Lâm Mộc Báo Thù

Chương 572: “Vũ nghị trưởng, tôi nguyện ý thử sức!”



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ồ, thiên phú không tồi, xem như đã hoàn thành khảo nghiệm thứ nhất.” Vũ nghị trưởng hài lòng gật đầu.  

Vũ nghị trưởng đưa ra mốc thời gian ba ngày là đã xem xét kỹ, một tu sĩ có thiên phú tầm thường không thể nào học được bí quyết trong thời gian này được.  

“Vũ nghị trưởng, xin hỏi khảo nghiệm thứ hai là gì?” Lâm Mộc hỏi.  

Advertisement

“Tổng bộ của Liên minh có Trấn Tụ Linh hội tụ rất nhiều linh khí, nhờ vậy mà Liên minh Tu Hành Giả ta mới dồi dào linh khí hơn bên ngoài.  ”  

“Trong trấn có khu Nhãn Trấn là nơi áp lực rất lớn, cậu không được điều động nội lực, ở trong Nhãn Trấn này 24 giờ, xem như thông qua khảo nghiệm, tôi sẽ chính thức trở thành Đạo Sư của cậu.  ”  

Thẩm Trạch Thiên nghe vậy, mặt bỗng biến sắc: “Vũ nghị trưởng, các tu sĩ thông thường đều phải trải qua khảo nghiệm này khi muốn gia nhập Liên Minh, nhưng Linh Phách Cảnh cũng chỉ cần kiên trì 5 giờ đồng hồ là được tính thông qua.”  

Thẩm Trạch Thiên lo lắng nói: “Người yêu cầu Lâm Mộc kiên trì trong 24 giờ, có phải quá lâu không?”  

Có thể thấy Thẩm Trạch Thiên hiểu rõ về hình thức khảo nghiệm này.  

“Đương nhiên khảo nghiệm mà tôi đưa ra phải khó hơn Liên Minh nhiều rồi, nếu cậu ta không kiên trì được thì cứ việc bỏ cuộc.” Vũ nghị trưởng đáp.  

Sau đó ông cụ nhìn Lâm Mộc nói: “Tôi đã đưa ra nội dung khảo nghiệm lần hai rồi, khó khăn thế nào cậu cũng nghe Sư huynh cậu nói rồi đấy, thế nào, cậu có gan nhận thử thách này không?”  

“Vũ nghị trưởng, tôi nguyện ý thử sức!” Lâm Mộc đáp.  

“Tốt lắm, đi theo tôi.” Vũ nghị trưởng nói rồi đi ra ngoài.  

Thẩm Trạch Thiên và Lâm Mộc cũng theo gót ông cụ.  

Sắc mặt Thẩm Trạch Thiên rất khó coi, có lẽ anh ta quá lo lắng.  

“Tiểu sư đệ, lát nữa nếu không thể kiên trì được thêm thì đi ra, đừng có cố gắng chống chọi quá nhé!”  

“Sư huynh, em sẽ chú ý!” Lâm Mộc cười đáp.  

Thẩm Trạch Thiên nghẹn họng: “Tiểu sư đệ, cậu vẫn cười được hả, cậu không biết kiên trì 24h ở nơi đấy khó khăn dường nào đâu.”  

Lâm Mộc nghe Thẩm Trạch Thiên nói vậy, đương nhiên ý thức được khảo nghiệm này không đơn giản.   

Dưới sự dẫn dắt của Vũ nghị trưởng, Lâm Mộc đi đến cổng Tổng bộ của Liên minh.  

Nhãn Trấn của Trấn Tụ Linh nằm ở nơi này.  

“Nhìn thấy tứ trụ phía trước chưa?” Vũ nghị trưởng chỉ tay về phía trước.  

Lâm Mộc nhìn lên, trên cột có bốn cột đá cao chừng mười thước, trên cột có khắc những dòng chữ phức tạp.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.