Làm Một Con Tang Thi Ưu Nhã Ở Mạt Thế

Chương 8: Thánh Thổ



Mạt thế tiến đến, toàn bộ thế giới đều bị một lần nữa phân ra, vô luận ngươi đã từng bần cùng hay phú quý, hiện tại, toàn bộ đối xử bình đẳng, không có cấp bậc, cũng không xem kinh tế, chỉ cần ngươi có năng lực, có chiến lực, liền có thể ở lãnh địa nhân loại chiếm một vị trí nhỏ.

Lãnh địa nhân loại nhanh chóng giảm bớt, nguy cơ trước mặt, không ít người tài ba sôi nổi đứng dậy, thành lập nổi lên lớn lớn bé bé căn cứ, trong đó Trì Phàm đã biết căn cứ có quy mô trọng đại có hai cái, một cái là Ánh rạng đông, một cái là Thánh Thổ.

Căn cứ Ánh rạng đông có kho y súng ống đạn dược, bên trong có rất nhiều quân nhân, nhóm quân nhân được huấn luyện, phối hợp có sức chiến đấu thực sự làm người kinh ngạc cảm thán, cũng bởi vậy, đây là một trong rất ít căn cứ hướng ra phía ngoài, cách một đoạn thời gian, căn cứ Ánh rạng đông sẽ hướng ra phía ngoài vòng càn quét, mở rộng diện tích căn cứ.

Bọn họ tiếp nhận tất cả mọi người đến nhờ cậy, mọi người có tính nết khác nhau, năng lực giả, cũng có thiện xạ chi đạn dược hoặc là giơ đao múa kiếm võ giả, đồng thời cũng có người thường không hề có lực công kích.

Chỉ là, vào nơi này người thường là không có bảo đảm, căn cứ Ánh rạng đông cung cấp bất quá là bảo vệ mạng sống, còn muốn như thế nào ở chỗ này sinh hoạt, vẫn là dựa vào chính bọn họ, hoặc là nói, vẫn là dựa vào bọn họ dùng đồ vật có giá trị của mình tới đổi lấy để sống dựa vào đó, còn đồ vật có giá trị là cái gì, chính bọn họ ước lượng.

So sánh với Thánh Thổ, họ đối với người thường nhân từ nhiều, mạt thế trước mặt, nơi này là nơi tuyệt đại đa số người thường cảm nhận trong thần thánh niết bàn. (Candy: Đọc không hiểu bản gốc ;-;)

Thánh Thổ được xây dựng có trung tâm là một khu nhà viện nghiên cứu, bên trong tụ tập các cao tài sinh chuyên nghiệp, thời điểm căn cứ vừa mới thành lập, bọn họ đó là bằng vào ùn ùn không dứt hóa học dược tề cùng với những người can đảm hơn người tồn tại.

Sau khi có rất nhiều năng lực giả dũng mãnh vào, căn cứ thực lực bay nhanh tăng lên, quy mô cũng càng lúc càng lớn, cùng căn cứ Ánh rạng đông lớn nhất có sự bất đồng đó là, nơi này mọi người muốn nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc hữu hiệu ức chế virus tang thi, mà không phải mở rộng quy mô căn cứ, ý đồ sáng tạo tân chủ nghĩa đế quốc……

“Chung lão, phòng nghiên cứu mới nghiên cứu chế tạo ra dược đã bắt đầu đưa vào sử dụng, thí nghiệm lúc đầu hiệu quả lộ rõ, bị thí giả trước mắt đã có thể cùng chúng ta tiến hành nói chuyện một cách cơ bản nhất, chỉ là ngẫu nhiên sẽ có chút táo bạo.” Vu Thanh mặt mang mỉm cười, hướng về lão nhân bên cạnh lão nhân hội báo.

Lão nhân chỉ là gật đầu, mày vẫn như cũ nhăn lại, “Nơi này của chúng ta đã không còn an toàn, lần này thực nghiệm nhất định phải thành công, không thể bại lộ, nếu không chúng ta chỉ sợ cũng mau gặp chuyện.”

“Không an toàn? Sao có thể? Thánh Thổ của chúng ta còn không an toàn thì sẽ còn nơi gọi là an toàn  sao?” Vu Thanh vẻ mặt khó hiểu, không hiểu ý của lão Hà.

Lão nhân ngữ khí phức tạp giải thích “Nơi này của chúng ta đã bị đàn tang thi ở đỉnh núi theo dõi, chỉ không biết khi nào sẽ phát động vây công.”

Vu Thanh chớp chớp mắt, như cũ vẫn không rõ, “Căn cứ của chúng ta đã bị vây công nhiều lần, còn không phải vẫn tốt sao, ngài cũng không cần quá lo lắng, phải tin tưởng sức chiến đấu của chúng ta a.”

Lão nhân chỉ thở dài, không nói thêm nữa.

Hắn trong lòng biết rõ, đàn tang thi đang theo dõi Thánh Thổ không hề đơn giản.

Từ hình ảnh tin tức do lính thủ tháp truyền đến, các cửa ra vào của Thánh Thổ đều đã bị đám tang thi nhìn trộm đến, rõ ràng là tang thi không có ý thức, một đám lại giống lính trinh sát, suy tính căn các thông đạo của  căn cứ, thật giống như là để sau này tổ chức một cuộc bao vây lớn, ý đồ một lưới bắt hết.

Vu Thanh thấy lão nhân không có vẻ tin tưởng, liền bổ sung một câu: “Ngài còn nhớ rõ lần vây công một năm trước chứ? Lần đó quy mô tang thi đạt tới trên vạn con, mà vẫn bị chúng ta đánh tan, còn bắt sống không ít tang thi để làm đối tượng thực nghiệm, một năm đi qua, thực lực căn cứ càng cường đại, ngài liền yên tâm đi.”

Lão nhân chua xót mà cười cười, nói: “ Mỗi người đã từng sợ bầy sói, không phải bởi vì bầy sói bản thân sức chiến đấu có bao nhiêu cường đại, mà là bởi vì, nơi bầy sói tụ tập, tất có Lang Vương, Lang Vương ngẩng đầu hô lên, tắc chủ công giả anh dũng về phía trước, đánh nghi binh giả tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, trợ công giả ngo ngoe rục rịch, hậu bị giả lạnh giọng mà gào lấy tráng này uy.”

“Đàn tang thi cũng thế, có tang thi vương thì đàn tang thi liền cũng giống bầy sói có lang vương, một con tang thi có công kích không quá mạnh, nhưng một đám ăn ý phối hợp, liền có thể xé nát hết thảy.”

Vu Thanh nghiêm túc mà nghe, thỉnh thoảng lại gật đầu, chung lão nói xong, hắn mới chậm rãi nhỏ nhẹ mà phản bác, “Ngài nói không sai, bầy sói trong rừng rậm có thể nói là bá chủ một phương, nhưng là bầy sói đối đầu nhân loại, có thể có bao nhiêu phần thắng? Luận chiến lực, nhân loại tự nhiên yếu hơn bọn họ, nhưng luận trí tuệ, bọn họ làm sao có thế so sánh với nhân loại?”

“Hiệu ứng của bầy sói, mấu chốt tác dụng đó là Lang Vương, Lang Vương vừa chết, bầy sói liền sẽ hoảng loạn vô thố. Đàn tang thi cũng thế, chỉ cần tang thi vương vừa chết, còn lại một đám ô hợp, nói vậy chúng ta vẫn nên đánh ngầm, ngài nói đúng không?”

Lão nhân rõ ràng sửng sốt một lát, ngay sau đó thả lỏng lại, vui mừng mà đáp “Ngươi xem trí nhớ của ta này, ngươi tới hỗ trợ lâu quá, thế cho nên ta đã quên bản chức của ngươi, ngươi nói không sai, là ta để tâm vào chuyện vụn vặt.”

Vu Thanh nhợt nhạt mà cười, nói “Ngài cứ yên tâm làm nghiên cứu đi, có ta ở đây, tang thi vương một khi xuất hiện, liền tuyên cáo tử vong.”

Lão nhân gật gật đầu, cục đá vẫn luôn đè ở trong lòng hắn rốt cuộc rơi xuống, cũng đúng, một con tang thi vương mạnh mẽ, người bình thường vô pháp tới gần, nhưng bọn họ có Vu Thanh a, một tay súng bắn tỉa Thần cấp ……

Tại một nơi khác trên sườn núi.

Một đám tang thi rít gào, gặm thi thể tay nhân loại, máu tươi văng khắp nơi, nhiễm hồng khắp đỉnh núi.

Bọn họ ăn cơm.

Ở giữa bọn họ, có một con tang thi hành xử khác người, đây là vương của bọn họ, tang thi vương sớm đã ăn cơm xong, lẳng lặng mà ngồi, ánh mắt ngưng thật.

Hắn vẫn luôn tìm một người, nhưng là chậm chạp không có tìm được, vòng đi vòng lại vô số nơi, lại không thu hoạch được gì.

Sau đó hắn dứt khoát không tìm nữa, ngược lại cùng đàn tang thi không ngừng mở rộng lãnh địa của mình, bởi vì hắn cảm thấy, nếu thế giới này đều biến thành địa bàn của hắn, hắn muốn tìm người, tự nhiên cũng sẽ xuất hiện.

Bọn họ đã dừng ở chỗ này hồi lâu, để làm chuẩn bị cho lần vây công tiếp theo, căn cứ này, là nơi lớn nhất bọn họ gặp được, bọn họ cần thiết làm tốt chuẩn bị, tranh thủ một lần ăn xong căn cứ này.

Mà hiện tại, hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.