*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Ngân Gia
“Ai…”
Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài
[1].
Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn.
Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả.
“Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói.
Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…”
“Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội.
Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.”
Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa là gì luôn], hắn cũng không muốn đối mặt với hai vị đó đâu.
Nghĩ đến đó, hắn cảm thấy cái lưng đã lành thương sau lần đối chiến trước lại phát đau.
“Đội trưởng, đội duy trì trật tự trên xét Nguyên soái dưới quản binh nhì.” Tiểu binh lính còn chưa chính thức tốt nghiệp cương trực công chính, kiên quyết thực hiên lời dạy của giáo viên, “Dù cho mới vừa thắng trận cũng phải lo lắng cho thể diện người lính chứ!”
Đội trưởng đội duy trì trật tự cảm thấy răng có chút đau, hắn đã nói rằng hắn không thích mang theo nhãi con mà.
=====================
[1]Là cái này này
quay lại