Lâm Mộc Báo Thù

Chương 297: 297: Ngươi Rất Muốn Thử Sao”




Vẻ đẹp của Thẩm Tịch Dương đã đánh cắp ánh đèn sân khấu của cô.

“Đã lâu không gặp mọi người.” Thẩm Tịch Dương tươi cười chào hỏi mọi người trong phòng.

Lâm Mộc nhìn thoáng qua, sau đó dừng lại trên người Hứa Thiến cùng Liêu Đào.

Advertisement
Không phải hai người họ chính là người đã đụng phải anh ta ở lối vào trung tâm thương mại ngày hôm qua sao? Bọn họ cũng ở đây sao?
“Tịch Dương, cuối cùng cậu cũng đến rồi.

Các ông con trai trong lớp chúng ta đều rất mong chờ cậu đó.” Ngô Tuyền cười chào hỏi.

“Ngô Tuyền, đừng trêu tớ.” Thẩm Tịch Dương lúng túng cười.

Ngô Tuyền nhìn Lâm Mộc: "Tịch Dương, cậu nói anh ta không phải bạn trai của cậu mà, nhưng sao còn dẫn đi họp lớp."
Lớp trưởng cũng nói: "Thẩm Tịch Dương, hãy giới thiệu về bạn trai của cậu đi, cậu ấy làm nghề gì, nếu bắt được hoa khôi của chúng tôi thì phải là người rất có năng lực đấy!"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.


Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Mọi người đều nhìn Lâm Mộc đang đứng bên cạnh Thẩm Tịch Dương.

Nhan sắc Lâm Mộc cũng không tệ, nhưng đương nhiên so với mấy anh chàng vô cùng đẹp trai thì cũng chỉ gọi là tạm được.

"Là tên nhóc nhà cậu!"
Liêu Đào và Hứa Thiến lập tức nhận ra Lâm Mộc.

Lúc trước bọn họ chỉ chú ý đến Thẩm Tịch Dương, bây giờ lại đổ dồn nhìn chằm chằm Lâm Mộc.

"Tên nhóc, hôm qua tôi còn muốn tìm cậu để tính sổ! Không ngờ hôm nay cậu đã tự nộp mạng!" Liêu Đào lao về phía trước, muốn tính sổ với Lâm Mộc.

Lâm Mộc nhíu mày: "Anh muốn làm gì? Hôm nay Thẩm Tịch Dương tới họp lớp, tôi không muốn ra tay."
"Cậu không muốn ra tay? Thật nực cười, cậu thử ra tay đi!" Liêu Đào chỉ vào Lâm Mộc.

“Ngươi rất muốn thử sao?” Lâm Mộc chế nhạo.


Tất cả mọi người trong phòng nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt, hình như hai người có thù hận gì đó.

“Mọi người bình tĩnh, hôm nay họp lớp mà, chúng ta phải vui vẻ hưởng thụ chứ.” Lớp trưởng vội vàng đi lên giải quyết mọi chuyện.

“Vì nể tình bạn học của Thiến Thiến, hiện tại tôi tạm thời bỏ qua cho cậu.” Liêu Đào phủi phủi bộ đồ của mình, Lâm Mộc mặc kệ anh ta, vì Thẩm Tịch Dương, Lâm Mộc anh cũng không muốn để người khác phải thấy máu.

Hứa Thiến khinh thường nói: "Tịch Dương, sao bây giờ cậu lại tìm một tên như vậy làm bạn trai chứ?"
Lâm Mộc nói: "Chị Dương Dương có tìm bạn trai như thế nào, thì có liên quan gì tới cô sao?"
Lâm Mộc nghe giọng điệu của Hứa Thiến có ý khinh thường Thẩm Tịch Dương.

“Này, tôi đang nói chuyện với bạn cùng phòng thời đại học của tôi đấy, không đến lượt cậu xen vào?” Hứa Thiến tức giận nhìn Lâm Mộc.

“Không sao đâu Lâm Mộc, cô ấy là bạn cùng phòng của tôi thời đại học.” Thẩm Tịch Dương nhẹ nhàng kéo cánh tay Lâm Mộc.

Lâm Mộc cũng không nói gì nữa.

Hứa Thiến nói tiếp: "Tịch Dương, nghe nói cậu vẫn đang làm việc ở công ty quảng cáo nhỏ đó.

Khi còn đi học, điểm của cậu luôn thuộc top đầu.

Mọi người đều nói rằng cậu xinh đẹp và xuất sắc, nhưng hoá ra cũng chỉ có vậy.

Cậu đã là gì để ra nông nỗi này vậy? Nhìn anh này, bây giờ em không phải đi làm, cũng không phải lo lắng về tiền bạc.

"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.