Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 150: Xảo ngôn luận thiên lý



Đã là bắt đầu vào giờ Thân, tại huyện nha huyện Thanh Phổ, Tri huyện Lý Bang Hoa đang bàn bạc “kê bảo giáp”(thuế hộ khẩu) và làm từ thiện của năm nay với hai người huyện thừa (bổ trợ cho chủ quan, quản lý thuế, kho lương…) và chủ bộ (quản văn thư dưới trứng chủ quan).

Chợt một tên sai dịch hớn ha hớn hải chạy vào chắp tay nói:

-Huyện tôn, một đám tú tài vừa qua khỏi Tinh Thiện đình, đang đi về phía nha môn mình ạ.

Lý Bang Hoa tức thì cảm thấy đau đầu, sinh đồ ngày nay hở chút là có chuyện bất bình, liền tụ thành bầy đàn, quăng đĩa la hét í ó, thậm chí áp chế cả quan phủ, tú tài quậy chuyện thì đúng là phiền toái nhất, ông ta liền vội vàng căn dặn nha dịch đi triệu tập quan lại, sai dịch, hôm nay có phen bận rộn rồi đây.

Quan Tư lại, nha dịch chưa đến đông đủ, thì đám người Dương Thạch Hương, Phạm Văn Nhược đã ở ngay trước đại sảnh, Dương Thạch Hương lên trước chắp tay nói:

-Tại hạ ra mắt Huyện tôn đại nhân.

Lý huyện lệnh vừa nhìn qua thấy là Dương Thạch Hương, đây là đầu não của bọn sinh đồ trong huyện mà, vội hỏi:

-Dương sinh, có chuyện gì vậy?

Dương Thạch Hương không trình bày, y giới thiệu năm người bên phòng xã núi Phật Thủy cho Lý huyện lệnh biết, Lý huyện lệnh vừa nghe có cả “cử nhân” Phạm Văn Nhược trong đó, liền lệnh cho người mang ghế cho Phạm Văn Nhược ngồi, thân phận của cử nhân cao quý hơn so với sinh đồ, cuối cùng Dương Thạch Hương mới giới thiệu đến Trương Nguyên, nói:

-Huyện tôn, đây là Trương Nguyên Trương Giới Tử, cháu của Trạng Nguyên Sơn Âm Trương Túc Chi tiên sinh, y là đệ tử của Vương Quý Trọng tiên sinh ở Hội Kê, xin huyện tôn đại nhân cho phép hắn được đứng hầu ạ.

Cử nhân thấy quan huyện thì được ngồi, tú tài thấy quan huyện thì không phải quỳ, còn dân thường thì phải quỳ để hỏi chuyện.

Lý Bang Hoa có chút kinh ngạc nhìn nhìn chàng thiếu niên áo xanh trước mắt, nói:

-Mấy hôm trước Khải Đông tiên sinh có đến bổn huyện thăm hỏi, có nhắc đến hậu bối học tử ở Sơn Âm, Khải Đông tiên sinh khen ngợi nho đồng tên Trương Nguyên hết lời, chẳng lẽ cậu ta chính là ngươi ư?

Trương Nguyên cong lưng nói:

-Đó là do Khải Đông tiên sinh quá khen, học trò hổ thẹn không dám nhận.

Thầm nghĩ:

-Khải Đông tiên sinh quả là người tốt mà, cứ đi khắp nơi nói tốt cho mình, hình như còn đoán trước mình sẽ đến đây nữa, cố tình lựa lời hay ý đẹp nói về mình như vậy.

Trương Nguyên vốn không biết trước kia Lưu Tông Chu từng thỉnh giáo “Chu Lễ” với Trâu Nguyên Tiêu, Trâu Nguyên Tiêu và Tinh, Cố Hiến Thành cùng được xưng là “Tam quân đông lâm”, còn Lý Bang Hoa chính là đệ tử của Trâu Nguyên Tiêu, có chút giao tình với Lưu Tông Chu, lần này được biết Lưu Tông chu vào kinh nhậm chức, liền vui vẻ sai người tiếp đón Lưu Tông Chu ở lại Thanh Phổ hàn huyên hai ngày, những mối quan hệ thế này quả thật như mạng lưới phủ khắp quan trường vào thời Vãn Minh.

Lý Bang Hoa gật đầu với Trương Nguyên, nói:

-Đợi chốc nữa ta sẽ nói chuyện với ngươi.

Thấy cử nhân Tô Châu, tú tài Hoa Đình và sinh đồ bổn huyện tề tụ đông đủ tại sảnh đường, không biết đã xảy ra chuyện gì, lại hỏi Dương Thạch Hương nói:

-Đây là chuyện của Trương công tử, học trò chỉ đến đây để làm chứng thôi.

Trương Nguyên liền trình bày rõ đầu đuôi ngọn ngành, từ chuyện hôm nay hai xã Thanh Phổ và phòng xã núi Phật Thủy có tổ chức hội văn tại miếu Thủy Tiên, hắn hân hạnh được tham gia, rồi sau đó lên Túy Liên lầu uống rượu dùng tiệc, một tỳ nữ của hắn đứng bên ngoài lâu suýt nữa bị người ta bắt cóc đi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.