Lần Nữa Theo Đuổi Em

Chương 73: 73: Sao Không Làm Phiên Dịch Viên




Mấy người được Hira đưa vào phòng riêng của một nhà hàng ở tầng 8 của Trung tân thương mại.

Trung tâm thương mại này rất lớn, mỗi một tầng đều giống như một thành phố thu nhỏ đầy đủ tiện ích.

Các cửa hàng được buôn bán và trưng bày ở đây tuy diện tích không được thoải mái như cả tòa nhà nhưng cũng đầy đủ tiện nghi.
"Nhà hàng này có có món Âu và Á, mọi người cứ tự nhiên." Hira đẩy menu tới trước mặt mỗi người nói.

Cô ấy cố ý chọn nhà hàng này vì Tuệ Linh là người gốc Á.
Mấy người nhận menu cũng không phụ ý tốt của cô ấy.

Tuệ Linh gọi một phần cơm gà, Anna gọi gà sốt vang, anh chàng Piter ăn beefsteak còn Cara gọi Salad Nicoise.

Sau khi chọn xong món chính thì Hira gọi thêm vài món tráng miệng và rượu vang.
Không đến 5 phút sau đồ ăn và rượu cơ bản đã được mang ra.

Những món chế biến lâu một chút thì lên sau.
"Thật sự rất vinh hạnh khi hôm nay có thể tiếp đón các vị.

Cũng đặc biệt cảm ơn cô Serline đã ra mặt giúp đỡ giải quyết khó khăn.

Tại đây tôi xin mời mọi người một ly." Hira bật nắp chai rượu vang mời mọi người cùng nâng ly.
"Quản lý Hira khách sáo rồi."
"Mời."
"Biết là hỏi câu này không phải nhưng tôi rất tò mò không biết Serline và hãng Fratelli có quan hệ gì.


Vừa rồi nghe cách nói chuyện có vẻ rất thân thiết." Hira mở lời nói ra nỗi lòng của tất cả mọi người đang ngồi ở đây.

Một nhân viên bình thường không lý nào lại có mối quan hệ đó được.
"Cung không có gì.

Quen biết với chủ tịch của Fratelli nên được hưởng chút ưu đãi thôi." Tuệ Linh ngẩng đầu lên đáp.

Cô là không muốn chia sẻ quá nhiều chuyện riêng tư nên chỉ nói lý do vậy cho có.
"Này nha Serline, cậu có mối quan hệ tốt như vậy sao trước nay không thấy nhắc tới.

Nếu là tôi thì tôi đã đi ôm chân kim chủ rồi chứ không cần làm nhân viên kinh doanh khổ cực như cô nữa đâu." Anna nói với vẻ tiếc nuối.
Đúng là một người bình thường nếu có được những mối quan hệ tốt như vậy thì đã không đi làm công việc khổ sở như nhân viên kinh doanh bọn họ.

Đáng tiếc Sở Tuệ Linh không phải là người bình thường.

Cô đi làm để về thừa kế công ty gia đình chứ không thiếu tiền.

Vậy nên làm ở đâu cũng như nhau mà thôi, giúp ích được công việc sau này mới là mục đích chính.
"Không phải ai cũng ham tiền như cô.

Cô không thấy rõ ràng là Serline nhà chúng ta không thiếu tiền à." Piter ngồi bên cạnh nghe Anna nói câu thiếu đòn như vậy lập tức không nương tay mà cốc cho cô gái một cái.

"Á, sao anh lại đánh tôi.

Tôi nói không phải sao?" Anna trợn mắt quay ra nhìn kẻ vừa cốc đầu mình.
"Thôi được rồi.

Đúng là tôi có khuynh hướng tự ngược nên mới đi làm cùng các cậu đấy.

Nói nữa quản lý Hira sẽ chê cười đó." Tuệ Linh nhìn hai người khắc khẩu thở dài.

Hai người này rõ ràng đều lớn cả rồi thế nhưng chỉ cần bất đồng ý kiến là gây sự với nhau.
"Serline này, tôi tò mò không biết cô nói được bao nhiêu ngôn ngữ.

Vừa rồi nghe cách phát âm tiếng Italy rất chuẩn, cũng có thể nói cả tiếng Pháp và Anh chuẩn như vậy.

Chắc không phải chỉ vài ngôn ngữ này thôi đúng chứ." Người điềm tĩnh nhất là Cara cuối cùng cũng lên tiếng.

Câu hỏi vừa ra lập tức chuyển hết sự chú ý của mọi người qua nhân vật chính là Tuệ Linh.
Cô bị mọi người nhìn tới ngại ngùng đành phải bỏ thìa trên tay xuống trả lời.

"Ừ thì cũng nói được một vài.


Mấy ngôn ngữ phổ biến như Anh, Trung, Hindi, Ả Rập đều có thể nói được một chút.

Không phải giỏi lắm nhưng có thể giao tiếp được."
"Tôi phát hiện ra đồng nghiệp của mình thật sự rất giống thiên tài bi3n thái.

Nhiều ngôn ngữ như vậy làm cách nào cậu có thể học được chứ?" Anna há miệng kinh ngạc tới mức có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Biểu cảm có chút quá nhưng trong tình huống này đúng là không trách được.
"Thật sự, cô biết nhiều ngôn ngữ vậy đáng lý ra làm một phiên dịch viên sẽ hợp lý hơn.

Làm nhân viên công ty bình thường có phải mai một đi tài năng hay không.Cô có thể suy nghĩ thử một chút.

Nếu muốn tôi có thể giúp cô giới thiệu một vài nơi." Hira cũng đồng tình với cách nói của Anna.

Nếu Tuệ Linh làm phiên dịch viên mức lương chắc chắn không thấp.

Làm công việc kinh doanh này có vẻ vất vả hơn nhiều.

Vậy nên không khỏi nói ra đề nghị của mình.
"Hira cô làm vậy không được.

Sao lại có thể công khai đào góc tường của chúng tôi vậy chứ.

Cô ấy chọn công ty chúng tôi chắc chắn cảm thấy phù hợp nhất rồi." Piter lập tức nghe không lọt liền phản bác.

Anh ta không ngờ tới Hira lại muốn cướp người trắng trợn như vậy.

Đúng là nhân tài một khi lộ ra đều sẽ bị người khác nhòm ngó.
"Sao lại tới chủ đề này rồi.


Tôi chỉ hứng thú với việc kinh doanh.

Những công việc quá nhẹ nhàng cảm thấy không có k1ch thích.

Được rồi mau dùng bữa đi, đừng mãi nói về tôi như vậy chứ." Tuệ Linh thấy mọi người nói đi quá xa vấn đề lập tức đứng ra hóa giải.

Cô còn cả trăm nghìn nhân viên của tập đoàn chờ về tiếp quản thì làm sao mà không chọn kinh doanh đây.

Hơn nữa Tuệ Linh vốn là người thích mạo hiểm và thử thách.

Những công việc nhẹ nhàng vốn không phù hợp với cô.

Chỉ có thương trường khốc liệt mới là nơi phù hợp nhất.
"Serline nói đúng.

Tôi xin phép tự phạt một ly.

Mọi người dùng bữa đi." Hira cười nâng ly lên một hơi uống cạn.

Piter cũng không chịu thua kém phái nữ nhấc ly lên một hơi hết sạch.

Bầu không khí lại trở nên vui vẻ thoải mái.
Chủ đề chính vẫn là xoay quanh câu chuyện vốn, nguồn hàng và thị trường của dân kinh doanh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.