Đem theo chiếc nhẫn không gian đi vào quán ăn Tử Thiên, cũng chẳng có ai chào đón cả, khách ở đây đều là tự động đi chơi. Lam Vũ thầm mắng nghiệp vụ thấp kém, thế nhưng mà độ đông thì chắc có lẽ không có khu vui chơi nào ở trái đất đông bằng đâu, dọc đường đi xuyên qua biết bao nhiêu khu giải trí (thanh lâu, đấu võ đài, đấu thú trường.v.v) Lam Vũ mới thấy mức độ cuồng nhiệt và điên khùng của cái thành phố này, chữ "Hỗn Loạn" này anh thấy không hề ngoa tí nào mà còn có phần điệu thấp, kiến thức anh học cấp 1,2,3 gì gì đó đến đây đều vứt xó hết, cái gì mà đạo đức, cái gì mà nhân văn, cái gì mà nhân tính nhân tâm, giáo dục công dấn đều là loại hàng con nít không thèm đọc người lớn chả thèm tin. Đi mòn dép mới tới sòng bạc, náo nhiệt vê lờ luôn. Đang không biết nên chơi cái gì trước thì có một tên cũng mang áo choàng đen kín tiếp cận Lam Vũ:
- Vị huynh đệ này, chúng ta đã gặp nhau chưa nhỉ? - Hắn làm bộ nghi ngờ hỏi.
Lam Vũ kinh ngạc giật một cái:"Không phải chứ, chưa chơi đã bị lộ rồi sao?". Bên ngoài vẫn giữ bình tĩnh đáp lại:
- Ngươi rất lạ, ta chưa gặp qua bao giờ. - Tao nói thật đấy, chưa gặp qua mày bao giờ, anh thầm nói trong lòng.
- Umm, có lỗi quá, là ta nhận nhầm người! Nhưng không sao, người đến đây để chơi bạc đúng không, để tạ lỗi ta sẽ chỉ cho ngươi chơi vài ván, kiếm một ít tiền! Được chứ? - Tên này cười cười rõ thân thiện, Lam Vũ thở ra một hơi, thì ra là tên này đi môi giới, tường gì, haha!
- Uhm, vậy ngươi giới thiệu ta trò nào dễ chơi, mà nhanh ăn tiền một tí. - Hiện tại cũng đang không biết nên chơi cái gì trước thôi thì thằng này giới thiệu cho lẹ, còn về có thua hay không thì chơi mới biết.
- Được, tốt, sảng khoái, haha! Đi theo ta! Đảm bảo cho ngươi 1 ăn 5 ăn 10 luôn, mau! - Tên này mừng rỡ vội đi trước dẫn đường.
Lam Vũ thấy biểu hiện như lượm được tiền của hắn thì khẳng định là trong vụ này ắt có cái âm mưu lừa đảo gì đó, có lẽ là chiếm đoạt tài sản chăng? Mà chắc không phải, ở nơi này đâu được phép đánh nhau, chắc là lừa đi chơi bạc rồi tụi nó gian lận hôt tiền mình, có lẽ là thế! Nhưng mà..khà khà, anh cũng muốn thử một lần cho biết, có sao đâu, tiền cũng là tiền chùa, sài mua đồ ăn là dư rồi, để lại cũng chẳng làm gì.
Ngó lại vài lần thấy Lam Vũ đi theo, gã liền yên tâm mà đi tiếp! Hai người đi một đoạn đường chừng 1km thì tới một cái biệt thự, thực ra là trong mắt Lam Vũ nó giống một cái biệt thự thôi, còn thực chất nó chỉ là một cái phòng đánh bạc, đoạn đừng 1km đó cũng chỉ trong phạm vi sòng bạc thôi, lớn chưa? Haha!
Trong cái "phòng bạc" này có rất nhiều người, Lam Vũ đếm qua cũng phải hơn 50 người, vậy mà chỉ có một cái bàn chơi lớn ở giữa. Trên bàn bày rất nhiều thứ, từ vũ khí, bảo ngọc cho tới linh ngọc, xem ra là vật đặt cược. Lam Vũ vừa vào thì mấy tên cầm cái liền chú ý tới, có tên còn ám muội nhìn tên vừa môi giới Lam Vũ cười một cái, tên kia cũng cười cười rồi khom người, xong rất nhanh giả vờ hòa vào đoàn người chơi hô hào đặt cược. Nếu không phải Lam Vũ có tinh thần lực quan sát toàn diện, bất chấp mọi cấm chế thần niệm thì có lẽ cũng không biết được nhà cái chơi xấu tới mức nào.
Anh cũng chen vào đám người đặt đang chơi, vừa lúc đó tên môi giới vừa rồi chen tới chỗ Lam Vũ, cười hớn hở nói:
- Huynh đệ, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là trò đoán con số. Còn vật hình đa giác ở giữa bàn là con lắc số có 128 mặt(hãy tưởng tượng một con rubic 128 mặt sẽ thế nào, khá giống với tổ ong), mỗi mặt sẽ xoay ngẫu nhiên từ 1 đến 9. Việc của ngươi cần làm chính là đoán xem số điểm của nó, chỉ cần trúng là ăn gấp đôi liền, chính xác điểm thì sẽ ăn gấp 5. Tất nhiên ngươi không cần thiết phải đoán chính xác điểm, chỉ cần trong phụ cận là được. 1152 điểm là tối đa và 128 điểm là tối thiểu, và chia làm 9 mức điểm để đặt từ 1 tới 9, mỗi mức sẽ bao gồm 128 điểm, ví dụ như 1 tới 128 là 1 mức, tiếp theo 129 tới 256... - Hắn liên thuyên giải thích luật chơi cho Lam Vũ, bộ dáng rất nhiệt tình, cứ như một người bán hàng nhiệt tình vậy.
- Được rồi, để ta coi vài ván rồi sẽ chơi, nếu ngươi có việc thì cứ đi làm đi. - Lam Vũ ngắt lời hắn, đi mau lẹ dùm ta với, nói nhiều vl.
- Được được, vừa hay lúc ta có việc phải làm, gặp lại sau, huynh đệ phát tài không được quên ta đâu đấy. - Hắn cười thật tươi.
- Tất nhiên, sẽ không quên. - Lơ đãng nói một câu rồi Lam Vũ dồn sự chú ý lên bàn bạc, mà thật sự anh chả để tâm hắn đi đâu.
Tên kia nhìn Lam Vũ vài lần nữa rồi mới gật đầu bỏ đi. Canh bạc mới sắp bắt đầu rồi, nhà cái lên tiếng:
- Chú ý, canh bạc chuẩn bị bắt đầu! Mọi người mau nghe nhìn cho kỹ rồi chuẩn bị đặt cửa cho mình, quy tắc vẫn như cũ. Trúng mức thì 1 ăn 2, chính xác thì 1 ăn 5, ta chuẩn bị xoay đây. - Chờ tầm 1 phút thì nhà cái truyền linh lực vào cái dấu ấn hình bàn tay trên bàn lớn cạnh khối xoay số, 128 mặt của nó sáng lên và bắt đầu xoay tròn lắp ráp các kiểu giống như xoay rubic vậy, các con số thay đổi liên tục, như ma trận vậy, tuy nhiên chỉ sau vài giây đó có một vật như cái chuông từ trên cao rơi xuống che đi con xoay, chừng 10 giây sau nữa thì cái bàn ngừng sáng. Nhà cái mới tiếp tục lên tiếng:
- Rồi, có thể đặt.
Hắn vừa dứt lời thì đã có rất nhanh tiếng ồn dồn dập đáp tới:
- Ta đặt cửa 7, 30 linh ngọc trung phẩm.
- Cho ta 1 linh ngọc thượng phẩm vào cửa 5.
- Cửa 2 100 linh ngọc hạ phẩm.
- Cửa 9.....
Lam Vũ tò mò xem thử bên trong đó có cái gì thú vị, thế là dùng tinh thần lực xuyên qua cái chuông chứa cái hộp. Không ngờ lúc đầu muốn đi qua cái chuông có chút khó khăn và hơi nặng nhưng ước chừng vài giây thì cuối cùng vẫn xuyên qua được, anh thấy bên tron có rất nhiều con số từ 1 đến 9, cộng lại được 593,uhmm, là cửa 5. Để coi, cửa 5 nãy giờ đặt tổng cộng chỉ có 3 linh ngọc thượng phẩm à, mấy cửa khác cộng lại cũng phải là hơn 12 linh ngọc thượng phẩm, xem ra ván này cái ăn đậm rồi. Chờ ván sau anh cũng tham gia đặt cho vui, ván sau anh sẽ không thèm nhìn trộm, như vậy mất đi kích thích, tới đây anh cũng không quan sát nữa:
Nhà cái định mở chuông thì có một tên mặc quần áo hoa lệ xông vào:
- Khoan đã! Đợi ta, 20 linh ngọc thượng phậm vào cửa 5.
- Hả? Là Địa Hạ Lương thiếu gia.
- Ôi, lại một cái túi tiền nữa đến!
- Nhà cái hôm nay không sợ lỗ rồi.
...Có rất nhiều lời bàn tán xung quanh thanh niên mới tới, thì ra tên này là một tên ăn chơi nổi tiếng khu quán ăn Tử Thiên này, tuy nói thế giới này tàn ác và đầy hỗn loạn nhưng vẫn còn tồn tại các khu ăn chơi như thế này và các con cháu đời sau của các cường giả, mà đã có 2 thứ này tất nhiên là sẽ tồn tại một loại "con nhà giàu ăn chơi trác táng" thôi, mấy tên thế này hầu hết thời gian trong cuộc đời đều dùng trong các khu ăn chơi này đây, từ thanh âu đến sòng bạc, đến đấu trường đâu đâu cũng có. Bọn hắn căn bản không là cái đinh gì ở ngoài thành phố, nhưng mà ở trong các khu vui chơi đông người, là nơi công cộng, có rất nhiều người nể cường giả nhà bọn hắn hoặc.. có thể là sợ. Lương Thanh Thư, cháu trai của Địa Hạ Thiên Vương Lương Thiện, là một thiếu gia ăn chơi nổi tiếng tại đây, tuy nhiên thế giới này rất hỗn loạn, mang tiếng là thiếu gia ăn chơi nhưng chỉ bị trách là tiêu tiền như nước mà thôi, hắn có lẽ ngày nào cũng ăn hiếp người khác nhưng chưa từng giết người qua. Dân ăn chơi trác táng ở cái thế giới này chả ai sợ cả, chỉ cần không chọc hắn hắn cũng chả làm gì được ai, cùng lắm đánh đập một phen mà thôi, vì nơi này là nơi tôn sùng sức mạnh, không có bất kỳ thứ gì có quy củ, ông già của Lương Thanh Thư cũng không có trợ giúp hắn làm mình làm mẫy chút nào, hắn ta sống trong cái thế giới hỗn loạn này, hắn không cho phép con mình nhu nhược, nên trừ khi con mình chết, còn lại thì sẽ không quản, thuộc hạ của hắn cũng biết ý hắn nên tên ăn chơi này mới không có cửa đi càn quấy, chỉ còn cách cầm tiền đi mua vui, thực ra thì hiện trạng của mấy tên ăn chơi ở đây cũng không khác tên này bao nhiêu, đều chỉ có thể cầm tiền đập người.
Nhà cái nghe Lương Thanh Thư đặt cửa 5 20 linh ngọc thì nghi hoặc nhìn hắn một giây rồi sau đó mỉm cười:
- Tốt, Lương thiếu đã tới góp nhiệt thì thật là vinh hạnh cho chúng ta rồi, vậy mời mở chuông. - Hắn đưa tay trái xuống dưới bàn làm động tác gì đó, còn tay phải thì bấm vào cơ quan trên bàn để mở chuông. Ồ một tiếng lớn lên, nhất thời vang lên đủ loại âm thanh, gào thét đau lòng cũng có, mà vui mừng cũng có, nhưng mà chắc chắn là vui mừng ít hơn đau khổ nhiều. Lam Vũ cười cười, thấy trò này có vẻ vui đó, đang định đặt thì nghe nhà cái lên tiếng:
- Xin chúc mừng những người đặt cửa 6, con xoay xoay ra 689, xin chúc mừng, người thua cũng đừng nản chí, lần sau sẽ may mắn hơn, các vị có 5 phút chuẩn bị, chúng ta bắt đầu vòng khác, Lương thiếu gia, ngài lại xui xẻo rồi, may mắn lần sau. - Tên nhà cái cười vui vẻ.
Lam Vũ giật mình, cái gì? Có nghe nhầm không vậy, 689? Không phải 593 sao? Không thể nào, tinh thần lực của mình không phải là máy móc, không thể nào có sai lầm được, mà cửa 6 lần này lại là cửa ít tiền nhất sau cửa 5. Vậy...là nhà cái ăn gian rồi, OMG, vậy mà thật sự ăn gian. Lam Vũ quyết định coi kỹ lại một ván nữa....
Quả nhiên là ăn gian, lần sau anh quan sát thấy điểm dừng ở 732 là ở cửa 6, vậy mà đen đủi thế nào thằng Thanh Thư kia lại đặt cửa 6 20 linh ngọc thượng phẩm, thế là tên nhà cái vận dụng cơ qua gì dưới bàn truyền thêm 1 ít linh lực vào con xoay làm nó giao động thêm 1 tí nữa chạy ra 116, thành cửa 1. Móa nó, may mắn mình có thằng Thanh Thư coi tiền như rác kia trùng hợp trúng 2 lần, chứ nếu không hôm nay mình coi như bị lừa rồi. Hừ, mở tiệm mà dám làm ăn dối trá, được thôi, tao hôm nay chơi cạn túi với bọn mày.
- Lão đại, để ta, để ta. Hôm nay để ta chơi đi, vừa rồi với đám người kia toàn là kiến, chơi không đã tí nào, đi nào! Ta đã có cách giúp chúng ta phá vỡ cái vòng đáng ghét kia rồi, sẽ có ngày chúng ta đứng trên đỉnh thiên hạ.
- Hả, mày có cách? Vậy..ừm, chơi chán thì đưa ta ta chơi, dù sao thì đánh bài cũng không hay bằng chơi game. - Lão đại nhún vai, quả thật là một gamer chính hiệu. *Hoán Chuyển* Đôi mắt đạm nhiên kia bỗng dưng có chút linh lợi.
Lam Vũ cười cười, đưa tay vào trong nhẫn lấy ra chừng 20 chục viên linh ngọc thượng phẩm. Vừa hay lúc đó ván mới đã bắt đầu, con xoay bắt đầu hoạt động, sau đó nó được úp lại, Lam Vũ nhìn trộm thì thấy rõ là 243, nhưng anh chưa vội, vì giờ mà đặt là dễ bị đổi lắm, đợi một chút.
Hình như ông trời đứng về phía Lam Vũ hay sao ý, đúng lúc anh vào chơi thì cái thằng Thanh Thư gì kia lại đặt cửa 7, không phải là cửa 2, dự rằng tên kia ván sau đặt cửa 8. Nhà cái thấy Lương Thanh Thư đặt rồi thì yên tâm, không thèm gian lận nữa, đối với hắn chỉ cần thắng một cửa của Lương Thanh Thư thì coi như có thua cả bàn cũng đáng. Đang định ấn cơ quan nâng chuông thì có người chen vào:
- Khoan đã, ta muốn đặt cược 30 viên linh ngọc thượng phẩm, được chứ? - Lam Vũ chen ngang vào, anh vào rất đúng lúc.
- Được chứ, haha, chúng ta đương nhiên rất hoan nghênh! - Nhà cái mắt sáng lên như đang thấy một túi tiền từ trên trời rơi xuống.
- Vậy được, tôi đặt số 243, 1 ăn 5 có phải không?
- Đúng vậy. - Lời này của hắn có chút chột dạ, không ngờ đối phương lại có thể chọn ngay điểm chính xác, hắn chuẩn bị đưa tay xuống dưới đổi số thì Lam Vũ mỉm cười, chính anh đã đưa tin thần lực vào trước.
Gã nhà cái bấm xong nút đổi số, làm cho số chạy lên 343, cửa 3. Ngay lúc gã định mở thì Lam Vũ lại dùng tinh thần lực mô phỏng theo cách hoạt động của dòng linh lực lúc nãy xoay con xoay lại 243 điểm. Gã nhà cái đang đắc ý nhấc chuông lên, chuẩn bị hốt 50 linh ngọc thượng phẩm, 5000 linh ngọc hạ phẩm đấy nha, không đùa được đâu, còn số lẻ của những con bạc khác hắn chẳng thèm đếm luôn.
Nhưng cười chưa đủ sướng thì sự thật đáp trả lại cho hắn là thương đau, tại sao vẫn là 243 điểm, chẳng lẽ là cơ quan gian lận bị hư, chết tiệt! Chưa để hắn kịp mắng cái cơ quan gian lận thì Lam Vũ đã lên tiếng:
- Hay quá! 243 luôn kìa! 150 viên linh ngọc thượng phẩm, haha, thầy bói nói quả nhiên không sai, hôm nay ta có duyên với con số 243.
Nhà cái đen mặt, trong lòng đau sót không thôi, sáng giờ mở sòng ăn còn chưa được 80 viên linh ngọc thượng phẩm nữa mà giờ đi tong 150 viên rồi. Lẽ nào cơ quan bị hư, đành phải sầu thảm chung tiền. Lương Thanh Thư thấy Lam Vũ trúng đậm thì nhanh chân chạy tới hỏi:
- Huynh đệ, ngươi thật có tài nha, có thể chỉ ta vài hướng đi không, ta nói không ngoa với ngươi, ta chơi ở đây lâu như vậy, cũng phải hơn 100 năm rồi mà chơi thua là chủ yếu, tính ra tổng số lượng cũng phải hơn 100 vạn thượng phẩm linh ngọc rồi đó. - Đúng vậy, thằng này chơi đã lâu vậy nhưng toàn bị người ta coi là máy ATM để rút dần, nên hắn hiếm lắm mới thắng được 1 ván, nhưng mà ván thắng được đó cũng là do người ta cho hắn chút mật ngọt để tiếp tục rút tiếp mà thôi, sợ hắn thua nhiều quá chán.
- Được, tính ngươi gọi ta một tiếng huynh đệ hôm nay ta dẫn ngươi đi phát tài, haha. Thầy tướng số nói ta hôm nay ta có duyên với số 243, 342, 234,432. Ngươi cứ đặt theo ta là được rồi. - Anh có ý định hố bọn nhà cái gian lận này một phen, cũng một phần nghe sự tích của cái thằng chơi 100 trận thua 99 này rồi, nên cho hắn chơi chung coi như là thuận nươc đẩy thuyền, mục đích thật sự của anh còn lớn hơn nữa. Anh thì thầm vào tai hắn.
Lúc đó trong lòng anh thầm nói:"Ma Tinh Na Di, nhờ hết vào ngươi, hi vọng không làm hỗ danh ngươi nằm ở trang sách thứ 39 của ta."
- Được, nếu hôm nay ta thắng được thì từ nay về sau ngươi là huynh đệ của Lương Thanh Thư ta, ở Tử Thiên quán này sẽ không có ai dám gây sự với ngươi. - Tên Lương Thanh Thư lớn tiếng tuyên hô.
Lam Vũ chỉ mỉm cười, nhưng ở đằng sau chiếc mặt nạ nên không ai rõ ràng, như ngươi, còn lâu mới có thể làm huynh đệ với ta, ta và ngươi không cùng một thế giới. Cũng không phải Lam Vũ khinh thường hắn, nhưng mà làm huynh đệ của anh, người đó phải là người có thể đi chung con đường với anh đến đỉnh thiên hạ, chứ không phải là bạn chơi bạc. Lão nhị là thế, anh thích vui chơi, thích nháo sự, thích đùa giỡn, nhưng yêu cầu và kích thích ngày càng cao, vì thế nên tầm mắt của anh luôn cao ngất ngưỡng, cũng một phần vì anh cho rằng anh, Lam Vũ anh đã kế thừa một vị đệ nhất đại thần đứng trên đỉnh của cả một vũ trụ, anh hay lão đại, lão tam,lão tứ đều không được phép là người bình thường để kẻ khác mạnh hơn khi dễ.
Lần này anh không muốn thay đổi trong chuông để hù nhà cái nữa mà trực tiếp can thiệp lúc con xoay đang xoay trước mặt mọi người.
- Mọi người chuẩn bị, con xoay chuẩn bị hoạt động! - Nhà cái nói xong thì đặt tay lên bàn, truyền linh lực vào. Con xoay bay lên một khoảng 2m rồi phát sáng, 128 mặt bắt đầu nhảy số.
Trong lúc nó đang xoay tinh thần lực của anh đã xen lẫn vào linh lực của nhà cái, nhẹ nhàng nuốt nó đi, số thứ tự của các mặt khác đi nhưng tổng lại vẫn là 243. Mọi người nhao nhao đặt cửa, lúc này Lương Thanh Thư mới hỏi Lam Vũ:
- Huynh đệ, chúng ta đặt cửa nào đây?
Lam Vũ cười:
- Haha, sao phải đặt cửa, không phải ta nói thầy tướng nói hôm nay ta có duyên với số 243 sao, cứ đặt 243 tiếp. Ta đặt 243 100 linh ngọc thượng phẩm. - Giọng anh rất lớn nên mọi người đều chú ý.
Có mấy tên cười:
- Haha, thằng nhãi này đúng là không biết trời cao đất dày, ngẫu nhiên thắng một ván, liền tưởng có ván thứ 2 sao.
- Đúng là đầu óc có vấn đề, nếu là ta hôm nay thắng được 150 thượng phẩm linh ngọc thì đã ra quán ăn gọi món cho thõa thích rồi, dù sao thì thịt yêu thú đều có một chút linh lực, có thể tăng tốc tu luyện.
- Đúng vậy đúng vậy, haha.
.... Bọn họ cứ làm như tiền đấy là của mình hay sao ý, luận đủ kiểu, có lẽ con người ta đối với những người có suy nghĩ và hành động khác xa mình thì đều có ít nhiều khen chê.
Lương Thanh Thư chần chừ một chút rồi cũng tin Lam Vũ, đằng nào dù sao trước giờ hắn cũng có thắng bao nhiêu đâu, thua 1 ván nữa cũng không có gì, nhưng mà hắn không tin lắm nên hắn chọn:
- Ta đặt cửa 2 30 linh ngọc thượng phẩm. - Hắn cuối cùng cũng không quá tín nhiệm thầy bói gì đó.
Nhà cái mặt mày xám tro, hắn đương nhiên biến trong kia lại là con số 243, nhưng hắn bấm cơ quan nãy giờ cơ quan cũng không nhúc nhích, có lẽ hư thật rồi, đen vãi, hôm nay chất thất thu bằng cả tháng quá, hắn cũng muốn ngay bây giờ tuyên bố nghỉ sớm để về sửa lại cơ quan, nhưng mà hắn làm ăn lâu dài, nếu vừa thua mà chạy thì ảnh hưởng đến uy tín, sợ sau này không ai qua chơi phòng hắn nữa. Mở hay không mở cũng là một điều khó khắn của hắn, mở ra chung 560 linh ngọc thượng phẩm, không mở thì kiểu gì sau này cũng không làm ăn, làm sau đây.. Nút cơ quan hắn bấm nát rồi vẫn không có tác dụng, 560 nha, đó là tiền lãi hắn làm nhà cái nửa tháng trời đó, hôm nay mà thua kiểu này có khi cái phòng bạc này cũng không giữ được nữa rồi, chi tiêu tháng này phải làm sao, bỏ nghề đi ra ngoài lăn lộn chém yêu thú kiếm tiền sao?... Hàng loạt khả năng đã được hắn liệt kê ra.
- Lẹ lên mở ra đi. - Hàng loạt tiếng xúi dục.
Cuối cùng vẫn là lựa chọn tương lai lâu dài, hắn đành mở ra. Xám xịt chung tiền, đến thu tiền của mấy cửa khác hắn cũng không thấy có tí cảm xúc nào. Lam Vũ cầm tiền nhưng cũng không vui mà càng thêm thận trọng, mục đích vẫn chưa đạt được, xem ra phải tăng chỉ tiêu.
- Huynh đệ quả nhiên là Bạc Thánh, giờ ta sẽ hoàn toàn tin tưởng ngươi, ngươi chỉ số 128 ta không dám đặt 129. - Tên này như lần đầu tiên trong đời được thắng vậy, vui mừng hết cỡ.
....
- Ta đặt 342 150 thượng phẩm linh ngọc.
- Ta cũng đặt 342 50 linh ngọc thượng phẩm.
- Oa haha, huynh đệ quả nhiên như thần, nhà cái đâu, đưa cho bổn thiếu gia 250 linh ngọc, huynh đệ của ta 750 linh ngọc thượng phẩm.
.........
- Ta đặt 432 300 linh ngọc thượng phẩm. - Lam Vũ tiếp tục tăng, anh thầm chửi nát nhà cái, sao hèn yếu thế, trong tiểu thuyết mà lão đại đọc thì bây giờ người của nhà cái đã bao vây đánh anh rồi? Để coi các ngươi nhường nhịn tới mức nào.
- Bạc Thánh huynh đệ đã nói vậy thì ta đặt số 432 250 linh ngọc thượng phẩm, hôm nay ta chơi tới với các ngươi. - Tên Lương Thanh Thư máu quá, liền đem tiền vừa thắng được đập hết vào ván này.
Lần này quả nhiên con xoay lại dừng ở tổng điểm 432, nhà cái lần này cắn răng trợn mắt lên, không thể tiếp tục như vậy được nữa, ván này mà chung thì mình mất cái phòng này ngay:
- Tên kia, ngươi gian lận, người đâu, bắt lấy hắn... - Hắn thực ra muốn tìm chứng cứ Lam Vũ gian lận ngay từ đầu anh thắng cơ, mà tìm mãi vẫn không biết anh gian lận chỗ nào, anh không hề chạm vào cơ quan, 2 tay cũng không chạm lên bàn, vậy gian lận cách nào, hắn khẳng định anh gian lận luôn, nhưng không có chứng cứ, giờ thì khác rồi, tình huống bắt buộc, không có chứng cứ cũng phải bắt.
- Ai dám, hôm nay kẻ nào đụng vào Bạc Thánh huynh đệ thì đừng trả Lương thiếu ta không nể mặt, hôm nay ta có tiền, các ngươi có tin ta cầm tiền thuê người xử lý các ngươi không, đừng tưởng thường ngày ông nội ta không quản ta, nhưng chỉ cần ta chịu hứa với ông ấy sẽ chăm chỉ tu luyện 1 năm thôi, đừng nói là sòng bạc các ngươi, cả khu sòng bạc của Tử Thiên Quán ông nội ta đều có thể dẹp được. - Tên Lương Thanh Thư quát to lên đe dọa, vị Bạc Thánh này có khi sau này là chỗ hắn kiếm niềm vui, sao có thể để người ta bị bắt chứ.
- Chuyện này...chuyện này...! - nhà cái vừa nghe nhắc tới Địa Hạ Vương thì bủn rủn tay chân, không dám hành động gì nữa.
- Hôm nay bổn thiếu mất hứng rồi, Bạc Thánh huynh đệ, để ta dẫn ngươi đi nơi khác chơi, bọn này thật không biết điều. - Nói xong thì hướng của chính bỏ đi.
Lam Vũ cũng đi theo ra, nhìn cái đám run rẫy trong phòng thì anh hết hứng rồi, kế hoạch A thất bại, xem ra Ma Tinh Na Di chưa cần sử dụng, thực ra anh cũng không nhắm tới cái đám này gây sự đâu, mà anh nhắm tới tầng lớp cao hơn, càng cao càng tốt, quấy đến khi nào Tử Thiên Vương ra cũng được, chỉ cần đối phương đủ mạnh, thì anh không ngại chơi, vì kế hoạch thoát khỏi cái vòng đáng chết.
Nhưng ra ngoài phòng, Lam Vũ viện cớ có việc phải đi, bỏ thằng kia ở lại đi chơi 1 mình, anh đâu có rãnh đâu mà đi theo hắn chơi, anh đi kiếm nơi khác tìm phiền toái. Chợt anh giật mình quay lại phía sau, nhìn quanh một lượt rồi âm trầm hướng một nơi không người để đi. Anh cảm nhận có ai đó theo dõi mình...