Lâm Mộc Báo Thù

Chương 747



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Mộc chẳng hề e sợ, ngược lại còn khấp khởi mong chờ!  

Chiến đấu như vậy mới có tính thử thách chứ!  

...  

Advertisement

Chuyện Chưởng môn Thanh Thương Phái hẹn giao chiến với Lâm Mộc được lan truyền từ đầu đường tới cuối ngõ Ninh Đô.  

Đương nhiên, chính Thanh Thương Phái đã tung ra tin tức này.  

Mục đích vô cùng đơn giản, thu hút sự chú ý của người dân để họ tới xem trận chiến!  

Lâm Mộc đập tan Thanh Thương võ quán khiến thanh danh Thanh Thương Phái bị tổn hại.  

Nếu không lấy lại được uy nghiêm, ngày sau Thanh Thương Phái mở lại Võ Quán còn ai đến báo danh đây?  

Chỉ khi nhiều người tới xem và làm chứng, Thanh Thương Phái mới khôi phục được thanh danh đã mất đi!  

Tin tức giao chiến không chỉ có dân thường ở Ninh Đô biết tới.  

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Các thành viên trong Chi nhánh liên minh thành phố Ninh Đô và các Võ Quán nơi này cũng hay tin.  

Mai Tổng, A Bính và Bằng Gia nghe xong tin tức mà giật thót.  

Bọn họ lập tức gọi điện hỏi Lâm Mộc tình hình.  

Anh chỉ kêu bọn họ không cần lo lắng.   

Buổi chiều, Lâm Mộc và đám A Bính đi xe tới địa điểm giao hẹn.  

“Lâm Mộc, ông cụ kia đường đường là Chưởng môn của Thanh Thương Phái, là Chưởng môn môn phái ẩn dật lớn đó... cậu.... cậu ứng phó được thật hả?” Mai Tổng lo lắng hỏi.  

“Cứ thử xem sao.”  Lâm Mộc mỉm cười.  

A Bính lo lắng nói: “Anh Mộc, em nghe nói Chưởng môn Thanh Thương Phái dẫn theo nhiều Tu hành Giả lắm, lỡ như ông cụ ấy quyết tâm lấy lại uy danh, chưa biết chừng đám người đi theo sẽ đồng loạt xông lên tấn công, thế thì rắc rối cho anh lắm!”   

Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng: “Anh đâu phải quả hồng mềm, nếu bọn chúng dám đánh theo nhóm thì Thanh Thương Phái nhất định phải trả giá đắt! Mất cả chì lẫn chài anh cũng quyết liều mạng với chúng!”  

“Ôi, đều do lỗi của tôi, nếu tôi không tìm cậu nhờ giúp thì mọi chuyện đã chẳng như bây giờ!” Mai Tổng tự trách nói.  

“Mai Tổng, không trách ông được, ông từng giúp tôi bao chuyện, ông bị ức hiếp tôi đương nhiên phải giúp ông rồi!” Lâm Mộc nói.  

Anh không hề hối hận vì đã phá tan tành Thanh Thương võ quán.  

Cổng Thanh Thương võ quán.  

Hôm qua Võ Quán bị Lâm Mộc công kích phá hủy, cho nên lúc này chỉ còn là đống đổ nát hoang tàn.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.