Lâm Mộc Báo Thù

Chương 327: 327: Đạo Quán Ngọa Long




Hành động này của ông ta còn có một ý nghĩa quan trọng khác, đó là răn đe các môn phái ẩn thân khác, một môn phái hùng mạnh như Tuyết Sơn Phái đụng đến tài nguyên của Thanh Thương Phái ở hồ Thiên Sát thì Thanh Thương Phái cũng không bỏ qua thậm chí còn tìm đến tận địa bàn của đối phương để nói lý lẽ, cho nên những môn phái tép riu khác đừng có mà nhòm ngó!
Dĩ nhiên, lúc nãy chưởng môn Thanh Thương Phái cũng không biết thứ mà Thanh Thương Phái tổn thất không chỉ là nguồn linh khí dồi dào trong năm nay của hồ Thiên Sát mà là Hàn Ngọc Linh Chi ở dưới đáy hồ.

Dù sao Thanh Thương Phái chưa từng lặn xuống đáy hồ nên không biết chuyện này cũng là thường tình.

Advertisement
Nếu Thanh Thương Phái biết thì một cây Địa Giai hạ phẩm chắc chắc không đủ để bọn họ cho qua chuyện này.

Bây giờ, căn cơ của hồ Thiên Sát là “Hàn Ngọc Linh Chi” đã không còn, sau này hồ Thiên Sát sẽ không còn chút linh khí nào để Thanh Thương Phái có thể hấp thụ trong tương lai mà sát khí còn sót lại, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tan biến đi hoàn toàn.

Sợ rằng sang năm, Thanh Thương Phái cử người đến hồ Thiên Sát thì mới nhận ra nó đã không thể tạo ra nguồn năng lượng dồi dào như trước đây nữa.

Không biết đến lúc đó, phản ứng của Thanh Thương Phái sẽ như thế nào…
“Chúng ta đi thôi.” Chưởng môn Thanh Thương Phái lấy được dược liệu Địa Giai Hạ Phẩm, bèn phất tay, hởi lòng hởi dạ dẫn người rời đi.


Khi đám người Thanh Thương Phái đi hết, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái mới thở phào nhẹ nhõm.

Tuy chuyện lần này khiến Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cảm thấy vô cùng ấm ức, nhưng so với việc lấy đá chọi đá cùng Thanh Thương Phái, hy sinh dược liệu cực phẩm chính là cách giải quyết ít tổn thất nhất rồi.

Thân là Chưởng môn như ông ta đương nhiên phải cân nhắc được hơn cho sự an nguy và tiền đồ của Tuyết Sơn Phái.

Đừng thấy Tuyết Sơn Phái hành sự bá đạo ở Giang Nam mà lầm tưởng họ là kẻ đánh thắng vô địch thiên hạ, chẳng qua Giang Nam không có môn phái nào mạnh hơn họ, một khi gặp phải đối thủ ‘cứng’ hơn, Tuyết Sơn Phái dĩ nhiên phải nhượng bộ thôi.

Ai bảo Tuyết Sơn Phái ông ta mất đi hẳn hai vị Trưởng lão, thực lực tổng thể nào so được với Thanh Thương Phái lúc này.

“Đại trưởng lão, tiếp tục điều tra chuyện này cho tôi.

Còn có việc hai Trưởng lão mất tích nữa! Từ hôm nay trở đi Tuyết Sơn Phái không thể chịu tội oan uổng nữa!” Ánh mắt Chưởng môn Tuyết Sơn Phái chất chứa nỗi hận thù.


“Rõ.” Đại trưởng lão nhận lệnh.

...!
Đạo quán Ngọa Long.

Sau khi Lâm Mộc tắm rửa sạch sẽ, Cậu đệ tử tạp dịch đã chuẩn bị sẵn một bộ y phục Đạo gia cho anh.

Mặc quần áo xong, Sư phụ cũng bước vào khoảnh sân.

“Con cảm thấy thế nào?” Sư phụ nhìn Lâm Mộc.

“Vô cùng thoải mái ạ, hiệu quả của Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan quả nhiên rất mạnh mẽ.” Lâm Mộc toét miệng cười.

“Tiếp theo con dồn toàn bộ sức lực để tu luyện lên Linh Ý Cảnh đỉnh phong nhé, trong tình huống bình thường, nếu được phục dùng Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan thì không mất quá nhiều thời gian để đột phá bình cảnh đâu.” Sư phụ dặn dò.

Sư phụ nhanh chóng đổi chủ đề: “Ngày tháng để con yên lòng tu luyện ngày một ít rồi.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.