Lại Kết Hôn Làm Vợ Chồng

Chương 7-1



Editor: Linh.

Một nùa đông sau giữa trưa, Chu Văn Kỳ và Lôi Dực chấp nhận lời mời đi đến cửa hàng mới làm khách, mặc dù cửa hàng mới còn đang trang hoàng, nhưng cách vách phòng cafe cũng không có, vì vậy Giản Ngải Ny mời bọn họ đến cách vách uống cafe nói chuyện thị phi, ách không, là nói chuyện công việc mới đúng.

La Kiến Lương thân là phía đối tác cũng xuất hiện, phong độ nhẹ nhàng thay hai vị nữ sĩ kéo cái ghế, cầm thực đơn.

“Kỳ Kỳ, ông anh này chính là chồng cậu?” Giản Ngải Ny vừa nhìn thấy Lôi Dực liền mở to mắt, không nghĩ đến nhân vật như thế chính là chồng của Chu Văn Kỳ, nam uy vũ, nữ xinh đẹp, thoạt nhìn hoàn toàn không cân xứng, chỉ có thể nói là bổ sung cho nhau đi!

“Ừ, đây là Lôi Dực, lớn hơn mình năm tuổi, là lão bản của một công ty bảo vệ. Đây là Giản Ngải Ny, tiểu Ny, là bạn thời đại học của em, còn có La Kiến Lương tiên sinh, bọn họ là đối tác.” Chu Văn Kỳ tận lực giữ bình tĩnh thay mọi người giới thiệu.

Cô cho là mình đã chuẩn bị tâm lí thật tốt, ai ngờ thời điểm tận mắt nhìn thấy La Kiến Lương, vẫn còn có loại xúc động ghê tởm muốn ói, đáng tiếc không phải là bởi vì có quan hệ với mang thai. Nếu không phải là vì suy nghĩ cho đại cục, cô rất có thể sẽ xông lên đánh hắn một trận, mặc dù cô chưa từng đánh qua bất kỳ ai, nhưng đối với tên bại hoại này cô tin rằng mình chắc chắn sẽ làm đến.

Lôi Dực ở dưới mặt bàn cầm tay của vợ, yên lặng cho cô ủng hộ, anh điều tra đã có kết quả sơ bộ, La Kiến Lương từng liên quan đến hai vụ án lừa gạt, lại bởi vì chưa có đủ chứng cứ mà được thả, bây giờ còn chưa có thể chắc chắn hắn là tên lừa gạt, nhất định phải có chứng cứ mới có thể định tội hắn.

Giản Ngải Ny không chớp mắt nhìn chằm chằm Lôi Dực, chậc chậc hai tiếng mới thở dài nói: “Thoạt nhìn thật sự rất có khí thế! Lôi tiên sinh, sau này chờ tôi phát tài cũng phải mời anh làm vệ sĩ.”

Lôi Dực chỉ gật đầu coi như hưởng ứng,  bây giờ anh rất ít khi trực tiếp tham gia nhận nhiệm vụ, phần lớn là lên kế hoạch cùng lãnh đạo công việc, muốn mời anh làm vệ sĩ bên người cần phải tốn không ít tiền, còn phải có một thân phận địa vị nhất định.

Chu Văn Kỳ cho là chồng mình mặt lạnh sẽ có vẻ ‘khiến người oán’, ai ngờ Giản Ngải Ny lại cạng lộ ra vẻ mặt sùng bái, hai tay cắt chéo nhau ở trước ngực, giống như cô gái nhỏ gặp được người ái mộ. “Quá đẹp trai! Kỳ Kỳ số cậu thật tốt, có một lão công khốc như vậy, đời trước cậu đã đốt hương gì a?”

“Nào có, cậu quá khen.” Chu Văn Kỳ chỉ có thể nặn ra nụ cười khách sáo, miệng của cô gái nhỏ này thật đúng là không biết kiêng kỵ, cái gì cũng dám nói.

“Khụ, hay là chúng ta trước thảo luận về chuyện mở cửa tiệm đi.” Lòng tự ái của La Kiến Lương có chút bị thương, bình thường cái khoản dí dỏm đẹp trai giống như hắn luôn luôn được phụ nữ hoan nghênh nhất, sao hôm nay lại trở thành nhân vật phụ? Chu Văn Kỳ đối với hắn hình như rất là bài xích, lão công của Chu Văn Kỳ càng thêm lạnh như băng khó có thể đến gần, nếu như Giản Ngải Ny cũng theo chân bọn họ đứng trên cùng một trận tuyến thì nguy rồi.

Giản Ngải Ny ném cái mị nhãn cho bạn trai, mở ra kẹp tài liệu liền tiến vào chủ đề.

“Kiến Lương nói đúng, đến, đây là bản vẽ mặt phẳng của cửa tiệm, còn có mình tự nghĩ ra thực đơn, Kỳ Kỳ cậu cho mình chút ý kiến, đừng sợ mình bị mất mặt, cứ việc nói!”

“Ừ, để mình đến xem một chút.” Chu Văn Kỳ gần đây giao thiệp với nhiều khách hàng, cũng có một bộ dáng bản thân mình đã trải qua.

“Chung quanh đây có rất nhiều tiệm ăn uống, cạnh tranh kịch liệt như vậy, cần phải có đặc sắc, chỉ chuyên bán bánh điểm tâm ngọt sẽ hấp dẫn được người sao?”

“Nhưng là trên con đường này có một đống lớn người cùng nghề, tập trung như vậy mới có hiệu quả, khách hàng đều biết phải đến khu này, giống như khi chúng ta đi dạo công ty bách hóa, tìm cái gì cũng dễ…”

Hai người phụ nữ vừa mở máy hát liền không tắt được, giống như rơi vào thế giới của hai người, một bên hai người đàn ông cơ hồ không chen vào được, Lôi Dực vốn là tính toán yên tĩnh quan sát, còn lại La Kiến Lương vội vàng nhận lấy cơ hội, truyền đạt tin tóm tắt, thoạt nhìn như sự nghiệp làm ăn rất lớn, khắp nơi đều có dáng vẻ dầu tư.

Cứ như vậy qua gần một giờ đồng hồ, La Kiến Lương mỉm cười nói: “Xin lỗi không tiếp được, tôi đi phòng rửa tay một chút.”

“Tôi cũng đi.” Lôi Dực ngay sau đó cũng đứng lên.

Hai người phụ nữ làm như không nghe thấy, khí thế ngất trời tiếp tục thảo luận, chẳng qua là Chu Văn Kỳ mí mắt rạo rực, cô biết Lôi Dực muốn hành động, hi vọng tất cả có thể thuận lợi, cô hận không thể lập tức đem La tiện nam đưa vào tù, từ đó thiên hạ thái bình, khắp nơi vui mừng.

Hai người đàn ông song song đi vào phòng rửa tay nam, đều tự tìm vị trí, kéo khóa xuống nhắm ngay mục tiêu, làm ra động tác mỗi ngày đều sẽ làm. [Linh: toát mồ hôi]

La Kiến Lương cảm thấy có chút lạ, cái người đầu lĩnh vệ sĩ này vì sao cứ nhìn chằm chằm vào hắn?

Chẳng lẽ hắn có sở thích đặc biệt? Cũng đã cưới lão bà còn dám làm loạn, thiệt cho lão bà của hắn dáng dấp ngon lành, đầu năm nay thật là quái nhân gì cũng có.

Lúc Lôi Dực kéo khóa lên thuận tiện nói một câu: “La tiên sinh, tôi thấy anh rất quen mắt, giống như đã gặp qua ở nơi nào?”

“Có sao? Ngượng ngùng, tôi không nhớ rõ.” La Kiến Lương âm thầm cảnh giác, hắn đối với đàn ông cho đến bây giờ đều không có hứng thú, chỉ thích phụ nữ và tiền, hi vọng cái tên cao lớn uy mãnh này không nên làm ra chuyện làm hắn khó xử.    [xin lỗi m.n cơ mà mình đang ăn mì nghẹn luôn ở đoạn này.:(]

Lôi Dực suy nghĩ một lúc, sau đó làm ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ. “Đúng rồi, hai năm trước tôi có một vị khách thường phải đi đến tòa án, tôi giống như đã từng gặp qua anh ở tòa án.”

“A, tôi đã nhớ ra, khi đó một người bạn có tôi phải lên tòa, tôi theo bạn ra tòa, có lẽ là thật sự đã chạm mặt qua, nói không chừng cùng chính là ở phòng rửa tay đấy!” La Kiến Lương phản ứng cực nhanh, nói dối là hạ bút thành văn, nếu không sao có thể dựa vào mở miệng là kiếm được cơm?

“Có lẽ.” Lôi Dực không nói thêm gì nữa, dẫn đầu đi ra phòng rửa tay.

La Kiến Lương nhìn về phía bóng lưng của anh trầm tư, nhưng rất nhanh đã khôi phục như cũ, treo lên mỉm cười trở lại bàn ăn, vẫn là người đàn ông dịu dàng dí dỏm, ai cũng không nhìn ra bất an trong lòng hắn.

Lôi Dực một tay ôm bả vai của vợ, một tay cầm lên cốc cafe uống vài hớp, vẫn là vẻ mặt không biểu cảm, nhưng ở trong đầu anh đã có kết luận, người nói dối ít nhiều cũng sẽ có sơ hở, mà thị lực của anh rất tốt, luôn thấy rất rõ ràng.

Thảo luận nhiệt liệt hơn nữa cũng có lúc kết thúc, sau khi mọi người chào tạm biệt nhau xong liền rời đi, sau khi đi ra khỏi quán cafe một đoạn đường, Chu Văn Kỳ để sát vào lỗ tai lão công hỏi: “Như thế nào? Anh cảm thấy hắn có vấn đề hay không?”

“Có, rất rõ ràng.” Lôi Dực cảm thấy lỗ tai hơi ngứa, nhưng mà một chút cũng không muốn hết ngứa.

“Anh có biện pháp đối phó hắn sao?”

“Có, chẳng qua là cần phải tốn một chút thời gian.”

“A Dực thật là lợi hại, em nên báo đáp anh như thế nào mới được đây?” Nhìn vẻ mặt bình thản giống như mua món ăn của anh, cô không khỏi sùng bái anh thật sâu, tên bại hoại đời trước hại cô bị ngã xuống đáy cốc đơn giản như vậy đã bị bắt được, bảo cô sao có thể không cảm kích vạn phần, lấy thân báo đáp?

“Em không cần báo đáp anh, đây là việc anh nên làm.” Bởi vì là ở bên ngoài, anh ngượng ngùng không dám làm quá mức, chỉ sờ sờ tóc của cô, ánh mắt bình tĩnh có chứa dịu dàng.

Aiz, có một lão công nhẫn nhục chịu khó có lúc cũng rất gây rối, bất quá cô rất thích hưởng thụ loại gây rối này, cũng bắt đầu suy nghĩ kế hoạch báo ơn, có lẽ cô có thể ở trên giường cầu xin nhiều lần hơn, trên mạng có rất nhiều người chia sẽ tâm đắc, cô quyết định nghiêm túc nghiên cứu một phen, kế hoạch báo ơn nhất định phải tiến hành triệt để!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.