Lâm Mộc Báo Thù

Chương 336: 336: “kỳ Lạ Chỗ Nào Thế”




“Dì Khâu đưa cô tới Thân Giang là để bồi dưỡng chuyện kinh doanh cho cô, sao cô vừa tới đã nghĩ tới chuyện dạo phố thế này.” Lâm Mộc lầm bầm lầu bầu.

Trần Uyển Nhi quay người nhìn Lâm Mộc: “Hai cái này có gì mâu thuẫn à?”
“Được được, không mâu thuẫn gì hết, mai tôi đi cùng cô là được chứ gì.” Lâm Mộc nói.

Advertisement
Hai người đến phòng khách ngồi.

“Theo tôi thấy, Dì Khâu coi tôi như bạn trai cô rồi đấy.” Lâm Mộc nhìn Trần Uyển Nhi.

Trần Uyển Nhi bỗng nhiên sáp tới gần, mặt cô nàng gần như đụng vào chóp mũi anh, cười thần bí nói: “Thế anh muốn làm bạn trai tôi không nào?”
Lâm Mộc có thể cảm nhận rõ mùi hương trên người Trần Uyển Nhi ập vào mũi anh, còn có tiếng hít thở khiến người ta bấn loạn nhịp tim nữa.

Lâm Mộc buộc lòng phải lùi về sau.

“Xì, tôi trêu anh đó, Lâm Mộc anh cũng có lúc bị tôi chòng ghẹo ha!” Trần Uyển Nhi phì cười.


Lâm Mộc nghẹn họng: “Rõ ràng cô đang đùa giỡn tôi mà, nói sao tôi cũng là người đàn ông huyết khí phương cương, cô cận thận chút đi, chơi với lửa có ngày chết cháy đấy.”
“Ngày trước anh loại bỏ độc tố cho tôi, tôi luôn để tấm lưng trần trước mặt anh, anh vẫn điềm nhiên như không ý, cái gì mà huyết khí phương cương, tôi còn hoài nghi xu hướng giới tính của anh có vấn đề đó.” Trần Uyển Nhi khinh bỉ nói.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.

Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Lâm Mộc trợn trắng mắt.

“Trần Uyển Nhi, giờ tôi nói chuyện chính với cô đây, Tập đoàn Khâu Hàng là tập đoàn lớn có giá trị thị trường 100 tỷ, Dì Khâu là CEO của Tập đoàn Khâu Hàng, cũng là tầng lớp cao cấp của nhà họ Khâu, còn tôi chỉ là một người làm ăn kinh doanh ở đất Kim Châu nhỏ bé, tôi luôn cảm thấy có gì đó sai sai.” Lâm Mộc nói.

“Kỳ lạ chỗ nào thế?” Trần Uyển Nhi hỏi.


“Theo lý mà nói, với tầm mắt của Dì Khâu, đương nhiên sẽ không để một người làm kinh doanh ở đất Kim Châu như tôi qua lại yêu đương với con gái gì ấy.

Dù sao cách biệt quá lớn, thế nhưng Dì Khâu quá nhiệt tình với tôi.” Lâm Mộc nói.

Lâm Mộc chỉ công khai thân phận là người kinh doanh ở Kim Châu, còn thân phận Tu hành Giả hay nhân vật thần bí ở Giang Nam, anh nghĩ Khâu Anh đều không hay biết gì.

Với thân phận nhỏ bé mà anh công khai, đáng lý ra Khâu Anh sẽ không thích Lâm Mộc, thậm chí cảm thấy Lâm Mộc không xứng với Trần Uyển Nhi chứ nhỉ.

“Cái này tôi không biết đâu, tôi đâu có sống cùng mẹ, cho nên không hiểu tính cách của bà ấy, nhưng điều này chứng tỏ bà ấy không phải người đánh giá kẻ khác qua hình thức nhỉ?”
“Chắc vậy.” Lâm Mộc gật đầu.

Nhưng Lâm Mộc vẫn thấy kỳ quái, theo anh thấy, dù Khâu Anh không phải kiểu người chỉ đánh giá kẻ khác qua hình thức, nhưng cũng đâu cần nhiệt tình niềm nở với anh đến vậy?
Dù sao bà ấy cũng là mẹ của Trần Uyển Nhi, Lâm Mộc bèn thôi nghĩ ngợi.

“Đi nào, chúng ta tham quan cho quen đường thuộc lối nơi này.” Trần Uyển Nhi đứng dậy.

Lâm Mộc theo cô nàng đi dạo một vòng trong biệt thự.

“Ngồi xe cả ngày nên hơi mệt, tôi đi tắm rồi ngủ một giấc đã.” Trần Uyển Nhi nói xong bèn đi về phía nhà tắm.

...!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.