mình. Phí Lập thấy dáng vẻ này của cậu càng đẹp, nhưng lại hơi không vui khi bản thân bị người ta lơ đi, hắn bèn dùng khuỷu tay chọc chọc Tăng Lý, cũng không che giấu bản thân không vui: "Không phải nỏi là ăn khuya sao, còn làm bài tập gì nữa."
Cây bút trên tay trượt một cái, chữ cũng bị viết nghuệch ngoạc đi.
Tăng Lý quay đầu nhìn Phí Lập, có phải cậu ấy muốn chơi không nhỉ... chỉ là cậu còn phải ngủ sớm, nếu bây giờ chơi thì hôm nay cậu sẽ không làm xong nhiệm vụ.
Không nghĩ đến Phí Lập lại cầm đồ nướng đưa tới miệng Tăng Lý, dưới ánh đèn sáng Phí Lập nhìn chằm chằm gương mặt đỏ bừng của Tăng Lý, cực kỳ đáng yêu.
Phí Lập cười, nhìn cậu nói: "Anh Phí của cậu đút cho cậu ăn."
Tăng Lý hơi ngại, tay nắm chặt bút, bên cạnh miệng là thịt nướng, nếu không ăn... chút nữa Phí Lập giận thì phải làm sao. Nhưng nếu ăn, lại cảm thấy... có chỗ nào đó là lạ.
wtp Mật Kết
Không lâu sau, Tăng Lý bèn ngoan ngoãn há miệng, hàm răng trắng tinh cắn miếng thịt nướng, chậm rì rì nhai thịt. Trong lúc ấy còn ngước đôi mắt màu nâu long lanh kia nhìn Phí Lập, nhìn đến mức trái tim Phí Lập đập nhanh đến mức phát nóng, giống như trong tim hắn có một Tăng Lý nhỏ, ở bên trong cơ thể hắn làm loạn.
Một hành động rõ ràng trong sáng như vậy, nhưng dưới cái nhìn của Phí Lập lại mang đến một chút mùi vị của sắc tình.
Hắn nhắm mắt, Tăng Lý cắn miếng thịt hắn đưa, cứ như đang cầm trên tay một củ khoai lang nóng bỏng, hắn vội ném đồ đi. Quay đầu tự mình ăn, ánh mắt tránh né.
Chắc là do lâu lắm rồi không giải quyết.
Hắn là một chàng trai ngày ngày vận động, trong lòng phải kìm nén rất nhiều, Phí Lập thấy bản thân mình nhất định là đã lâu không giải quyết, nếu không sao lúc hắn nhìn Tăng Lý trái tim lại cứ đập loạn như thế.
Đúng là gặp quỷ mà.
Hai đứa con trai ăn cùng nhau ăn rất nhanh, vốn dĩ Tăng Lý vừa làm bài tập vừa ăn hẳn là ăn rất ít, nhưng lại ngược lại, Tăng Lý no rồi Phí Lập lại chẳng có cảm giác gì.
Hắn toàn đút cho Tăng Lý ăn.
Phí Lập làm bài tập, hắn ngồi bên cạnh đút cho cậu, nhìn cậu chằm chằm, nhìn một cái là nhìn rất lâu. Trắng nõn mịn mà, giống như một chú thỏ, cực kỳ dễ thương, Phí Lập càng nhìn càng thấy thích cậu. Hắn nghĩ nếu Tăng Lý là em trai hắn thì tốt biết mấy, em trai ruột của hắn chẳng ngoan gì cả, người làm anh như hắn chẳng có tí cảm giác nào của anh trai.
Cũng may có Tăng Lý, thỏa mãn tâm lý của hắn.
wtp Mật Kết
"Cậu có muốn xem tivi không?" Phí Lập ngồi phịch xuống sofa, quay đầu hỏi Tăng Lý. "Hay là hoạt hình? Nhà tôi có đĩa CD đấy."
Tăng Lý đúng lúc đứng dậy, đang thu dọn bài tập trên bàn cơm, cùng với mấy đồ bọn họ ăn, cậu cúi người buộc túi rác lại, dáng vẻ như một người vợ hiền huệ. Phí Lập cũng không chú ý đến, phân công rõ ràng, rất tốt.
"Ừm... được." Tăng Lý vẫn luôn rất ngoan, không hề có ý kiến. Cậu mang túi rác ra để bên cạnh cửa, đợi chút nữa tiện mang ra ngoài, rồi cậu lại vào phòng bếp rửa tay sau đó mới quay lại phòng khách.
Phí Lập dịch chân ra dựa vào ghế sofa. Phía trên đầu hắn là giá áo, treo quần áo của con trai, bên cạnh còn để bóng rổ, vài loại sách.
Bình thường hắn luôn ở một mình.
Phí Lập thấy Tăng Lý đi đến bèn ngồi dậy, ngồi xong thì vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình, đầu cùng không ngẩng lên chỉ tivi nói: "Tôi đoán người kia là hung thủ, cậu tin không?"
Tivi đang mở "Thám tử lừng danh Conan"
"Không tin... người này," câu trả lời của Tăng Lý khiến Phí Lập hơi bất ngờ, ban đầu cậu vốn muốn tìm một cái ghế khác để ngồi, không nghĩ đến sau khi Phí Lập phát hiện thì đưa tay kéo cậu lại.
Thoáng cái cậu ngã vào lòng Phí Lập, đầu đập vào ngực Phí Lập, bỗng chốc làm Tăng Lý nóng lên, ngọn lửa được nhóm lên. Phí Lập rõ ràng cũng không nghĩ đến cậu lại dễ kéo như vậy, hắn thấy cả người mình như bị điện giật, hơi hơi ngứa, hai người rất dễ cảm nhận được độ ấm trên cơ thể của nhau, Tăng Lý chậm rì rì, cẩn thận ngồi dậy.
wtp Mật Kết
Phí Lập không nói gì chỉ tránh sang bên cạnh, nhường chỗ cho cậu. Tai hắn đỏ lên, không biết vì sao cả người lại bắt đầu không thoải mái.
"...Vì, vì sao?" Phí Lập trầm mặc một lúc, bỗng nhiên hỏi.
Không có chuyện thì tìm chuyện.
Tăng Lý nhỏ giọng trả lời: "Tôi... tôi từng xem rồi..."
"...À."
Rất quỷ dị.
Hai người ăn ý không nói gì, đốm lửa kia đồng thời đốt cả hai người, khối băng Tăng Lý nhanh chóng bị tan chảy, lộ ra lửa nóng bên trong. Phí Lập vốn là một đốm lửa, vừa mới đốt lên một cái là cháy càng to hơn.
Tivi đang chiếu gì, ai cũng không chú ý đến.
wtp Mật Kết
Tăng Lý chỉ cảm thấy trái tim mình đang loạn cả lên, hơi ngứa, trái tim đập cực kỳ nhanh. Bên ngoài cơn mưa nhỏ rơi tí tách, rồi những hạt mưa lớn như hạt đậu rơi trên những phiến lá, rồi chảy xuống, cũng rơi xuống trái tim Tăng Lý. Không biết đã xảy ra chuyện gì, cậu cảm thấy bản thân mình hơi khác thường, có chút gì đó lộn xộn, không giống như bình thường, là một loại thoải mái, không thích hợp lắm.
Tình yêu chớm nở.
Ngày mưa, chỉ có hai người, căn phòng im lặng đến mức quỷ dị, bình thường là môi trường thích hợp cho ham muốn. Nhưng lúc này, trong lòng của Tăng Lý và Phí Lập chẳng có tí ham muốn nào.
Có chăng chỉ là, âm thanh tí tách tí tách không ngừng của cơn mưa phá rối nội tâm của bọn họ, đập vào trái tim họ, khiến nội tâm họ rối loạn.
Mưa càng ngày càng to.
Tí tách, tí tách.
Rơi vào chỗ hổng trong trái tim thiếu niên, chảy vào tình yêu.