Lâm Mộc Báo Thù

Chương 30: 30: Bằng Gia Đến




Phùng Huệ Anh nghe lời cô bạn thân nói thì càng tức giận.

“Được lắm A Bính, anh còn quát em nữa cơ à? Trước nay anh chưa bao giờ đối xử với em như này, bây giờ anh thay đổi là vì 1 tên bỏ đi đúng không?”
Phùng Huệ Anh lại trưng ra vẻ mặt ấm ức: “Không phải vì em lo cho tiền đồ của anh sao? Anh nhìn bạn thân của em đi, chồng cậu ấy là cấp dưới của Bằng Gia danh tiếng lẫy lừng, lăn lộn lên đến tầng trung, quản lý hẳn một vùng, uy phong lẫm liệt ở bên ngoài, anh thì sao? Anh theo Lâm Mộc thì có tiền đồ gì? ”
Cô bạn thân khoanh hai tay trước ngực, dáng vẻ khoe khoang: “A Bính, mấy ngày trước em còn đưa Huệ Anh đi cùng vợ chồng em tới tham gia một bữa tiệc do Bằng Gia tổ chức, khi ấy Bằng Gia đến bàn của tụi em chào các nhân viên, Huệ Anh mới may mắn được nhìn thấy nhân vật tầm cỡ như ông ấy ở khoảng cách gần.


“Anh đi theo thứ bỏ đi này, chi bằng đi theo chồng em lăn lộn cố gắng, lôi kéo mối quan hệ, vậy thì việc làm ăn của anh ở Kim Châu cũng coi như có cây cao bóng cả che chở.


“Vợ của một thuộc hạ tầng trung của Bằng Gia mà nói năng ngông cuồng như này sao?” Lâm Mộc nhìn chằm chằm cô bạn thân này.

Lâm Mộc hiểu rõ, sở dĩ Phùng Huệ Anh nổi đóa như vậy, quá nửa là do cô bạn thân này châm dầu vào lửa.

Cô bạn thân nghe vậy thì không vui.

“Lâm Mộc, 1 thiếu gia sa sút như anh mà khẩu khí cũng lớn ghê nhỉ? Còn dám xem thường chồng tôi cơ đấy? Anh có tin chỉ cần một câu nói của chồng tôi là có thể đuổi anh cút khỏi Kim Châu không?” Cô bạn thân chỉ tay vào người Lâm Mộc, đúng bộ dạng cáo mượn oai hùm.

Lâm Mộc ngó lơ cô ta, quay người nói với Phùng Huệ Anh: “Tiểu thư Phùng Huệ Anh, tôi nói như này với cô nhé, chồng của bạn cô có thể cho cô tham gia tiệc rượu của Bằng Gia, còn tôi có thể khiến A Bính trở thành người anh em của Bằng Gia.


“Lâm Mộc, anh thật giỏi ba hoa khoác lác nha!” Cô bạn thân kia cười khinh miệt.

Cô ta vừa dứt lời, cửa phòng bao lại bị đẩy ra.

4 người ngồi đây đều nhìn về phía cửa.

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên có gương mặt hung dữ và khí thế mạnh mẽ từ bên ngoài bước vào.


“Bằng! Bằng Gia.


Phùng Huệ Anh và cô bạn thân kia vừa liếc mắt đã nhận ra Bằng Gia, dù sao hai người họ cũng mới gặp ông ta cách đây không lâu.

Hai cô gái vô cùng kinh ngạc, tại sao Bằng Gia lại vào phòng bao này?
“Bằng Gia, tôi là bạn gái của Đông Tử, sao ngài lại ở đây.

” Cô bạn thân kia cuống quýt cười nghênh đón.

Bạn gái của Đông Tử, ồ, tôi nhớ ra rồi, hình như mấy ngày trước tôi đã thấy cô ở bữa tiệc, tôi đến để gặp Lâm Mộc Thiên Sư, sao vậy? Hai người quen nhau à?” Bằng Gia đáp.

Đến gặp Lâm Mộc ư?
Đầu Phùng Huệ Anh và cô bạn thân đều ầm một tiếng.

Khó khăn lắm bọn họ mới may mắn được gặp Bằng Gia một lần ở bữa tiệc.

Có thể hẹn gặp riêng Bằng Gia, còn khiến Bằng Gia chủ động tìm đến, đây là cái khái niệm gì thế?
“Lâm Mộc Thiên Sư.


Bằng Gia bước đến trước mặt Lâm Mộc, chắp tay hành lễ với anh, trong sự niềm nở còn mang theo vài phần kính cẩn.

Phùng Huệ Anh và cô bạn thân kinh nhìn thấy cảnh tượng này thì như chết lặng.

Ngay cả A Bính cũng trợn mắt há hốc mồm.

Lúc trước Lâm Mộc nói còn một vị khách chưa tới, A Bính không biết là ai, nhưng cậu ta nào ngờ người tới lại là Bằng Gia tiếng tăm vang dội ở đất Kim Châu chứ!
Đây chính là ông chủ kiểm soát thế lực ngầm ở Kim Châu, uy danh lớn mạnh, ai mà không e sợ?
Điều khiến A Bính kinh ngạc nhất là, lần trước Lâm Mộc còn đánh con trai ông ta.

Tuy cậu ta không rõ khi Lâm Mộc tìm đến nhà Bằng Gia, hai người họ giải quyết vấn đề như thế nào, nhưng ít nhất thì Bằng Gia cũng nên hận Lâm Mộc mới hợp lẽ thường chứ nhỉ?
Thế mà lúc này Bằng Gia lại niềm nở đối đãi với Lâm Mộc.

Rốt cuộc là tình huống gì thế này? A Bính chỉ cảm thấy quá huyền diệu.

“Bằng Gia, tôi giới thiệu với ông một chút, cậu ta là Khâu Bính, là người anh em tốt và cũng là người bạn tốt của tôi.

” Lâm Mộc chủ động giới thiệu.

“Khâu Bính sư đệ, xin chào!” Bằng Gia nở cụ cười niềm nở, duỗi tay về phía A Bính.

“A! Bằng Gia, xin chào!” A Bính hoàn hồn lại, cuống quýt bắt tay Bằng Gia.

A Bính nghe Bằng Gia gọi cậu ta là Khâu Bính sư đệ, trong đầu cũng ầm một tiếng.

Tình huống gì thế này, Bằng Gia chủ động xưng anh gọi em với cậu ta ư?
“Bằng Gia! ông cứ gọi tôi là A Bính là được rồi.


” A Bính căng thẳng nói.

“Đây là lời lẽ gì vậy?” Bằng Gia nghiêm mặt.

A Bính thấy vậy, trái tim như treo lơ lửng, không lẽ cậu ta nói sai gì chọc giận Bằng Gia rồi ư?
Dù sao Bằng Gia chỉ khẽ giậm chân, Kim Châu đã chấn động rồi.

Bằng Gia nghiêm túc nói: “Nếu cậu đã là anh em tốt của Lâm Mộc Thiên Sư, thì anh cũng xưng hô như vậy, nếu không chẳng phải như tát vào mặt Lâm Mộc Thiên Sư hay sao?”
A Bính nghe Bằng Gia nói vậy thì khóc dở mếu dở, ban nãy cậu ta sợ bóng sợ gió rồi.

Có điều trong lòng cậu ta không khỏi kinh ngạc, chẳng ngờ Bằng Gia lại kính trọng Lâm Mộc như vậy, nể mặt Lâm Mộc dường này.

“A Bính, cậu đừng căng thẳng, cũng không cần sợ ông ta, sau này chúng ta cùng nhau hợp tác.

” Lâm Mộc vỗ vai A Bính và Bằng Gia.

“Lâm Mộc Thiên Sư nói chí phải.

” Bằng Gia cười nói.

Phùng Huệ Anh và cô bạn thân thu hết cảnh tượng nãy giờ vào trong mắt, hai cô gái đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt họ, Bằng Gia là nhân vật uy nghiêm mà ai ai cũng phải nói năng thận trọng.

Thế mà lúc này, Bằng Gia như nở nụ cười làm ăn, thậm chí còn hạ thấp vị thế của chính mình.

“Đúng rồi Lâm Mộc Thiên Sư! Cô đây cũng là cậu mời đến à? Cô ấy còn là vợ một cấp dưới của anh, tên Đông tử, nếu cậu có mối quan hệ tốt với họ, anh có thể dìu dắt Đông Tử nhiều hơn!” Bằng Gia nói.

Cô bạn thân của Phùng Huệ Anh nghe xong cũng phải nóng mắt.

Chồng cô ta lăn lộn mãi mới bò lên được tầng trung, coi như đã đến giới hạn cố gắng cao nhất rồi, muốn lên nữa thì vô cùng khó khăn.

Mà giờ chỉ cần một câu nói của Lâm Mộc, chồng cô ta liền được dìu dắt nâng đỡ, đây là khái niệm gì thế?
“Tôi không quen Đông Tử nào hết!” Lâm Mộc đáp.

Sau đó anh nhìn về phía cô bạn thân kia: “Phiền hai cô đây tránh đi một chút, chúng tôi có việc cần bàn bạc.


” Lâm Mộc nói.

“Được được được.

” Lần này Phùng Huệ Anh không gây náo loạn nữa, chỉ mau mắn cười đáp.

Cô bạn thân nọ thì thay đổi thái độ, chạy tới trước mặt Lâm Mộc.

“Lâm Mộc, nếu anh đã là bạn tốt của A Bính, chúng ta cũng xem như bạn bè rồi, sau này liên lạc nhiều hơn nha.

” Cô bạn thân cười nịnh nọt.

Chưa biết chừng, chồng cô ta có thể lên chức hay không đều phải nhờ vào Lâm Mộc.

Lâm Mộc liếc cô ta một cái, nhả ra một từ: “Cút.


Lúc trước cô ta đổ thêm dầu vào lửa khiến vợ chồng A Bính cãi nhau, còn thể hiện sự mỉa mai với Lâm Mộc, anh nhớ rõ mồn một.

Đối với loại người này, anh không muốn nói thêm nửa từ.

“Cái này! ” Mặt cô bạn thân biến sắc.

“Bạn gái của Đông Tử, nếu Lâm Mộc Thiên Sư đã nói cô cút đi rồi, cô còn đứng đây làm gì?” Bằng Gia chau mày nói.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.