Lang Hậu Truyền Kì

Chương 154



Thâm lam nhãn đồng sớm đã nhuộm màu du͙ƈ vọиɠ, vừa trông thấy tiểu tuyến thể mập mạp liền kích động dùng sức cắn một cái. Máu đỏ theo kẽ răng trượt dài xuống cái gáy trắng trẻo đặc biệt chói mắt, hồng hào tuyến thể cũng chịu chung số phận.

“A!”

Mộ Hoan đau đến hét thảm một tiếng, nhưng tiểu tuyến thể bên dưới lại kịch liệt co rút chảy ra một ít dâʍ ɖịƈɦ. Đây đơn thuần là phản ứng bản năng của omega khi được đánh dấu, chờ đợi để được hoài thai sinh oa cho ý trung nhân. Mộ Hoan cũng không khác biệt bao nhiêu, mặc dù tuyến thể đau nhức nhưng cơ thể đặc biệt hưng phấn, thân thể hư nhuyễn đổ sụp xuống hai tầng rơm dày.

“Ưm…”

Bị tiếng kêu rên của omega làm cho kíƈɦ ŧɦíƈɦ, A Ba Đáp Thấu Á Viên càng thêm hung hăng dùng móng vuốt tì mạnh lên hai bả vai nàng mà ngấu nghiến tuyến thể béo mập. Lúc khinh khinh liếm qua lúc lại hung hăng cắn mạnh, khiến tiểu kiều hương bên dưới kêu rên thất điên bát đảo, hoàn toàn quên mất bản thân là ai tên gì.

Rời khỏi tuyến thể nị nị xinh đẹp, ánh mắt rơi xuống ẩm ướt tiểu huyệt bên dưới kịch liệt co rút chờ đợi. Mộ Hoan ý thức được chó nhỏ muốn gì, lập tức chủ động chống tay xuống đất, nâng mông cao một đoạn để lộ tiểu tuyến thể hồng nộn mê người.

A Ba Đáp Thấu Á Viên tựa hồ mất hết lý trí, hung hăng đè ép tiểu tuyến thể kia mà hôn duyện, đầu lưỡi kịch liệt ma sát toàn bộ thịt non bên ngoài.

“A~ chậm, điện hạ… ưm, ngài…” Mộ Hoan suýt chút ngã xuống đất, kiên trì chống đỡ nâng mông lên cao, hư nhuyễn thoát ra mấy tiếng kêu rên mị tình: “Ưm… chỗ đó, a~”

Tiếng kêu rên của loài sinh sản giống như xuân dược cấp độ mạnh dành cho alpha, hai mắt A Ba Đáp Thấu Á Viên càng thêm tăm tối, đột ngột không lời báo trước đẩy lưỡi sâu vào bên trong.

“A!”

Mộ Hoan thư sướng kêu dài một tiếng, hai chân phát run quỳ không vững, cố sức siết chặt đống rơm dưới thân làm điểm tựa. Nị nị âm thanh như rót mật vào lòng, càng nghe càng cưỡng không được kɦoáı ƈảʍ dồn dập đánh tới.

Dâm thanh thủy âm từ bên dưới phát ra liên tục, tiểu tuyến thể béo mập hơi nứt ra để lộ vệt đỏ hồng tiên diễm. A Ba Đáp Thấu Á Viên mê mẩn không ngớt, ở nơi phát ra mùi hương ngọt ngào ra sức nuông chiều, dùng răng nanh tì ở lớp thịt non mềm bên ngoài.

“A, thích… ngô điện hạ… ưm…”

Tiểu tuyến thể bên trong phi thường ẩm ướt, cơ khát ra sức giữ chặt đầu lưỡi thô ráp, thậm chí còn rỉ ra dâʍ ɖịƈɦ điềm mật làm trơn ướt đường đi. A Ba Đáp Thấu Á Viên phấn khích vẫy đuôi không ngừng, đại căn bên dưới căng tức muốn vỡ tung, nhỏ xuống đất vài giọt bạch dịch nóng hổi.

“Ưm… chỗ đó… ân~”

Mật huyệt non mềm bị trừu sáp đến tấy đỏ rỉ ra dâʍ ɖịƈɦ trong suốt, phảng phất mùi hương câu dẫn của omega khiến người bên trên phát điên muốn đem nàng khi dễ đến chết.

Mười đầu ngón chân béo tròn kịch liệt co rúm, lưng cong như cung tiễn, thư thư sướng sướng đạt đến cao triều!!

Thiển độ tiêu ký trải qua đặc biệt hưng phấn, nhưng hoàn toàn không đủ. Mộ Hoan hai mắt mờ sương nhìn chó nhỏ đang tận lực thưởng thức dịch thủy, mặt nhỏ đỏ hồng một mảng, chủ động khai mở rộng hai chân nghênh đón địch nhân công thành.

“Điện hạ, tiêu ký, thần thiếp muốn ngài.”

Móng vuốt sắc bén tì chặt lên đùi non nhẵn mịn, đột ngột tru dài một tiếng, hung hăng quét mắt nhìn toàn bộ diễm mỹ cơ thể bên dưới.

“Ân?”

Bắt gặp ánh mắt của A Ba Đáp Thấu Á Viên, Mộ Hoan tự động minh bạch, ngượng ngùng câu chặt cổ đối phương mà ngồi dậy. Tiểu tuyến thể vẫn rì rì chảy ra dâʍ ŧɦủy̠, nhè nhẹ phát quang trong suốt đặc biệt mê hoặc.

A Ba Đáp Thấu Á Viên quan sát nhất cử nhất động của kiều hương, hơi lùi về sau, dục hỏa côn thô bạo căng tức hiển lộ ra bên ngoài phảng phất uy vũ của alpha. 

Nhìn thấy cảnh tượng này Mộ Hoan tránh không khỏi xấu hổ, chậm rì rì bò đến đẩy nhẹ chó nhỏ nằm xuống đống rơm ẩm ướt, bản thân chủ động tiến đến hầu hạ. Mặt nhỏ hướng về phía du͙ƈ vọиɠ trướng to so với ban đầu hai ba vòng, mặt nhuộm đỏ như quả cà chua, kích thước này e là quá lớn sợ nàng không dung nạp nổi.

Bất quá vẫn ngoan ngoãn mở miệng ngậm lấy, ban đầu chỉ là phía trên nhẹ nhàng ngậm một phần ba, trong miệng đã bắt đầu cảm thấy căng trướng. Chỉ có thể trách chó nhỏ kích thước quá lớn, để trụ toàn bộ sợ là không có khả năng đành chuyển sang di chuyển đầu lưỡi theo chiều dài du͙ƈ vọиɠ. Kia dục hỏa côn nóng như thép hàn, nổi cộm đường gân chằng chịt, thậm chí còn bóng đỏ đặc biệt đáng sợ.

Mộ Hoan không dám mở mắt, xấu hổ tháp trụ phân nửa, đầu lưỡi nhẹ nhàng vuốt ve toàn bộ thiêu hỏa côn. Trong miệng phảng phất khí tức cùng tính khí đặc trưng alpha, mặt nhỏ hồng thấu một mảng, không nghĩ sẽ có ngày nàng phải hầu hạ như thế này.

Trong miệng tiểu kiều hương mềm mại ấm nóng, đặc biệt thư sướng, A Ba Đáp Thấu Á Viên kiềm không được phát ra vài tiếng tru khe khẽ trong cổ họng. Đôi thâm lam tối đen nhuốm màu du͙ƈ vọиɠ, quan sát thật kỹ kiều hương như thế nào hầu hạ, thậm chí còn di chuyển thắt lưng ấn sâu vào thêm một đoạn.

“Ưm!”

Thô lỗ du͙ƈ vọиɠ đột ngột tiến sâu hại Mộ Hoan suýt ngạt chết, vội nhả ra rồi ôm ngực ho mấy tiếng. Đôi hạnh hoa phảng trên mi dài vương lại nước mắt, hai gò má thủy nộn hồng hào, miệng nhỏ do kịch liệt ban nãy mà sưng đỏ mọng nước.

Cả người bị ấn mạnh xuống đống rơm, người bên trên đã bắt đầu nôn nóng muốn chiếm hữu nàng. Trải qua tiền hí công tác kỹ lưỡng, Mộ Hoan chủ động nâng hông lên một đoạn, hướng nị nị tiểu tuyến thể ướt đẫm dịch thủy về phía đối phương.

Ngay lập tức thô lỗ dục hỏa côn liền xông vào, kịch liệt kéo căng vách thịt ấm nóng, một tia máu đỏ dọc theo chiều dài mà nhỏ xuống đất.

“A!”

Đau đớn này khủng khiếp hơn Mộ Hoan tưởng tượng, có lẽ do dục hỏa côn kia quá lớn, tiến vào liền xé rách cả tuyến thể của nàng. Nhưng đối phương hoàn toàn không có nửa điểm thương tiếc, thô lỗ di chuyển thân thể, đem thứ to lớn kia chìm sâu trong mật huyệt ấm nóng.

“A, đừng! Đau… ô đau… điện hạ đau quá!”

Mộ Hoan khóc không thành tiếng, ra sức bám chặt rơm ướt dưới thân mà khóc lóc: “Chậm, hô… đừng mà! Điện hạ!”

A Ba Đáp Thấu Á Viên tựa hồ đánh mất lý trí, hoàn toàn chỉ biết đến du͙ƈ vọиɠ căng tức dồn nén trong cơ thể, ra sức đánh chiếm đoạt lấy từng tấc da thịt. Răng nanh bén nhọn cắm sâu vào bả vai lưu lại vệt máu đỏ chói mắt, một giọt trượt theo độ cong cơ thể đến bầu ngực căng tròn đầy đặn. Không chút chần chờ, A Ba Đáp Thấu Á Viên lập tức vươn lưỡi liếm qua tiểu hồng đậu khả ái, cảm thấy ngon miệng liền hung hăng thưởng thức.

Bên dưới thô lỗ du͙ƈ vọиɠ vẫn điên cuồng luận động, đem tiểu tuyến thể bính rách, máu nhỏ xuống rơm phát ra mùi tanh nhàn nhạt. Kíƈɦ ŧɦíƈɦ từ hai phía quá mãnh liệt, Mộ Hoan từ từ tìm thấy kɦoáı ƈảʍ, nỉ non kêu lên mấy tiếng đặc biệt câu nhân.

Hai chân vô lực buông thõng, mơ mơ hồ hồ chịu đựng sáp nhập thô bạo bên dưới, cảm nhận được vách thịt hai bên đều bị trừu sáp đến sưng tấy.

“A~ ưm, chậm… điện hạ, ngài thô ưm… thô quá!”

Vai đột nhiên bị nắm lấy, Mộ Hoan run rẩy mở mắt ra nhìn thử, không ngờ chó nhỏ của nàng đã có thể biến thành dạng nửa người nửa thú. Cánh tay chắc khỏe vươn ra đem nàng ôm lên, thô lỗ du͙ƈ vọиɠ từ phía dưới tiếp tục tiến công, đem điểm nhạy cảm nhất kịch liệt đâm mạnh.

“Ân! Ha! Không được, a, thích… hảo thoải mái~”

Mộ Hoan không phát hiện tiếng rên của nàng có bao nhiêu ngọt ngào, thân thể của nàng có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, ra sức câu chặt cổ chó nhỏ mà mị mị rêи ɾỉ thành tiếng.

“Nhanh, hô… a, chỗ đó, điện hạ nhanh ô…”

Thô lỗ dục hỏa côn chiếu theo ý muốn của kiều hương, tiếp tục điên cuồng luận động, chẳng mấy chốc toàn bộ chiều dài đều bóng loáng dâʍ ŧɦủy̠. Tiểu kiều hương lại phi thường dâʍ đãиɠ, hai chân mở rộng chờ đón nghênh hợp giao hoan, ngửa đầu kêu rên không ngừng nghỉ. Gò má phiếm hồng, hai mắt mơ màng ướt nước, suиɠ sướиɠ đến mức không tự chủ được bản thân mình.

“A~ ha, thoải mái, ưm… nhanh… ha~”

Chẳng bao lâu liền đạt đến cao triều, suиɠ sướиɠ phóng thích dịch thủy thấm ướt cả lông mao của đối phương. A Ba Đáp Thấu Á Viên nheo nheo mắt nhìn, hung hăng cắn mạnh một cái trên ngực Mộ Hoan lưu lại một vệt máu dài. Bất quá Mộ Hoan lại không thấy đau đớn, kɦoáı ƈảʍ quá mức cường liệt, khiến nàng đến cả bản thân mình là ai cũng sắp không nhận ra nổi.

“A~”

Tiểu tuyến thể non mềm bị trừu sáp đến sưng tấy, lúc kéo ra hồ hồ lộ rõ mảng thịt đỏ tươi thấm ướt dâʍ ɖịƈɦ. Kia thịt đỏ cơ khát siết chặt côn ŧɦịŧ bên trong, còn dâʍ đãиɠ thít nhẹ hai cái, hoàn toàn không biết điểm dừng ở đâu.

A Ba Đáp Thấu Á Viên chỉ để nàng thở thoải mái hai cái lại tiếp tục luận động kịch liệt, đem thịt tươi hồng hào kéo ra ngoài rồi lại đâm mạnh vào bên trong. Dâm thanh lãng ngữ liên tục phát ra cùng với tiếng ba ba khe khẽ khi hai cơ thể va chạm, phốc xuy âm thanh kéo theo tơ dịch trong suốt.

Mộ Hoan chỉ còn biết ngửa đầu rên khẽ, hai chân kịch liệt phát run, hai mắt mờ sương vui sướng cảm nhận kɦoáı ƈảʍ chân thật đánh tới. Hôm nay nàng thật sự trở thành nữ nhân của chó nhỏ, sau này sẽ hoài thai oa oa, chỉ nghĩ đến thôi nội tâm đều tan chảy thành nước.

“A, a, chậm… a, thần thiếp chết mất, ưm… điện hạ, a không được~”

Vốn muốn với tay ngăn cản động tác luận động kịch liệt nhưng lại bị A Ba Đáp Thấu Á Viên nhanh hơn một bước bắt được, bạo lực vòng ra sau kiềm giữ. Tiểu tuyến thể mập mạp cơ khát không biết xấu hổ ngậm chặt du͙ƈ vọиɠ to lớn kia ra sức mút chặt, thậm chí còn phát ra tiếng nước, rõ ràng đã nghĩ đến thứ to lớn này từ rất lâu.

“Ưm… ưm… ân, không được ưm, thoải mái… thần thiếp muốn ra ưm…”

Eo nhỏ bị móng vuốt tì vào, Mộ Hoan khó chịu giãy dụa lưu lại hai vết cào rướm máu, bất quá nàng cũng không để tâm đến. Hòa theo nhịp thúc đẩy kia là lắc lư mông nhỏ, phối hợp siết chặt tiểu tuyến thể khiến chó nhỏ phải suиɠ sướиɠ tru một tiếng dài thỏa mãn.

“A, a, không được, muốn ra!” Mộ Hoan bám chặt cánh tay của A Ba Đáp Thấu Á Viên, nị nị kéo dài giọng rêи ɾỉ: “Ngài thô, ưm, ở đó nữa… ở đó, thoải mái, a!”

Tuyến thể dâʍ đãиɠ kịch liệt co rút mà đạt đến cao triều, cùng lúc chó nhỏ suиɠ sướиɠ phóng thích bạch trọc bên trong, kết phồng lớn gấp đôi bình thường ngăn cho dịch vừa xuất tràn ra ngoài.

“Ha, a… nóng… nóng quá…”

Mộ Hoan hồ đồ mở miệng, tay chân kịch liệt phát run. Cảm giác tê dại lan dần theo từng đầu ngón tay, thậm chí dư vị vẫn còn rất kịch liệt, tiểu tuyến thể chảy ra dâʍ ɖịƈɦ ướt đẫm một mảng rơm.

Đợi quá vài phân thời gian kết mới trở lại bình thường, dục căn nóng hổi cũng theo đó rút ra, kéo theo dòng bạch dịch nóng hổi chảy giữa hai miếng thịt tươi ngon lành.

Thân thể bé nhỏ thoáng run rẩy, ghé mắt nhìn thử bên dưới, gò má ửng hồng một mảng: “Điện hạ, thần thiếp, ưm, sắp có oa oa với ngài rồi.”

Đối phương không trả lời, dùng sức siết chặt eo nàng, lần nữa hôn xuống đôi môi mềm đỏ mọng. Hai cơ thể dán chặt không rời, dẫu bên ngoài trời có bao nhiêu lạnh, nơi này vẫn như cũ phi thường ấm áp.

Tuyến thể rỉ nước lên trên dục hỏa côn, mềm mại trơn bóng, đặc biệt mê hoặc.

Theo lối cũ tiến vào nơi tiêu hồn thực cốt, đêm nay chỉ mới bắt đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.