Lam Sắc Vi

Chương 15



Kimura Kiyoshi sửa lại một chút tóc mái trên trán Ichiru “Đứa trẻ, em nên nghĩ cho em đi. Nguyện vọng lớn nhất của chị chính là hi vọng Ichiru có thể tìm thấy thứ thuộc về mình, bản thân phải phấn đấu mới có cơ hội đạt được, mà không phải là luôn mãi đi theo chị, biết không? Ichiru, em nên có cuộc sống của chính em, tương lai của em!”

“Em không muốn gì cả! Em chỉ muốn đi theo chị!”

“Ichiru, chị hi vọng em có thể vui vẻ, thực sự vui vẻ! Như vậy chị mới có thể cảm thấy không thấy có lỗi với em.” Kimura Kiyoshi nhẹ lau đi nước mắt trên hai gò má Ichiru “Ichiru trưởng thành rồi, về sau không nên khóc nhiều như thế, phải có can đảm!”

Ichiru cười gật đầu, mỉm cười.

Sao rồi

“Sao rồi? Khóa trình cấp một trung học có khó không?” Kimura Kiyoshi có chút hăng hái hỏi.

“Chị không cần phải lo lắng cho em đâu, nên lo cho bản thân chị mới đúng. Nếu chị đã quyết định giấu giếm thân phận, thì phải cẩn thận cái người tự xưng là anh trai em kia, hình như anh ta đã hoài nghi chị rồi.” Ichiru lập tức biến thành ‘người lớn’, giọng nói trầm ổn rất nhiều.

Kimura Kiyoshi nghe vậy gật đầu một cái, trong lòng có chút mất mát, thân thể mang đầy tội nghiệt, có tư cách lấy được hạnh phúc không?”Ichiru, em có hận chị không? Chị nghĩ, anh trai em nhất định rất hận chị đi.”

“Chị, tại sao ngài lại nói những lời như vậy, ở trong lòng Ichiru, ngài là tốt nhất. Bất kể người nào hận ngài trả thù ngài, nhất định Ichiru sẽ lấy sinh mạng làm đại giá bảo vệ ngài!” ánh mắt kiên định của Ichiru nhìn thẳng Kimura Kiyoshi, Hiou sama làm như vậy là do cha mẹ cậu giết người mà chị ấy yêu nhất, nỗi đau đó sao có thể tưởng tượng nổi? Nếu như có người từ trong tay cậu cướp Hiou sama đi… không! Tuyệt không tha thứ, cho dù người đó là Zero, cậu cũng muốn bầm thây hắn thành vạn mảnh! Sau đó sẽ đi theo Hiou sama…. Ichiru nắm chặt nắm tay, toàn thân phát ra sát khí, giống như nếu thật sự có người muốn đoạt đi sinh mạng của Kimura Kiyoshi vậy.

“Ichiru ——” Kimura Kiyoshi cầm tay Ichiru, khuyên nhủ: “Được rồi, không nói những chuyện thương tâm đó nữa, đã khuya lắm rồi, Ichiru nên nghỉ ngơi. Ngày mai còn phải lên lớp, lúc thi, chị sẽ kiểm tra Ichiru thành tích đấy. Thành tích kém thì sẽ có trừng phạt, thành tích tốt thì có phần thưởng!”

Ichiru thở dài, lại nữa! “Chị, em đã không còn là trẻ con nữa!”

“Ừ hừ hừ ——, chị nói này, em không thể giả bộ hưng phấn mong đợi một chút sao?” Kimura Kiyoshi quệt miệng nói: “Được rồi, chị phải trở về rồi, ngủ ngon!”

“Ngủ ngon ——”

Từ lúc đi ra khu cấp một trung học, tâm tình của Kimura Kiyoshi rất tốt, miệng hát điệu hát dân gian, sải bước bước tới khu cấp hai trung học.

“Là ngươi sao?”

“Ah?” Kimura Kiyoshi nghe ra hận ý thấu xương và ưu thương mãnh liệt qua đơn giản ba chữ này. Kimura Kiyoshi xoay người thấy Kiryu Zero đang đứng ở sau một cái cây. Đồng phục học sinh màu đen luộm thuộm không cài cúc, lộ ra hình xăm độc hữu chỉ có Kiryu Zero mới có, nơi đó, chính là nơi đã từng bị mình cắn qua? Kimura Kiyoshi nhớ mang máng cái khắc mà mình vừa xuyên qua tới, thiếu niên trong ngực run rẩy cùng áo sơ mi thấm đẫm máu.

“Nhất định là ngươi!” Kiryu Zero càng thêm chán ghét hô, chỉ cần cậu vừa đến gần cô gái tên Kimura Kiyoshi là máu toàn thân sẽ không ngừng chảy nhanh…

Kimura Kiyoshi cười ưu nhã “Tôi làm sao cơ? Xin hỏi cậu là gì với Yuki?”

Kiryu Zero có chút nghi ngờ đối với phản ứng của người trước mặt, chẳng lẽ là cậu đã phán đoán sai lầm? Không, tuyệt đối không thể! Cô ta khiến cậu cảm thấy rất quen thuộc, mặc dù ánh mắt xa lạ, nhưng dáng vẻ người đàn bà kia luôn in đậm ở trong đầu cậu. Cậu là gì của Yuki? Anh trai? Cậu còn chưa tính là con nuôi của Cross——

Kimura Kiyoshi vui vẻ cười, không nghĩ tới luôn lãnh khốc như Zero cũng có lúc quẫn bách.”Tôi nhớ ra rồi, cậu là Kiryu Zero? Một con nuôi khác của hiệu trưởng Cross?”

“Là nhờ nuôi, không phải là con nuôi!”

“À…” Kimura Kiyoshi đơn thuần nháy mắt, kỳ quái hỏi: “Vậy cậu tìm tôi có việc gì sao?”

Kiryu Zero đột nhiên lấy ra súng Bloody Rose chĩa thẳng vào Kimura Kiyoshi, lạnh như băng hỏi: “Nhất định là ngươi, là ngươi! Ngươi chính là người kia!”

“Cậu làm gì thế? Muốn giết tôi? Học viện này chẳng phải là có quy định hòa bình gì đó sao? Chẳng lẽ Cross Kaien nói dối?! Còn nữa, cậu nói cái gì vậy? Sao tôi nghe không hiểu!” ngoài miệng thì Kimura Kiyoshi nói vậy, nhưng trong lòng nhưng không có một chút sợ hãi, cô rất chắc chắn nếu Kiryu Zero nổ súng, cô hoàn toàn có thể tránh. Cho nên, cô hết sức chuyên chú nghiên cứu cây súng trong tay Kiryu Zero, không tệ, nghe nói là vũ khí cường đại có thể giết chết cả quý tộc vampire.

“Cái gì mà quy định! Tôi không quan tâm, vampire không nên sinh sống ở trên thế giới này!” Kiryu Zero giật giật ngón tay, chuẩn bị bóp cò ——

“Tại sao cậu lại nói như vậy? Chẳng lẽ cậu bị vampire làm thương tổn, cho nên mới nói như thế? Vậy loài người thì sao? Tôi thừa nhận, vampire thích giết chóc rất nhiều người, nhưng vampire cũng có người tốt mà! Giống như con người thôi, mấy người không giết người sao? Không chỉ một người, mà còn rất nhiều! Vậy loài người có phải cũng không nên sinh sống ở trên thế giới này hay không?”

“Ngươi nói cái gì! Ngươi đừng có nói sạo!” Kiryu Zero không thể phủ nhận cô gái này nói có chút đạo lý.”Nhưng vampire các ngươi so với loài người còn tàn nhẫn rất nhiều!”

“Nhưng huyết tộc ít vampire, số lượng không nhiều bằng loài người! Vampire uống máu, còn loài người các ngươi thì sao? Còn không phải là sinh vật gì cũng ăn, da này, lông này, thịt này, đều không bỏ qua sao! Chẳng lẽ những sinh vật kia đều là cam nguyện bị cậu ăn? Lúc cậu ăn thì sao không hỏi cá, gà trên bàn xem chúng có đồng ý hay không? Tôi đoán bọn chúng trước khi chết cũng muốn giết cậu đấy!” Kimura Kiyoshi một hơi nói lung tung một đống.

“Hiện tại vampire chỉ cần có thuốc huyết dịch là có thể sống, ngay cả máu cũng có thể không uống, không biết con người các người có thể làm như thế không, không ăn đồ mỡ? Cường giả và kẻ yếu, giết và bị giết là chuyện bình thường. Thích giết chóc các sinh vật cấp thấp như con người thì lại có tư cách gì nói người khác thích giết chóc?” Kimura Kiyoshi tiếp tục triển lộ tài ‘ biện luận ’.

“Ngươi…” Kiryu Zero cầm súng Bloody Rose có chút do dự.

Kimura Kiyoshi lại nhìn kỹ súng Bloody Rose một chút. “Hay nói cây súng trong tay cậu đi, đây chính là thứ mà nữ thuỷ tổ vampire đào tim của mình ra để rèn, bà ấy vì loài người hy sinh bản thân như vậy. Cậu ghét vampire như vậy, tại sao còn dùng công cụ vampire rèn ra? Không bằng cho tôi đi?”

Kiryu Zero lập tức thu hồi súng, liếc Kimura Kiyoshi một cái. “Nói khá lắm, ta sẽ không thua ngươi, hôm nay tạm tha qua cho ngươi!”

“Ủa? Tại sao? Nhanh như vậy đã thả tôi rồi? Chơi không hay sao? Sao không chơi với tôi một hồi nữa? À, đúng rồi, hiện tại cậu có thể nói với tôi là cậu coi tôi thành người nào không?”

“Không phải là coi thành! Chính là ngươi! Người đàn bà điên đã biến tôi trở nên thế này!”

“Cậu xác định?” Kimura Kiyoshi chọn một cành cây xinh đẹp, dứt khoát nhảy lên ngồi.



Hắc hắc, tôi biết hắn không xác định, rõ ràng là linh hồn bất đồng nha, chẳng qua là có máu ràng buộc tương đối phiền toái mà thôi.

“Cậu… không lẽ thích tôi sao? Nghe nói thích một người thì tim sẽ đập nhanh, máu chảy gia tốc đấy!”

Kiryu Zero hung tợn nhìn Kimura Kiyoshi “Đừng có nằm mộng, tôi chán ghét nhất chính là vampire! Thích? Hừ, vĩnh viễn cũng không thể!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.