Làm Nhân Yêu Cao Lãnh Gì Đó Không Khó

Chương 9



Cửa ải đầu tiên của phó bản Thủy Thần Cung không phải ở nơi nào khác, chính là quá trình ngồi thuyền đến tòa cung điện giữa biển kia.

Theo nhiều nguồn thông tin cho biết, người chơi phải ngồi thuyền gần một tiếng đồng hồ, trên đường đi còn gặp rất nhiều thủy quái tập kích. Đa số người chơi bị diệt đoàn ở cửa này. Bóng dáng cung điện giữa biển còn chưa thấy đâu thì đã bị thủy quái nuốt sống rồi. Những người có thể đặt chân đến Thủy Thần Cung chính là dạng có thực lực.

Tổ đội Bạch Long Vương không lo lắng lắm. Bọn họ một là đã chuẩn bị kỹ càng, hai là vốn tự tin vào năng lực của bản thân.

Ngân Sương ngồi một bên hóng gió ngắm cảnh biển, vẫn trang lên dáng vẻ cao lãnh ít nói của mình. Ở giữa thuyền đã sớm náo nhiệt, Hồng Hồng Hỏa Hỏa tính tình thân thiện đã bắt đầu làm quen với mọi người, cậu bạn hỗ trợ Tiểu Sâm vốn ít nói cũng vui vẻ trò chuyện.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa học nghề cuộc sống là nấu ăn, thường thường sẽ gởi cho Ngân Sương mấy món ăn gì đấy. Như bây giờ cô nàng đã lấy ra mấy thứ bánh kẹo linh tinh chia cho mọi người, Tiểu Sâm hạnh phúc ăn bánh là một chuyện, Hồng Liệt vốn còn chút mất tự nhiên cũng ngồi yên nhai kẹo.

Kim Lương là tên cuồng em trai, thấy Tiểu Sâm vui vẻ như vậy nên tâm trạng anh ta có vẻ rất tốt. Người này cũng xem như là hoạt bát thân thiện, luôn miệng trò truyện với mọi người. Nhưng theo Ngân Sương quan sát, anh chàng này toàn lái cuộc trò chuyện tới chỗ Tiểu Sâm.

Đại khái là em trai mình có chút hướng nội ngại ngùng, nên Kim Lương phải nhiều lời một chút, kéo cậu theo nói chuyện với người khác.

Bạch Long Vương câu có câu không tán gẫu với Kim Lương, anh ta còn bận trộm nhìn “sư muội” kia kìa!

“Sư muội” ngồi một bênh nghiêng người ngắm biển, cần cổ cao ráo trắng nõn nhìn thật là muốn cắn một phát… Gió biển nhè nhẹ thổi bay tóc mai đen nhánh, tay áo trắng tinh cũng khẽ đong đưa trong gió.

Ngân Sương không biết mình không những bị nhìn trộm, mà còn bị quay trộm!

Khung cảnh yên bình vui vẻ đầm ấm như thế này, chẳng mấy chốc bị một tiếng tù và vang lên cắt ngang.

Gió biển ngừng thổi, nhưng mây đen lại vội vã kéo đến che kín cả trời xanh. Một vùng biển cứ như thế từ quang đãng nắng đẹp trở nên âm u tĩnh lặng.

“Thật là giống như lời đồn…”

Bạch Long Vương bước đến mũi thuyền nhìn ra xa, dưới mặt nước dường như có thứ gì đó đang chờ đợi bọn họ. Là quái thú to lớn? Hay là cạm bẫy chết người?

Hay là cả hai?

Kim Lương mặt không đổi sắc lấy từ trong túi hành trang ra một cái đùi dê lớn, quẳng về phía mặt nước tối tăm phía trước.

Đùi dê còn chưa kịp hạ cánh, thì một bóng đen to lớn đã vọt lên đớp trọn.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, bọn họ chỉ kịp nhìn thấy cái miệng rộng đầy răng há to kia, còn chưa kịp nhìn thấy bộ dạng thì bóng đen đã lủi xuống dưới nước, để lại bọt bong bóng nổi trên mặt biển.

Phó bản Thủy Thần Cung đã có rất nhiều người đi nhưng chưa ai chinh phục được, ở trên diễn đàn trò chơi cũng là một chủ đề nóng. Nhiều người tốt bụng chia sẻ lại kinh nghiệm kinh hoàng của mình, mà đa số thất bại ở cửa đầu tiên này.

Thuyền của bọn họ còn đang tung tăng lướt giữa biển, đột nhiên trời kéo mây, cứ như thế tiến về phía trước thì bị một cái miệng đỏ như máu nuốt trọn cả thuyền lẫn người.

Cung điện gì đó còn chưa nhìn thấy, đã phải trở về điểm hồi sinh.

Cái đùi dê vừa rồi là để xác định vị trí. Nếu đã xác định được rồi thì tất nhiên đã đến lúc ra tay!

“Sư muội, lên!”

Bạch Long Vương vẫy vẫy Ngân Sương, đổi lại ánh nhìn kì thị của cậu.

Mỹ nhân vẫn rất là nể tình, lấy đại cục làm trọng, bước về phía trước, ma pháp trượng trong tay tỏa ra ánh sáng xanh lam. Trong chốc lát trên mặt biển đã xuất hiện vô số tảng băng lơ lửng. Mà thuyền của bọn họ lại dừng ở vị trí khá xa so với vùng nước này.

Kim Lương túm lấy Tiểu Sâm, Bạch Long Vương túm Hồng Liệt, Ngân Sương đỡ Hồng Hồng Hỏa Hỏa nhảy qua mặt băng lớn nhất vững chãi nhất.

Chiến đấu trên thuyền không khả thi, sẽ bị giới hạn rất nhiều. Vì vậy bọn họ quyết định chuyển trận địa đến mặt biển. Chỉ cần có chỗ đặt chân, thì sẽ không có vấn đề.

Trong đội trùng hợp có Ngân Sương có thể đóng băng nước, quá là tiện lợi rồi!

Như đã bàn bạc từ trước, Kim Lương bắt đầu nhảy nhót trên những tảng băng, tiếp cận khu vực con quái vật ẩn thân.

Người này nhanh nhẹn như vậy, Ngân Sương vẫn không thể liên tưởng được anh ta ở vị trí đỡ đòn.

Bạch Long Vương nhanh chóng theo sau, hai người tới càng gần vùng nước, bọt bong bóng nổi lên càng nhiều.

Từ mũi thương của Kim Lương lóe ra ánh chớp, có thể thấy điện quang đang tụ hợp. Người này phóng lên, như một tia chớp vàng lao thẳng xuống mặt nước.

Bóng đen một lần nữa lao lên, cái miệng khổng lồ há rộng muốn nuốt chửng Kim Lương. Chỉ thấy anh ta xoay người, từ phía sau lưng mọc ra đôi cánh sắt bay ngược thẳng lên trời. Con quái vật chỉ kịp đớp lấy luồng điện quang đang mạnh mẽ giáng xuống.

Nổ ầm một tiếng, bóng đen rơi xuống mặt nước sớm đã bị Ngân Sương đóng băng diện rộng. Lúc này mọi người mới có thể nhìn ra chân diện mục của con quái này.

Kim Lương vừa thoát hiểm thành công đã vui vẻ cười cợt, chỉ tay về phía con quái vật mà nói:

“Mẹ ơi, cá này nhìn xấu như vậy chắc chắn ăn không ngon!”

Ngân Sương nhìn con quái vật, cảm thấy anh ta nói không sai.

Hình dạng của con quái vật này là một loài cá nào đó chẳng rõ chủng loại. Mà chắc ở ngoài đời cũng không có giống cá nào lớn như thế này.

Kích cỡ tựa như một chiếc thuyền đánh cá, đầu hơi bẹp một chút. Miệng không khép lại hoàn toàn được, lộ ra răng nhọn như chông sắt. Xung quanh thân thể con quái này được bao bọc bởi vẩy bạc nhìn qua là biết cứng rắn.

Bạch Long Vương lướt qua, định vung kiếm chém thẳng vào đầu cá, chẳng ngờ con quái vật lập tức vùng vẫy, cái đuôi to lớn quật thẳng về phía trước. Cũng may họ Bạch này phản ứng tương đối nhanh, kịp thời xoay người nhảy sang một bên.

Nhìn mặt băng bên dưới bị chấn nứt, Bạch Long Vương tặc lưỡi.

“Cũng không dễ chơi.”

Đội ngũ phụ trợ ở đằng sau cũng không ngồi chơi. Hồng Liệt nhanh chóng bắn cầu lửa iểm trợ, cố gắng nhắm thẳng vào người con cá. Hồng Hồng Hỏa Hỏa không dám gọi hỏa xà trên mặt băng, chỉ có thể gọi ra hỏa ưng quấy rối cá bự từ bên trên.

Con cá vội lắc lư tránh hỏa cầu ném tới, không để ý đến Bạch Long Vương đã vòng qua sau lưng nó. Thanh kiếm trong tay phát ra ánh sáng màu vàng, chỉ nghe xoẹt một tiếng đã đâm thủng lớp vảy ở vùng đuôi cá.

Cùng lúc đó Kim Lương đang bay trên không trung một lần nữa cầm thương lao xuống, điện quang nhắm thẳng vào đầu cá, gây lượng lớn sát thương.

Trong cơn đau đớn, con cá xấu xí không ngừng quẫy đạp. Sức nặng của con quái này cũng rất lớn, mặt băng bên dưới lan ra vết nứt như mạng nhện. Nếu cứ như vậy, lớp băng này sẽ sớm vỡ tan.

Hồng Liệt cảm thấy mặt băng đã không còn có thể cứu vãn được nữa, dứt khoát sử dụng tuyệt chiêu của mình – gọi ra một đầu hỏa long nhắm thẳng về phía cá bự.

Ma pháp sư có lợi thế của ma pháp sư, sát thương cực cao cũng là điểm lợi hại của bọn họ. Hỏa long gầm thét, há miệng táp thẳng vào đầu cá.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa cũng không chịu thua kém, nhanh chóng phất tay, hỏa ưng trên trời đột ngột lao xuống, như một mũi tên mang sức nóng của dung nham đâm vào người con quái.

Hai loại ma pháp hệ hỏa cứ như thế thiêu cháy lớp vảy bạc của con cá, có thể nghe thấy mùi khét lan tỏa trong không trung.

“Cũng thơm đấy chứ, đáng tiếc không ăn được! Ha ha!”

Kim Lương lại cười cợt, nhưng không ngừng tấn công. Mũi thương ẩn chứa điện quang cứ như thế đâm thủng mấy lỗ trên người con quái. Ở một bên, Bạch Long Vương mỉm cười, vận khí lấy đà, chỉ thấy anh ta nhẹ nhàng lướt qua, tàn ảnh còn chưa kịp biến mất thì đầu cá đã lìa khỏi thân.

“Mẹ nó!”

Hồng Liệt đứng xa xa phía sau thấy một màn như vậy chỉ có thể chửi thế.

“Cái tên này toàn là giành nổi bật, rõ ràng là hỏa long của tui lợi hại!”

Một câu như vậy làm Tiểu Sâm bật cười vui vẻ, Hồng Hồng Hỏa Hỏa che miệng cười thầm, cảm thấy tên ma pháp sư này thật là thú vị. Mà cũng thật đúng, làm bạn thân với người như Bạch Long Vương, thế nào cũng bị chiếm hết ánh đèn sân khấu!

“Cá lớn như vậy mà chết không rớt ra thứ gì, bực mình thật chứ!”

Kim Lương lầm bầm trong miệng nhảy nhót trở về, Tiểu Sâm nhìn sắc mặt liền đoán được anh trai mình rất bất mãn rồi! Vì vậy cậu ta nhón chân, xoa xoa đầu Kim Lương. Một chiêu như vậy mà lại hữu dụng, vị này nháy mắt đã tươi tỉnh lại, túm em trai bay về phía thuyền gỗ.

Đợi mọi người an vị trên thuyền, Bạch Long Vương mới lấy ra phần ghi hình trận chiến vừa rồi ra để hỏi ý:

“Mọi người cảm thấy như thế nào? Đăng cái này lên có được không?”

Từ đầu Bạch Long Vương đã hỏi bọn họ, ý định quay lại cách bọn họ giết boss gì đó. Đăng lên hướng dẫn mọi người cách vượt phó bản Thủy Thần Cung, xem như là làm việc thiện tích đức cho đời.

Kim Lương cảm thấy mình không có vấn đề gì, không hề suy nghĩ mà đồng ý ngay lập tức. Em trai Tiểu Sâm vốn có hơi ngại ngùng, nhưng bình thường khoác áo choàng mục sư che hết nửa khuôn mặt, cũng không sợ bị người nhìn thấy. Vả lại Bạch Long Vương có nói, chỉ quay hình lúc đánh nhau, bình thường sẽ không quay.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa cảm thấy mấy thứ kỹ thuật quay phim trong trò chơi này thật là quá đỉnh. Không biết trò chơi gắn camera ở đâu mà có thể quay được ở mọi góc độ, hình ảnh rõ ràng sắc nét, không khác gì phim điện ảnh cả.

Bạch Long Vương có chỉnh sửa qua một lát, chủ yếu lấy góc nhìn từ trên xuống dưới, toàn cảnh bọn họ giết cá,… Đặc biệt còn cận cảnh Hồng Liệt bắn ra hỏa long, làm anh ta ngồi xem mà vỗ đùi khen hay, rốt cuộc mình cũng có thể nổi bật!

Còn với Ngân Sương, cậu thì thế nào cũng được. Dù sao mấy cái video cậu đánh nhau ở giải tân thủ chắc đã đầy trên mạng rồi. Nghĩ đến việc mình thật là thất thố khi đấu với họ Bạch kia, thì làm gì có thể xấu hổ hơn được nữa?

Huống hồ màn chiến đấu vừa rồi cậu cũng chẳng làm gì nhiều, đơn thuần là đóng băng mặt nước lại mà thôi. Cảnh có mặt Ngân Sương tương đối ít mà còn quay khá xa, tạm thời không có lí do gì để phản đối cả.

Kì thực Bạch Long Vương rất muốn quay cận cảnh sư muội nhà mình, thiếu điều chỉ quay mình Ngân Sương thôi, dẫu cậu chỉ đứng có một chỗ. Nhưng vì kế hoạch tương lai tốt đẹp, anh đành phải nhịn xuống.

Nhận được sự đồng ý của tất cả mọi người, Bạch Long Vương nhanh chóng đăng clip lên diễn đàn.

Thuyền của bọn họ tiếp tục di chuyển, chẳng bao lâu sau ở phía xa xa đã hiện ra bóng dáng tòa cung điện thủy tinh nguy nga tráng lệ.

Giữa biển rộng không biết bằng cách nào lại dựng lên một tòa cung điện như thế này, vừa lớn vừa đẹp, không lời nào có thể diễn tả hết.

Bạch Long Vương đứng ở mũi thuyền, quay lại mỉm cười:

“Mọi người chuẩn bị đi, thử thách hiện tại mới thực sự bắt đầu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.