Quý Sở Yến một đường lái xe đưa cô về nhà.
Trong xe kín mít, Tô Điềm gần như có thể nghe thấy tiếng tim mình đập dữ dội.
“Làm chuyện khiến em đói..."
Dù anh không nói rõ nhưng cũng đủ khiến cô có những suy nghĩ kỳ quái.
'Tuy nhiên, hiện thực lại khác một trời một vực với tưởng tượng của Tô Điềm. Sau khi Quý Sở Yến mở cửa thì cũng không vội vàng nhào lên người cô như cô nghĩ.
Thay vào đó, anh nhàn nhã cởi áo vest, đi đến phòng khách và bật TV lên.
"Xem một bộ phim kinh dị dài 90 phút đốt cháy 113 calo, tương đương với 30 phút đi bộ. Em xem xong thì sẽ thấy đói thôi”
Quý Sở Yến ngõi xuống ghế sofa, vỗ nhẹ vào chỗ ngồi bên cạnh, ra hiệu Tô Điềm ngồi xuống.
"..."
Những suy nghĩ hoang đường trong đầu Tô Điềm. lập tức vỡ vụn, cô chỉ có thể chậm rãi lê đôi dép lê về phía anh.
“Em có phim kinh dị nào muốn xem không?” Quý. Sở Yến vừa hỏi vừa tìm kiếm trong list “phim kinh dị tiêu biểu”
Nói xong, anh quay sang nhìn cô, cười mà như không cười hỏi: “Sao thế? Em sợ à?”
Tô Điềm nhẹ mỉm cười, cô không biết Quý Sở Yến rốt cuộc đang nghĩ cái gì Chẳng lẽ anh hi vọng cô sẽ hét lên chói tai, sau đó bổ nhào vào lòng anh à? Vậy thì anh phải thất vọng rồi
Khi Tô Điềm còn đi học ở Luân Đôn, cô và bạn thân cùng thuê một căn hộ, sở thích của cả hai chính là xem đủ mọi loại phim kinh dị, sau đó la hét tạo không khí.
“Vậy còn anh?” Tô Điềm không trả lời mà hỏi ngược lại, khóe môi khẽ nhếch lên: "Anh sẽ sợ chứ?"
Quý Sở Yến ngẩn người, ánh mắt đảo qua đôi môi xinh đẹp của cô, cố gắng kiềm chế dục vọng muốn hôn cô, nhàn nhạt cười nói: "Không đâu”
Tô Điềm đột nhiên rất muốn để anh xem bộ phim kinh dị khủng khiếp nhất mà cô từng xem. Không biết sau khi xem xong thì anh còn có thể bình tĩnh như thế.
không.
Anh có điều kiện tốt, ngoại hình đẹp, ngoäc tay một cái là sẽ có vô số người đẹp sẽ lao vào anh, giống như cô khi đó vậy. Trong lúc ở trên giường anh cũng là như thế này, ngả ngớn vô cùng, mọi thứ đều vô cùng thu hút.
Nhưng Tô Điềm cũng rất tà ác, cô muốn được. nhìn dáng vẻ quẫn bách của anh.
"Em muốn xem phim này.”