Lâm Mộc Báo Thù

Chương 107: 107: Ông Ấy Tới Là Tôi Vui Rồi




Hâm Thiếu giễu cợt: “Lâm Mộc, theo tôi thấy anh mới là kẻ nói láo đấy, muốn giữ lại chút mặt mũi chứ gì? Nói cho anh biết, ở đây có nhiều gia đình tài sản lên đến bạc triệu còn chưa nhận được thư mời, trong khi bây giờ nhà của anh đã thê thảm đến vậy mà dám bốc phét là nhận được thiệp mời của tập đoàn Thiên Mộc chứ?”
“Hâm Thiếu, anh đôi co với tên này làm gì, tôi nghĩ anh ta không chịu nổi cú sốc gia đình nên tinh thần bị chập chen, luôn ảo tưởng bản thân vẫn còn sống trong thời kỳ huy hoàng ngày trước đó.” - Mấy cậu ấm cô chiêu đứng xung quanh cười cợt nói.

Ngay lúc này, một người đàn ông vạm vỡ đeo kính đen đi tới chỗ đám đông đang tụ tập.

Advertisement
“Chồng!” Thẩm Tư Tư thấy người tới thì vội vàng xông lên ôm lấy anh ta.

“Người anh em Hạo Tử, chào mừng anh đến đây.” Hâm Thiếu tiến lên bắt tay với Hạo Tử.

Hạo Tử là bạn trai của chị họ Lâm Mộc, Thẩm Tư Tư.

Nhiều năm trước chỉ là một kẻ không nơi nương tựa, dẫn theo Thẩm Tư Tư đi lêu lổng khắp nơi.

Nhưng bằng cách nào đó, bây giờ anh ta đã trở thành người của Bằng Gia, trong tay đã nắm hàng chục người và được giao quản lý một số tụ điểm.


“Xin chào Hâm Thiếu, hai ngày qua, Bằng Gia quả thật rất bận rộn nên ông ấy xin phép đến trễ một chút.” – Hạo Tử nói.

“Ông ấy tới là tôi vui rồi, mọi người đã tạm đông đủ, vậy thì đi thôi, tôi dẫn mọi người đi ăn món ngon.” Hâm Thiếu vung tay lên rất khí thế.

Mọi người rời khỏi chòi nghỉ mát giữa hồ, di chuyển tới gian phòng ăn đã được đặt từ trước trong trang trại.

Hạo Tử vừa đi vừa nghiêng đầu về phía Lâm Mộc nói: “Lâm Mộc, lâu rồi mới gặp cậu.”
“Hạo Tử, lâu rồi không gặp, nghe nói anh làm thủ hạ của Bằng Gia đã leo lên cấp bậc giữa trong bang phái của ông ta, xem ra năm năm qua của anh không tệ nhỉ?” – Lâm Mộc nói.

Hạo Tử nhướng mày: “Lâm Mộc, bây giờ cậu phải gọi tôi là Hạo ca mới đúng? Đúng là không biết trên - dưới, lớn - nhỏ!”
Lâm Mộc ngẩn ra rồi cười nhạt: “Hạo ca được thăng chức, quả nhiên giá trị lẫn lá gan cũng lớn ra.”
Lâm Mộc đã quen biết anh ta từ rất lâu về trước, khi đó Hạo Tử chỉ là một thằng côn đồ, mang theo Thẩm Tư Tư chơi bời khắp nơi cho nên khi đó Lâm Mộc không thích anh ta.

Hạo Tử thì dựa vào quan hệ giữa anh và Thẩm Tư Tư thường xuyên nịnh hót, cậy thế Lâm Mộc, mở miệng ra là Mộc ca thế này, Mộc ca thế kia,…, dù sao lúc đó Lâm Mộc cũng là thiếu gia của tập đoàn Lâm Thị.


“Tôi thì càng ngày càng phất lên còn cậu và nhà cậu thì đã rơi xuống vực thẳm, cho nên vật đổi sao dời, cậu nên học cách cư xử biết điều hơn đi.” – Hạo Tử lớn tiếng nói.

Lâm Mộc không đáp lại nữa.

… "Đây là truyenfull.vip, vui lòng đọc ở app truyenfull để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất."
Mọi người ở trang trại chơi tới chiều, Thẩm Tư Tư và bạn trai cô ta đều say khướt, Lâm Mộc phải lái xe đưa họ về.

Mấy ngày kế tiếp, Lâm Mộc một là ở nhà, hai là ở tiểu khu Cẩm Tú để tu luyện.

Thời gian thấm thoát trôi qua, bữa tiệc chỉ còn một ngày nữa là diễn ra.

Bên trong tiểu khu Cẩm Tú.

Hai mắt Lâm Mộc khẽ nhấp nháy, hô hấp đều đều, lồng ngực lên xuống đều đặn.

Không khí xung quanh bị Lâm Mộc hấp thụ, chúng được lưu chuyển trong kinh mạch đi khắp cơ thể, linh khí trong không khí sau khi được vận chuyển trong kinh mạch sẽ được chuyển hóa thành nội lực.

Mỗi khi hấp thụ và chuyển hóa, nội lực của Lâm Mộc sẽ gia tăng lên từng chút một.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.