“Ồ, kia là sao?” Trần Uyển Nhi nhìn lên rìa võ đài.
Hai bàn tay đang bám lấy mép võ đài.
Một giây sau, Lâm Mộc chật vật bò lên võ đài.
“Mình.... mình chưa rớt đài, tôi bám được mép võ đài rồi!” Lâm Mộc cất giọng yếu ớt, hai mắt lóe lên sự phấn khích.
Mọi người vô cùng kinh ngạc khi thấy Lâm Mộc bò lên võ đài.
Đâu ai ngờ được anh dùng cách này để quay lại!
“Phó minh chủ Hồ, như này không tính là thất bại đâu nhỉ?” Lâm Mộc nở nụ cười.
Phó Minh chủ bỗng hoàn hồn: “Thân thể chưa rời khỏi võ đài thì không tính là thất bại, Lâm Mộc, chúc mừng cậu cậu thắng rồi! Cậu thành công thông qua khảo nghiệm cấp tám!”